- Cô... – Thượng sư Đạt Lai không thể tin vào đôi mắt mình, ông trợn tròn mắt khi nhìn thấy...
Một cô gái có khuôn mặt cực kì xinh đẹp nhưng lại lạnh giá như băng!
Cô gái có mái tóc đen nhánh như thác nước xõa hai bên vai, đôi mắt trong veo như thủy tinh, hàng lông mi dài và dài cong vút, sống mũi cao thẳng. Cô không giống như người gốc châu Á nhưng lại đẹp một cách lạ kỳ khiến người khác quên đi cả việc hít thở!
- Tôi muốn con chip của ông! – Cô hé mở đôi môi anh đào, ánh mắt đầy lạnh lùng và châm biếm!
Thượng sư Đạt Lai nghe vậy thì cả người run lên bần bật: “Cái gì? Con chip nào? Tôi không hiểu gì cả!”
- Tôi nhắc lại một lần nữa, mau giao con chip ra đây! Nếu không...
Nói tới đây, cô cố ý dừng lại một chút. Sau đó, ngón tay mảnh khảnh đặt lên cổ, nhẹ nhàng kéo một đường. Đôi mắt cô lóe sáng, sau đó có một luồng ánh sáng chói mắt lóe lên, thứ cô cầm trên tay trở thành một ám khí đặc biệt.
- Rốt cuộc cô là ai? – Thượng sư Đạt Lai thấy người này không phải là một sát thủ bình thường, lập tức hét lên.
Cô chậm rãi đi về phía ông, từng bước từng bước dồn ông vào góc tường, sau đó lạnh lùng cười một tiếng.
- Tôi là sát thủ đặc công của tổ chức quốc tế BABY-M – Thượng Quan Tuyền. Thượng sư có mối quan hệ với các tổ chức gián điệp quốc tế nên chắc đã nghe qua cái tên này!
- Cái gì?
Cả người Thượng sư Đạt Lai run lên, nhưng ông còn chưa kịp kêu lên thành tiếng thì đã bị một vật nhọn đâm vào cổ...
Đôi mắt trong veo của Thượng Quan Tuyền hờ hững nhìn người nằm trong vũng máu. Nếu cô đã tự giới thiệu bản thân, còn cho ông ta thấy diện mạo thật của mình thì lý do đơn giản nhất chính là, cô muốn giết ông ta!
- Tôi thấy loại người như ông, ngay cả Phật Tổ cũng không muốn che chở đâu!
Thượng Quan Tuyền nhìn Thượng sư Đạt Lai đã chết rồi hừ lạnh nói một câu. Sau đó, cô nhanh chóng lấy con chip đựng trong chiếc hộp gỗ rồi cởi áo tăng bào trên người ra. dddd»iendan»lequ»ydon
Chiếc áo tăng bào được cởi ra hoàn toàn lộ rõ vóc dáng hoàn hảo, xinh đẹp của cô. Cô nhếch mép cười rồi nhanh chóng rời đi!
Cô – Thượng Quan Tuyền là một sát thủ đặc công quốc tế. Từ năm sáu tuổi đã đi theo học hỏi Niếp Ngân. Trong mười năm nay, anh ta đã bỏ ra rất nhiều công sức và tâm huyết, cuối cùng đào tạo được ba người sát thủ đứng đầu.
Mấy ngày trước, Thượng Quan Tuyền nhận được lệnh của Niếp Ngân đến Tây Tạng để tìm con chip công nghệ đỉnh cao. Cô không nói nhiều lời, trực tiếp đi tới đây, hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi.
Mặc dù chỉ mới mười tám tuổi nhưng cô đã hoàn thành không dưới mười đại án quốc tế! Đây cũng là lý do Niếp Ngân cực kỳ tin tưởng cô.
Trong đại điện vẫn vang lên tiếng tụng kinh cầu nguyện, tất cả mọi người đều không hề chú ý đến một cô gái xinh đẹp đang lặng lẽ hòa người vào đám đông.
Ánh nắng tựa như những sợi tơ bạc óng ánh treo khắp đại điện, phản chiếu những tia sáng lấp lánh!
Vậy mà cùng lúc đó, có mấy người đàn ông đang ở trong phòng nghỉ của Triết Bang Tự. Họ đều mặc quần áo đen, gương mặt hết sức lạnh lẽo. Người thu hút sự chú ý nhất chính là Lãnh Thiên Dục đang ngồi trên ghế.
Một chú tiểu dè dặt bước lên phía trước lên tiếng: “Lãnh thí chủ xin chờ một lát, tiểu tăng đi báo với thượng sư!”
Giọng nói non nớt của chú tiểu tràn đầy khiếp đảm, rất dễ để nhận ra chú đã bị khí thế của những người này hù dọa. Nhưng vì từ sáng sớm thượng sư đã dặn nhất định phải ở đây chờ Lãnh tiên sinh, khi nào người đến thì phải thông báo ngay cho thượng sư. Xem ra vị thí chủ này nhất định là một nhân vật quan trọng, không thể đắc tội được.
Lãnh Thiên Dục nhàn nhã cầm tách trà lên uống rồi gật đầu, đôi mắt lạnh lẽo ẩn sau cặp kính râm!
Vì con chip nên hắn đã đặc biệt đến đây!
Chuyện khiến hắn phải tự mình ra tay rõ ràng là chuyện cực kì quan trọng, mà người có liên quan đến chuyện này chính là Thượng sư Đạt Lai ở đây!