Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngọc Hà hài lòng tắt trang web trường đi, cô ta chuẩn bị quần áo một chút rồi nhanh chóng đi tới trường. Mấy ngày nay cô ta dày công biên soạn một topic, ý đồ để nó chiếm trọn vị trí HOT trên web trường, nhanh chóng che lấp hết thông tin về cô ta đi.
Vì sao cô ta bất chấp chọn Hải Anh, mặc kệ cô đã đe dọa? Ngọc Hà nghĩ Hải Anh không biết cô có những cái này trong tay là lí do thứ nhất. Thứ hai là bởi cô ta đoán chắc % Hải Anh chỉ dọa cô ta mà chả có bằng chứng quái gì về những việc cô ta đã làm. Hải Anh đoán định hoặc nghe lén ở đâu đó sau đem ra dọa dẫm cô ta mà thôi, có gì phải sợ?
Cuối cùng, cũng là lí do quan trọng nhất, mấu chốt nhất, cô ta bất chấp cả lí do một và hai để làm vậy: Hải Anh có quan hệ thân thiết với cô ta.
Hải Anh là giảng viên trong trường, hơn nữa còn là người được sinh viên yêu quý vì hình tượng trong sạch. Thế nên số người ghen tị, ghét bỏ hoặc nghi kị cô cũng nhiều không kém. Một khi nắm được đuôi của Hải Anh, biết cô bản chất bạc tình như vậy nhất định sẽ quay ra mắng chửi cô hết lời, toàn bộ tin tức sẽ xoay quanh Hải Anh, những việc khác, người khác sẽ bị dập bớt.
Trong kì học này Hải Anh tài trợ cho Ngọc Hà, cô ta lại thường xuyên qua lại nhà cô nên nội tình thế nào cũng biết rõ. Chỉ cần cô ta chờ đợi, kiểu gì các sinh viên tò mò khác cũng tìm tới cô ta hỏi nội tình. Khi ấy cô ta chỉ cần kể ra vài ba chuyện, thêm vào vài lời nhận xét hoặc đưa đẩy.. các sinh viên khác sẽ nghĩ cô ta ngây thơ đi nói tốt cho người xấu. Và rồi bùm, tâm lý thương hại lái người ta đi, chuyện cô ta làm trước đây sẽ bị người ta nghi ngờ. Người ngây thơ như vậy thực sự đi cửa sau? Có khi nào bị người ta lừa không?.. Tới đó, cô ta lại có thể kể vài chuyện xấu giả tưởng trong sự kiện, ví như Khánh chơi quy tắc ngầm, người thắng giải là người được bao nuôi..
Hoàn mỹ!
Tái hòa nhập cộng đồng thành công!
Vừa lúc ông trời cũng thuận theo cô ta, đẩy Hải Anh lên search HOT với tin tức làm mẹ nuôi của con trai chủ tịch SM. Lúc nghe được tin này Đức cũng rất giận, thế nên khi cô đưa đề nghị tung topic kia hắn lập tức đồng ý. Không những thế còn bỏ tiền thuê hẳn một hacker để cài đặt id ảo, tuyệt đối không ai tra được kẻ nào đã đăng tin.
Thế chứ, có trợ lực như vậy chuyện cô ta nổi bật trở lại và Hải Anh bị hạ bệ chỉ còn là sớm muộn. Hiện tại có lẽ cô ta nên đến trường thôi, chuẩn bị hưởng thụ những ngày tháng sinh viên vui vẻ nào..
Tin nhắn vừa đến là của Khánh, anh ta đã biết chuyện bên này rồi à? Khiếp, mạng lưới thông tin nhanh nhạy ghê, còn hơn sóng điện. Nhưng ông nội này muốn chen chân nghĩa là thế nào? Cô không chắc chắn về anh ta lắm nên hiện tại cô có thể lựa chọn dừng cuộc chơi tại đây không?
Hải Anh cười nhành miệng một phát, sau đó ném điện thoại ra xa quyết định không thèm để ý.
Chuông vào lớp đã reo rồi nhưng các sinh viên phía dưới lại không hề ổn định. Bọn họ bàn tán chuyện gì đó xôn xao, sau đó cười cợt to tiếng, hướng về phía bục giảng mà nói những lời lẽ không hay cho lắm. Tuy máu nóng xông lên kha khá nhưng lời nói không hướng về cô nên cô lại chẳng thể phản ứng thái quá. Giờ mà làm quá lên thì chỉ có nước nhức đầu, bọn họ được thể lại bảo: úi giời, đúng có tật giật mình.
"Các bạn ổn định lớp, chúng ta chuẩn bị vào giờ học!" Hải Anh hắng giọng, lấy mic từ ngăn bàn ra nhắc nhở. Tiếng xôn xao đã giảm bớt nhưng sinh viên vẫn chưa vào chỗ hết. Cô quyết định mặc kệ bọn họ phút, tự mở máy tính của mình lên bật bài PowerPoint sắp dạy. Thấy màn hình hiển thị kiến thức cần, vài sinh viên hiếu học đã ngừng nói trở về chỗ ngồi. Tuy có tin đồn bàn tán vui thật nhưng đi học quan trọng là điểm số. Nếu không ai dám đứng lên chỉ mặt Hải Anh chửi bới thì chỉ có nước im hết mà học thôi.
Quả nhiên, vài phút sau tiếng nói chuyện đã vãn hẳn, sinh viên ngồi tại chỗ, mở giáo trình của mình ra.
"Sau giờ học các bạn có thể gửi lại mail để tôi chuyển bài, chúng ta không cần mất công ghi chép quá nhiều.."
"Thưa cô!" Một giọng nữ.. khá quen yểu điệu lên tiếng. Hải Anh nhìn phong cách loli này mà mắt hơi giật giật, cái người này đâu phải sinh viên của cô? Ok là có nhiều sinh viên cô không thể nhớ được hết đâu, nhưng nếu thực sự trong lớp có người nổi vậy không lí gì cô lại không chút ấn tượng!
Chả lẽ trong ngày kia có sự chuyển đổi lớp học mà cô không hay biết? Hoặc Hải Anh đi nhầm rồi?
"Em muốn xin mật khẩu wifi ạ, em là sinh viên trường X hôm nay xin sang đây dự thính!"
"Ồ vậy à?" Bảo sao, ờ nhưng mà vẫn thấy quen. Cái đuôi mắt hoa đào và chiều cao này.. Không! Không thể đâu! Hải Anh bị nhiễu loạn nên tưởng tượng bậy rồi! "Mật khẩu là xxxx, em lên web tải bài luôn cũng được!"
"Vâng.."
Sinh viên mới nhanh chóng ngồi xuống, cô bạn này không dùng máy tính mà chỉ có mỗi cái điện thoại cùi trong tay. Hải Anh thấy sinh viên ấy không có gì lạ thường nên không quan tâm nữa, cô bắt đầu vào bài của mình. Phần mở đầu chủ yếu là giới thiệu lí thuyết các loại, sau khi giới thiệu xong mới cần dùng đến bài chiếu. Hải Anh cầm chuột di chuyển bài từ slide này sang slide kia, đang nói hăng tự dưng..
"Phông chiếu lỗi à?"
"Sao thế nhỉ?"
"Cái kiểu này giống giống phim tui mới xem hôm qua, hihi, phông chiếu hỏng sau đấy là vài thước phim khó nói được phát.."
"Chắc không thế chứ?.."
"Ai biết.."
Tiếng xì xầm nổi lên mỗi lúc một rõ, với hiểu biết của mình Hải Anh nhận ra ngay máy tính của cô bị người ta xâm nhập, tước quyền điều khiển rồi. Nhưng cô dùng bảo mật rất tốt, máy tính lại không có thông tin gì quý giá, tự dưng bị nhắm đến là thế nào? Luống cuống nhìn quanh một lượt căn phòng, cô sinh viên mới vắt chéo chân, nhếch môi cười nhìn cô một cái đầy tà mị. Nụ cười này.. thám tử! Cậu ta lại giả gái, đã thế còn xâm nhập vào lớp học của cô!
Chưa kịp đặt bất kì câu hỏi nào, màn hình vốn xanh lét đột nhiên bật sáng, quả nhiên chuyển cảnh đến một video với những nhân vật rất quen. Hải Anh trố mắt nhìn, Đức - chồng cũ của cô và Ngọc Hà - trò cưng của cô đang ngồi tựa vào nhau thân mật vô cùng. Bọn họ vừa vuốt ve khuôn mặt của nhau vừa nói chuyện rôm rả. Sinh viên phía dưới ra sức nghị luận, sau đó có người nhận ra Ngọc Hà là người trong khoa nhưng tên đàn ông ngồi cạnh họ lại không biết là ai cả. Phải rồi, Hải Anh vốn kín tiếng, sinh viên lại chỉ lo đi học sao biết được gia đình cô có những ai? Chỉ đợi đến khi hai nhân vật kia mở miệng nói chuyện, tấm màn bí mật mới được vén lên hoàn toàn. Mặc kệ Hải Anh có làm gì, ấn lung tung, tắt nguồn... cũng không thể làm đoạn video ấy gián đoạn. Cô cầm lấy điện thoại của mình, bỏ ra ngoài.
Hẳn nhiên Khánh cử thám tử tới, cô cũng chỉ là một trong những khách hàng của cậu ta mà thôi.. nhưng nếu là Khánh làm, chắc sẽ không phương hại đến cô đâu nhỉ?
Hải Anh tuy giả bộ ra khỏi phòng vì bất lực nhưng thực ra vẫn lén lút nhìn vào. Chỉ cần phông chiếu chuyển sang bất kì thứ gì liên quan đến cô và Khánh cô sẽ chạy vào đập máy liền. Cô tiếc tiền thật, nhưng cô còn tiếc danh dự hơn. Không thể để danh dự vừa cứu vớt đã bị ngâm xuống bùn được!
"Em không chịu nổi cô ta nữa, cũng may anh quyết định li thân rồi!" Giọng nói của Ngọc Hà nũng nịu làm ai nấy nổi da gà, nhưng điều này lại khiến người đàn ông bên cạnh vui vẻ hẳn lên. Lúc này, những người ngồi trong khán phòng đã lờ mờ đoán định được nhân vật nam này là ai.. Ối giời, nếu thế thì đây đúng là drama thế kỉ bà con ơi!
"Nhưng.. Anh không hiểu đâu, em đến trường mệt lắm, ai cũng chăm chăm chửi em là đồ không biết xấu hổ!"
"Khổ thân em, cũng chỉ tại Hải Anh làm bậy!" Đức lên tiếng xoa dịu, cùng lúc, tiếng À to đùng cũng sôi nổi hẳn lên. Vậy là khẳng định được rồi nha, cô Hải Anh đáng thương li thân không phải vì trai đẹp mà là vì bị chồng và học trò cắm sừng!
Mà này, biết gì không?
Học trò đó còn là người được cô Hải Anh đầu tư cho tiền cho của, thường xuyên tới nhà cô để ăn uống các thứ. Không ngờ, dẫn sói vào nhà rồi! Thật là người phụ nữ đáng thương!
Hmm, nhưng từ từ đã, nhỡ đâu vì cô Hải Anh cắm sừng trước ông chồng này mới tìm cách trả thù thì sao? Kết luận còn sớm quá, hít drama tiếp đi nào!
"Anh mà biết cô ta dám tung mấy cái ảnh tố cáo đó anh đập liền, hừ, đừng tưởng có người chống lưng là oai!"
"Vậy.. Anh Khánh và cô Hải Anh là thật sự ạ?" Ngọc Hà tiếp tục thỏ thẻ, gương mặt non tơ tỏ ra tui chả biết gì, hihi~ "Sao hôm đó bắt gian không được?"
"Thật ra có chuyện này anh vẫn giấu mẹ và em, thôi thì giờ cũng chẳng còn gì, nói cho em luôn cũng được!" Đức nghĩ một tẹo, sau đó không chịu nổi hấp lực của mấy cái chớp mắt đáng yêu liền phun sạch "Thật ra mấy cái ảnh đó chỉ là góc chụp gây hiểu nhầm thôi, anh tìm chuyên gia phân tích hết rồi. Hải Anh không thích anh ta, chỉ có Khánh đơn phương theo đuổi, thằng cha đó còn đàm phán yêu cầu anh rời xa cô ta nữa mà!"
"Hả? Không thể nào!"
"Sự thật là vậy đấy, thế nên hôm đó khi anh bẫy cô ta Khánh mới giúp!" Đức có vẻ tiếc hận, khó hiểu nhún vai "Mẹ, đàn ông kiểu gì mà đưa gái lên giường còn không chịu làm? Giả bộ quân tử với ai chứ?"
"Anh đưa cô Hải Anh lên giường anh Khánh?" Ngọc Hà vẫn tiếp tục giả ngây giả ngô, chính cô ta gợi ý kế hoạch này cho Đức, còn liên tục gieo mầm vào lòng hắn ta. Thế nên ngày đó hắn ta thuê chuyên gia mới quyết định nhanh như vậy, hại vợ thất tiết, muốn lợi dụng chuyện này kiếm một khoản đền bù. Chậc, tiếc là Khánh tư duy kì quặc, nếu không..
"Em.."
"Em sợ sau này anh cũng làm thế với em à?" Đức phì cười, véo mũi cô ta một cái "Ngốc, em là bảo bối quý giá của anh, anh nỡ lòng nào?.."
"Hư quá!" Ngọc Hà gõ vào ngực hắn, hai má ửng đỏ "Anh này, hay.. em dùng cô ta làm đệm lót để mọi người quên chuyện của em, cũng tẩy trắng cho anh luôn được không?"
"Cái gì?" Đức nhìn màn hình điện thoại Ngọc Hà vừa đưa ra, hai mắt phát sáng "Bài này em định đăng ở đâu? Mua báo? Anh giúp em mua!"
"Không cần! Web trường em, chỉ một đêm lập tức HOT cho xem!" Ngọc Hà cười vui vẻ, gương mặt bừng sáng tựa như đang nói đến chuyện mua quần áo đẹp chứ chẳng phải hại người "Giảng viên gương mẫu bỏ chồng con theo trai, anh nói xem thế có đủ để cô ta bị buộc thôi việc không nào?"
"Ha ha.. Đúng là nghịch ngợm!"
"Ơ mà Hộ Sĩ đâu rồi"
"Đi mua đồ ăn lâu rồi, người mình cả, em lo gì chứ?"
"..."