Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

chương 117: thêm dầu vào lửa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Em vẫn không chịu nói rốt cuộc vẫn đề là gì . . . . . ." Liên Tĩnh Bạch bất đắc dĩ thở dài một tiếng, khi Mịch Nhi tránh né, anh thấy được là cô hoàn toàn không muốn trả lời cái vấn đề này.

Nguyên nhân năm năm trước cô rời đi, cô hoàn toàn không muốn nhắc tới, nên mới có thể có ánh mắt tránh né như vậy . . . . . .

Liên Tĩnh Bạch day day ấn đường, Mịch Nhi có chết cũng không muốn mở miệng nói, là ai cũng không có biện pháp bắt cô thay đổi tâm ý. Trong thời gian ngắn, anh gần như thật sự không có cách nào tìm tòi nghiên cứu được nguyên nhân quấy nhiễu anh năm năm qua.

Nhưng, trước kia như thế nào có quan trọng không?

So sánh với những việc này, Mịch Nhi trở lại bên cạnh anh, hơn nữa không bao giờ rời đi mới là quan trọng nhất!

Anh quay sang nói tới chuyện khác: "Thứ đồ giải quyết vấn đề là cái gì? Em để ở chỗ nào? Cho anh nhìn một chút thôi." Cô cũng đã tìm được thứ đồ giải quyết mâu thuẫn giữa hai người, ngược lại anh muốn nhìn xem thứ có thể giải quyết mâu thuẫn là cái gì.

"Chính là đồ chuyển phát cho anh đó!" Mịch Nhi gật đầu nói, chợt, cô ảo não vỗ lên trán, "Đều tại anh, mới vừa rồi anh ôm em rời khỏi, đồ chuyển phát cũng đều vứt ở công ty mất rồi! Đây chính là thành quả em phải nghiên cứu rất lâu, toàn thế giới cũng chỉ có một con thôi đó, nếu như để ở công ty mà bị người ta trộm lấy thì làm thế nào, đây chính tâm huyết nửa năm qua của em đó a a a a!"

"Đồ chuyển phát? Chính là cái đồ chuyển phát đó?" Giọng nói Liên Tĩnh Bạch chợt trở nên nguy hiểm, "Mịch Nhi, tốt nhất em nói cho anh biết, cái đồ trong bao chuyển phát không phải búp bê bơm khí! Lúc nãy em ở trong phòng họp đều đang diễn trò nói loạn đúng không, thứ có thể giải quyết vấn đề em nói gì đó, tuyệt đối không phải cái gì búp bê bơm khí đúng không!"

Nếu như Mịch Nhi thật sự đưa tới búp bê bơm khí, quả thật anh sẽ phát điên mất thôi!

Người yêu đã xa cách năm năm trở lại, lại đưa lên một con búp bê bơm khí, đây xem như là chuyện gì xảy ra! Dù anh không có Mịch Nhi thì cũng không cần những đồ dùng này, tại sao sau khi cô trở lại, anh lại cần búp bê bơm khí!

Có người thật không cần, chỉ biến thái mới có thể tuyển chọn một con búp bê!

Hơn nữa, đây cũng coi như là phương pháp giải quyết vấn đề kia, chứ anh hoàn toàn không thể nghĩ ra còn có thứ gì nhất định phải dùng búp bê bơm khí giải quyết, mà cho tới bây giờ anh cũng không có cho cô biết về những phương diện này. . . . . .

Anh cũng không bạo lực nhà đình, Mịch Nhi cũng không cần dùng búp bê để thay thế bản thân cho anh phát tiết, anh nếu muốn tập thể dục cũng có dụng cụ, hồ bơi, huấn luyện viên đánh nhau!

Anh càng không có tâm lý vặn vẹo thích ngược đãi, cho dù thực sự đến lúc tâm thần không ổn định, đới với Mịch Nhi anh cũng sẽ chịu đựng hết sức dịu dàng, còn cùng một con búp bê có thể có tình cảm gì để làm!

"Em không có nói giỡn với anh, trong cái bọc chính xác là búp bê bơm khí!" Mịch Nhi lại lập tức đánh vỡ ảo tưởng của anh, nghiêm túc nói, "Anh Tiểu Bạch đã hai mươi sáu tuổi rồi, vẫn vì em nhẫn nhịn bản năng kiên trì cấm dục nhiều năm như vậy, em cũng hết sức thông cảm và không đành lòng. Nhưng anh cũng biết, em hẳn là không có biện pháp thỏa mãn anh, chuyện này không êm thấm thì cũng không tốt, cho nên, em đã nghiên cứu ra búp bê thổi khí! Nó hoàn toàn theo hoạt động sinh lý của người thật cùng bộ phận hích hợp để chế tạo, cảm xúc cùng âm thanh đều tốt nhất, lúc đang sử dụng tuyệt đối sẽ không không hề mất cảm giác thoải mái --"

"Anh không biết, anh không biết tại sao em không thể với anh! Thí nghiệm cũng không thử, em làm sao biết rằng chúng ta không thể!" Liên Tĩnh Bạch quả thật muốn bắt Mịch Nhi lại hung hăng lay động, nhìn xem trong đầu cô rốt cuộc chứa những thứ gì, "Anh thấy em không phải là thật thông cảm cho anh, em là đang hoài nghi năng lực của anh có phải hay không!"

"Hừ, bây giờ chúng ta phải đi làm chính sự, đem gạo nấu thành cơm! Em phải cần tự mình thử nghiệm, trở lại nghiên cứu rốt cuộc anh có cần búp bê bơm khí hay không!"

Nói xong, Liên Tĩnh Bạch lôi kéo Mịch Nhi xuống xe, anh thật sự chịu đựng đủ rồi, năm năm trước cô không giải thích rời đi, năm năm sau không giải thích được trở lại, bây giờ càng thêm không giải thích được lấy ra một con búp bê bơm khí đưa anh, trái tim có mạnh đi nữa thì cũng không có cách nào chịu được những chuyện liên tiếp xảy ra này!

Đây quả thực là đả kích nghiêm trọng tự ái phái nam của anh, khiến cho anh không có cách nào nhịn nữa!

Hừ, Mịch Nhi vẫn có can đảm lớn lối tùy ý như vậy, chính là đã cho rằng mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh tuyệt đối nuông chiều tha thứ cho cô, tuyệt đối sẽ không tổn hại ý nguyện của cô! Là anh trước kia đối với cô quá tốt, mới khiến cho cô vô pháp vô thiên muốn làm gì thì làm!

Nhìn xem, lần này anh không cứng rắn tới cùng, không áp bức cô thỏa hiệp, cô không biết được sai lầm khi mất tích năm năm, vẫn sẽ lại diễn trò cũ làm loạn lần nữa!

"A a a a! Em không muốn!" Mịch Nhi sợ tới mức hung hăng bám lấy cửa xe, có chết cũng không chịu để bắt xuống xe, chân chó không ngừng nịnh nọt nói, "Em biết anh rất mạnh! Anh Tiểu Bạch về mọi mặt đều là rất dũng mãnh, em làm sao dám hoài nghi năng lực của anh! Ha ha, chúng ta nếu có chuyện gì để nói, có thể dễ dàng thương lượng mà --"

"Em không được? Nếu như em không hề rời đi những năm này, chuyện này đã sớm xảy ra! Hiện tại nhất định chúng ta đã sớm kết hôn, nói không chừng đứa bé cũng đã có!" Nghĩ đến vì Mịch Nhi mất tích mà hoàn toàn đảo loạn kế hoạch, Liên Tĩnh Bạch hận không thể để cho cô trả lãi suất cao, lãi mẹ đẻ lãi con bồi thường cho mình, "Bây giờ anh chỉ muốn sử dụng quyền lợi mấy năm trước nên thuộc về anh, em nên sớm đã có chuẩn bị mới đúng!"

"Không có chuẩn bị, oa, em không có chuẩn bị --" hốc mắt Mịch Nhi cũng gấp đến độ tràn đầy nước mắt, đôi mắt màu tím tôn lên giọt nước mắt trong suốt, có vẻ điềm đạm đáng yêu, "Anh thật là hư, trước kia anh đều không có bộ dạng này, anh không có thương em giống như trước nữa! Hu hu, em không muốn bị anh ép buộc làm chuyện em không thích, như vậy em cũng không thích anh Tiểu Bạch. . . . . ."

Mịch Nhi đối với ký ức kinh hoàng thoáng qua năm năm trước vẫn như mới, thời gian hoàn toàn không để cho cô thay đổi, cô vẫn còn hoảng sợ lần đầu đau đớn! Cô cũng là nhớ nhung anh Tiểu Bạch cho nên mới trở về, nhưng tuyệt đối không muốn phát triển đến trình độ này!

Cho nên cô làm tất cả chuẩn bị trước đó, về sau cô sẽ dốc lòng đền bù phương diện này cho anh Tiểu Bạch, về phần thời điểm anh cần an ủi, thì búp bê bơm khí tuyệt đối có thể hoàn thành nhiệm vụ --

Cô trở lại, cũng không muốn tới hiến thân, gặp lại nhau, búp bê bơm khí cũng không phải muốn gợi lên cái suy nghĩ này cho anh Tiểu Bạch!

Gặp nhau ngày đầu tiên, anh lại muốn cứng rắn lôi kéo cô lên giường, loại này bị cô liệt vào những chuyện tuyệt đối cấm đoán, nhưng bây giờ lập tức như mành chỉ treo chuông sắp xảy ra, cô lập tức bị dọa đến nỗi rơi xuống từng giọt từng giọt nước mắt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio