Đại Hội Võ Lâm khí thế hừng hực. Đại hội tiến hành càng về sau người lên trên lôi đài càng là người có danh tiếng, người của Tứ Đại Gia Tộc bắt đầu lộ diện.
"Tại hạ Văn Nhân Thâm Uyên của Ngự Kiếm Sơn Trang, xin chỉ giáo."
Một thanh niên anh tuấn tiêu sái bay lên lôi đài, lập tức vang lên tiếng cổ động.
" Công Tôn Hiền của Công Tôn gia xin chỉ giáo."
Hai vị thiếu hiệp tuấn mỹ bất phàm vừa lên lôi đài, lập tức khiến cho các nữ tử thét chói tai liên tục. Các nàng cũng không phải là khuê tú gì, đối với người tài mình hâm mộ sẽ không hề che đậy.
"Ngài nói ai sẽ thắng?"
Hàn Vận lấy khuỷu tay đụng đụng cánh tay người bên cạnh hỏi.
"Công Tôn Hiền."
Hiên Viên Hủ nói. Tuy rằng Văn Nhân Thâm Uyên võ công cũng không thấp, nhưng mà lịch lãm không chưa đủ, chung quy sẽ bại về tay Công Tôn Hiền.
Hàn Vận gật gật đầu, bản thân cũng là nghĩ như vậy.
Quả nhiên không quá lâu, Công Tôn Hiền thắng lợi. Tiếp theo Lệnh Hồ Vũ lên đài rồi cũng bị bại dưới tay Công Tôn Hiền.
Lúc này Tư Đồ Thiên bay vọt lên phía trên lôi đài.
Tư Đồ Thiên võ công đại khai đại hợp, chiêu thức cùng tính cách hắn giống nhau, hào sảng khí phách, đao phong vừa nhẹ nhàng vừa uy lực.
Công Tôn Hiền tự biết không địch lại, phẫn nộ nhận thua đi xuống lôi đài.
Lại có một ít người lên lôi đài, nhưng không ai địch lại Tư Đồ Thiên cho đến khi không ai lên đài nữa, Luận võ chính thức chấm dứt.
Tư Đồ Thiên dùng thực lực áp đảo quần hùng chiếm được thắng lợi chung cuộc.
"Chúc mừng Tư Đồ gia chủ, lệnh công tử võ công quả nhiên bất phàm."
Văn Nhân Hằng vuốt chòm râu tán dương nói.
"Ha ha, Văn Nhân lão huynh quá khen! "
Con nhà mình được khen ngợi, Tư Đồ Quyết tâm tình tất nhiên là tốt
Rất nhanh những người khác cũng bắt đầu hướng Tư Đồ Quyết chúc mừng.
"Đại hội chấm dứt, không bằng để Tứ Tiên Tử lên đài biểu diễn chúc mừng thì như thế nào?"
Trương Đức Thành cười ha hả nói. Lần này Luận võ quả thật xuất hiện rất nhiều tài năng.
"Cung kính không bằng tuân mệnh."
Tứ Tiên Tử cũng không chối từ, nếu đã tham dự đại hội tất nhiên cũng nên biểu diễn một chút.
"Ha ha, tốt quá, võ lâm đồng đạo thật có phúc."
Trương Đức Thành cười to nói.
Luận võ chấm dứt, Tứ Tiên Tử lên đài không chỉ không có làm mất không khí, ngược lại mọi người đều hưng trí bừng bừng nhìn về phía bốn mỹ nhân trên lôi đài.
Lần này Luận võ quả thật phát hiện ra rất nhiều cao thủ tài ba, mặc dù không thể áp đảo quần hùng, nhưng họ cũng được biết đến trên võ lâm.
Nhạc nổi lên, Tứ Tiên Tử dáng người tuyệt mỹ thu hút ánh mắt mọi người.
Hàn Vận nhàn hạ hết sức vụng trộm liếc mắt nhìn người bên cạnh. Hiên Viên Hủ thật đúng là nghiêm túc, rõ ràng đang nhìn ca múa lại như không để ý.
Lam Tuyết cũng chăm chú nhìn biểu diễn phía dưới, trong mắt chỉ có tán thưởng.
Ngay khi võ lâm đồng đạo thả lỏng tâm tình xem Tứ Tiên Tử biểu diễn, bên ngoài quảng trường đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang.
"Cấp báo! khởi bẩm Minh Chủ, ma giáo đánh vào Võ Lâm Minh."
Người chạy vào báo một thân đầy máu, hiển nhiên đã trải qua một hồi ác chiến.
"Cái gì!"
Ca vũ dừng lại. Trương Đức Thành tức sùi bọt mép, không hề nghĩ đến ma giáo lớn mật như thế!
"Tiểu chất nguyện đi trước chống đỡ ma giáo."
Tư Đồ Thiên tiến lên chờ lệnh.
"Được, nếu ma giáo tới cửa, chúng ta cũng không thể không tiếp!"
Trương Đức Thành bắt đầu hạ lệnh.
"Mọi người Võ Lâm Minh nghe lệnh, nghe theo hiệu lệnh của Tư Đồ Thiên, đối địch ma giáo."
Trương Đức Thành tiến lên vài bước cầm trong tay Võ Lâm Lệnh đưa đến trước mặt Tư Đồ Thiên.
Võ Lâm Lệnh xuất ra, người trong võ lâm không thể không nghe theo.
"Tuân theo hiệu lệnh Tư Đồ đại hiệp !"
Mọi người hô lớn.
"Tốt, mọi người theo ta đi ra ngoài!"
Tư Đồ Thiên giơ Võ Lâm Lệnh lên cao. Đây không chỉ là lệnh bài kêu gọi lực lượng, còn là chứng cứ xác minh thân phận.
Ngồi trên đài Hiên Viên Hủ vẫn không có bất cứ động tác nào, Hàn Vận khẽ nhíu mày. Ma giáo xuất hiện, đó không phải chứng minh Tà Thiên Viêm cũng đến đây sao?
Lam Tuyết cùng Hàn Vận lo lắng giống nhau.
Tiếng chém giết bên ngoài quảng trường không ngừng vang vọng vào.
"Báo, Tư Đồ đại hiệp trọng thương, đại bộ phận võ lâm đồng đạo cả người vô lực, hình như là trúng độc."
Tin dữ lại truyền đến.
"Thiên nhi trọng thương!"
Tư Đồ Quyết từ chỗ ngồi đứng lên.
"Đại ca bị thương?"
Tư Đồ Khuynh Vân lập tức đi đến bên người Tư Đồ Quyết
"Phụ thân, con đi cứu đại ca."
Nhưng vào lúc này, thân thể Tư Đồ Quyết nhoáng lên một cái, đột nhiên ngã ngồi ở trên ghế.
"Phụ thân!"
Tư Đồ Khuynh Vân sắc mặt trắng nhợt, bởi vì nàng cũng phát hiện thân thể khác thường.
"Tại sao có thể như vậy?"
Trương Đức Thành sắc mặt khó coi đứng lên.
" Thập Hương Nhuyễn Cân Tán!"
Đằng Tường Ngũ Độc Giáo mở miệng nói, khí sắc hiển nhiên cũng không phải tốt lắm.
"Chẳng lẽ là ma giáo hạ độc?"
Trương Đức Thành hoài nghi nói. Thập Hương Nhuyễn Cân Tán không sắc không vị, trúng độc trong một canh giờ cả người vô lực, cũng không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với thân thể. Nếu ma giáo hạ độc, hẳn sẽ không là loại độc dược này.
Người Võ Lâm Minh đều trúng độc, ma giáo rất nhanh đánh vào trung tâm quảng trường.
Đi đầu đúng là một thân áo bào đỏ như máu của Tà Thiên Viêm!