.
Anh đẹp trai mở mắt, thấy gián nhỏ nằm trên gối ngủ say sưa.
Nhìn con gián nằm trên gối, ban đầu còn có chút rợn rợn.
Nhưng mà, nhóc con này thực sự rất đáng yêu.
Anh đẹp trai nghĩ vậy, chọc chọc gián con, nhìn nó mơ màng dụi mắt.
Anh đẹp trai nói: “Không phải anh bảo em không được lên giường mà.”
.
Gián nhỏ tủi thân bỏ đi, ỉu xìu quay lại bên bịch giấy.
Gián nhỏ xoa xoa bụng, rõ ràng tắm sạch sẽ rồi mà.
Gián con u oán nhìn anh đẹp trai.
Anh đẹp trai thở dài, xoa đầu nó.
Anh đẹp trai nói: “Nghĩ lung tung gì thế, anh sợ anh ngủ say đè bẹp em.”
.
Lại một mùa đông tới, anh đẹp trai đội mũ, ra đường ngắm tuyết.
Trước khi đi, anh nhấc gián nhỏ đặt nó lên quả cầu nhung trên mũ.
Gián nhỏ ôm cầu nhung ấm áp, ngắm tuyết bay trắng trời.
Anh đẹp trai lầm bầm, anh nói: “Tuyết từ trên trời rơi xuống, còn chúng ta sau này sẽ quay lại trời nhỉ.”
Gián nhỏ đột nhiên nắm chặt cầu nhung, nắm thật thật là chặt.
.
Anh đẹp trai xây một người tuyết lớn, có đôi lông mày rậm, giống lông mày của anh.
Gián nhỏ xây một con gián tuyết nhỏ, có đôi mắt đen bóng, giống như mắt của nó vậy.
Anh đẹp trai đứng cạnh người tuyết, gián nhỏ đứng trên vai anh, thưởng thức hai tác phẩm một lớn một nhỏ.
Đột nhiên gián nhỏ nắm lấy vành tai anh đẹp trai, đu đưa trên đó.
Anh đẹp trai thấy ngứa, cười ra tiếng, túm lấy gián nhỏ đặt trong lòng bàn tay.
Anh đẹp trai vỗ gáy nó: “Nghịch ngợm.”
Gián nhỏ buồn bực xoa gáy, vốn nó muốn hôn trộm anh một cái.
.
Đột nhiên anh đẹp trai nói: “Gián con, nếu em là người thì tốt biết bao.”
Gián nhỏ ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh.
Anh đẹp trai nhìn gián nhỏ nằm trong lòng bàn tay, anh nói: “Nếu em là người, hai chúng ta có thể trò chuyện.”
Gián nhỏ cũng rất muốn trò chuyện với anh đẹp trai.
Anh đẹp trai nhìn gián nhỏ nằm trong lòng bàn tay, anh nói: “Nếu em là người, hai ta có thể ở bên nhau.”
Gián nhỏ cũng rất muốn ở bên anh đẹp trai.
Đột nhiên anh đẹp trai nhíu mày: “Nếu em là trai thì sao nhỉ?”
Gián nhỏ khẩn trương, hai cọng râu dựng đứng.
Đột nhiên anh lại cười, dù vậy cũng chẳng sao.
.
Gián nhỏ đứng trên ngực anh đẹp trai, nhìn khuôn mặt anh lúc ngủ trong đêm tối.
Gián nhỏ bò lên cằm anh, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Gián con hôn nhẹ lên môi anh.
Bị gián hôn rất ghê, nó đành thừa dịp lúc anh đang ngủ.
Rèm cửa phất phơ, ánh trăng chiếu vào, soi lên giọt nước trên cằm anh, lấp lánh.
.
Một năm qua đi, mùa xuân lại tới, anh đẹp trai không tìm thấy gián con.
Anh mở chạn bát, anh lục tung chồng khăn giấy, anh soi đèn pin vào thùng rác….
Anh cảm thấy có lẽ gián nhỏ bò ra ngoài chơi thôi, nhóc con luôn nghịch ngợm như vậy.
Anh đẹp trai vẫn đi làm như mọi ngày, vẫn đặt một miếng bánh quy trứng sữa trước khi đi làm.
Mỗi ngày tan tầm, anh lại muốn dọn vụn bánh như thường lệ.
Trên đĩa không có vụn bánh quy, trên đĩa chỉ có chồng bánh mỗi ngày lại cao thêm.
.
Anh đẹp trai nằm lên giường, bên gối đặt một bịch giấy ăn.
Anh đẹp trai nằm trên giường, nhìn chăm chăm vào bịch giấy trong đôi lát, nhắm mắt lại.
Nửa đêm anh xoay người, bàn tay anh vô ý đè lên chồng giấy.
Anh vội nhấc tay lên: “Đè em đau đúng không, anh đã bảo đừng….”
Nhưng âm thanh nghẹn lại, anh đã quên nhiều ngày rồi gián con không ngủ cạnh anh nữa.
.
Tối hôm nay có mưa sao băng.
Anh đẹp trai ngồi một mình trên bãi cỏ, bên cạnh anh không còn bóng hình nho nhỏ nữa.
Anh đẹp trai nhìn sao băng lướt qua, nhắm hai mắt lại.
Nghe nói, mưa sao băng sẽ giúp mỗi người thực hiện một điều ước.
Anh đẹp trai ngẫm nghĩ, cúi đầu ước nguyện.
.
Ngày hôm sau anh đẹp trai lại đi làm, mẹ anh lại giúp anh dọn phòng.
Buổi tối tan tầm, anh ngồi ăn cơm cùng mẹ.
Mẹ anh nói: “Con yêu, phòng bếp nhà con có gián kìa, con có dọn thật à.”
Anh đẹp trai dạ một tiếng, bàn tay đang gắp đồ ăn khựng lại.
Mẹ anh nói: “Mẹ thấy đằng sau tủ lạnh có xác một con gián.”
Anh đẹp trai dạ một tiếng, buông đũa xuống.
Mẹ anh nói: “Con trai, sau này chú ý vệ sinh nhà cửa đấy.”
Anh đẹp trai ngẩng đầu hỏi mẹ: “Mẹ, con gián sống được bao lâu?”
“Khoảng hai năm thôi.”
…… “Mẹ, con gián chết kia đâu.”
“Mẹ vứt rồi.”
…………
“Ồ.” Anh đẹp trai nói, đưa tay lau nước mắt.
Hoàn chính văn