Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

chương 29: cổ trùng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giận dữ là ném đồ tùm lum, đây rốt cuộc là tính xấu gì chứ?

Tần cung chủ thầm thở dài, lấy chăn trên đầu mình xuống, vừa chuẩn bị giảng đạo lý với hắn thì thấy Thẩm Thiên Lăng khoé mắt đỏ lên, lặng lẽ khóc!

Tần Thiếu Vũ: …

Được rồi, lần này hình như hơi nghiêm trọng.

Thẩm Thiên Lăng càng khóc càng lớn tiếng, quả thật có thể nói là thê thảm! Tần Thiếu Vũ bó tay với hắn, không thể đánh không thể mắng, chỉ đành nhịn xuống dỗ dành. “Ta đã xin lỗi rồi, đừng khóc nữa được không? Nếu quả thật tức giận, cùng lắm thì cho ngươi cắn vài cái”

Thẩm tiểu thụ hoàn toàn phớt lờ hắn.

Đầu Tần Thiếu Vũ kêu ong ong,

Thẩm Thiên Lăng kéo ống tay áo của hắn lau nước mũi, sau đó tựa vào vai hắn, khóc đến trời đất mù mịt!

Thật ra mà nói, Tần Thiếu Vũ bị hắn… doạ sợ.

Thừa cơ hội lần này, Thẩm Thiên Lăng thoải mái đem uất ức tích cóp mấy ngày nay toàn bộ khóc lên. Sau khi xuyên qua, sự sợ hãi với thế giới xa lạ khiến hắn bị áp lực lâu lắm, nếu không tìm cơ hội giải toả, chắc sẽ thật sự nổ tung.

Tần Thiếu Vũ nhíu mày, nhưng không mở miệng nữa, chỉ thường xuyên vỗ vỗ lưng hắn.

Một lúc sau, Thẩm Thiên Lăng rốt cuộc thấy dễ chịu hơn một chút, vì vậy ngồi dậy khỏi ngực Tần Thiếu Vũ, đỏ mắt nhìn hắn.

“Nín khóc rồi ư?”. Tần Thiếu Vũ lau nước mắt cho hắn. “Ăn cơm không?”

Thẩm tiểu thụ căm phẫn. “Ta muốn ăn một bữa xa hoa”

Tần Thiếu Vũ bật cười. “Ừ, chúng ta đi ăn mấy món đắt tiền nhất”

Tửu lâu tốt nhất trong thành tên là Tuý Bát Tiên, ông chủ vừa nghe Tần cung chủ và Thẩm công tử muốn tới ăn thì lập tức lên tinh thần, không chỉ sai người đi mọi nơi mua nguyên liệu tốt nhất, mà còn tự mình xuống bếp chiên xào, làm ra một cái bàn lớn đầy thức ăn.

Thừa cơ hội này, mọi người ở Truy Ảnh cung cũng được dịp chè chén một bữa. Mọi người cùng nhau ăn uống tiệc tùng, cũng coi như náo nhiệt vui vẻ. Thẩm Thiên Lăng vốn định gọi ám vệ Nhật Nguyệt sơn trang cùng đến, nhưng lại bị từ chối, chỉ nói Đại thiếu gia căn dặn phải cố hết sức ngầm bảo vệ tiểu công tử.

Khuyên bảo không có kết quả, Thẩm Thiên Lăng không thể làm gì khác hơn là sai người mang một ít thức ăn sấy và thịt nướng qua.

“Phu nhân”. Hoa Đường ngồi cạnh hắn.

Thẩm Thiên Lăng >_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio