.
Đây là vấn đề vô cùng nan giải, bởi vì giáo hoa S đại ngoài chuyện trêu chọc cậu hoàn toàn chưa từng nói mình thích giáo thảo A đại.
Thậm chí ngay cả mong muốn thượng cậu cũng chỉ là suy đoán của giáo thảo A đại.
Giáo thảo A đại ý thức được vấn đề này:"..."
Cmn, cậu đây là tự tưởng tượng tự bẻ cong bản thân sao?
Cậu lại dễ dàng cong như vậy?
Quả nhiên sắc đẹp là sai lầm a a a a!!
.
Giai đoạn luyện tập của vở kịch dần dần kết thúc, hai diễn viên chính cũng coi như hoà thuận.
Sau một ngày luyện tập vất vả, để cảm ơn công sức của mọi người, hai vị xã trưởng quyết định mời cả đoàn kịch uống trà sữa.
Mấy nam sinh bắt đầu ồm ào, chủ động đi tới cửa hàng trà sữa.
Giáo thảo A đại và giáo hoa S đại không nói tiếng nào, cũng đi theo sau đám người kia.
Tiết trời đã chuyển lạnh, sáng sớm còn đổ mưa, bây giờ lại là từng trận gió lạnh thổi vào mặt.
Giáo thảo A đại cảm giác hai má nóng lên, cậu quay đầu, vừa vặn nhìn thấy giáo hoa S đại đang thu tay lại.
"Lạnh?"
"À không, nóng lắm!"
Giáo hoa S đại:" Chậc."
Hình như không đúng quy trình rồi.
.
Giáo thảo A đại đi một lúc mới ý thức được vấn đề.
Hình như hắn vừa bẫy cậu.
ĐM!
Bây giờ cậu kêu lạnh có còn kịp không?
.
Đáng tiếc, chữ "lạnh" này treo bên mép nửa ngày còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, bên cạnh đã vang lên một giọng con gái.
"Giáo hoa đại nhân! May mà gặp được người quen, cậu có thể giúp tôi một chút được không?"
Giáo thảo A đại nhìn theo tầm mắt giáo hoa S đại.
Cô gái trước mắt mặc một cái áo màu trắng và chân váy tối màu, bên ngoài khoác áo nỉ, dung mạo tinh xảo, trên tay kéo một xe đẩy, bên trong là hàng chuyển phát nhanh.
Cô gái kéo xe đẩy đến gần hai người, làm vẻ mặt đau khổ nói:" Tôi đột nhiên nhận được điện thoại của bí thư, gọi tôi đến gặp cậu ấy, hình như là chuyện có liên quan đến lớp chúng ta. Cậu biết đấy, tôi nhận nhiệm vụ giao hàng chuyển phát nhanh, nhưng giao nhiều đồ như vậy thì không kịp đi gặp bí thư mất, cậu trông hộ tôi cái này một lúc, tôi sẽ nhanh trở lại, được không? Phiền cậu một lát."
"Tôi..."
"Xin cậu đó, tôi bây giờ không tìm người khác được, cậu đang có việc gấp sao?" Cô gái chú ý đến giáo thảo A đại đứng bên cạnh, kinh ngạc che miệng:" Các cậu... đi hẹn hò à?"
Giáo thảo A đại:"..."
Giáo hoa S đại bất đắc dĩ mở miệng:" Câu lạc bộ kịch có chút chuyện thôi."
Miệng cô gái cong thành dấu ngoặc, gấp đến độ xoay vòng.
" Không sao đâu, yên tâm đi, hắn sẽ trông giúp cậu." Giáo thảo A đại cười cười, động viên nói:" Công việc của câu lạc bộ cũng không quan trọng lắm, thiếu hắn cũng không vấn đề gì, cậu nhanh đi đi."
Hai má cô gái đỏ lên, sửng sốt một lát, luôn miệng nói cảm ơn.
Giáo thảo A đại quay đầu lại, thấy giáo hoa S đại cười như không cười theo dõi cậu:"..."
.
Nhắn tin thông báo cho đám người đi phía trước, giáo hoa S đại cất điện thoại di động, nhàn nhạt nói:" Cậu đối với nữ sinh đều như vậy?"
"Thế nào?" Giáo thảo A đại nhíu nhíu mày.
"Không có gì." Giáo hoa S đại nghiêng đầu, mặc dù biết dáng vẻ của giáo thảo A đại lúc đó chỉ là giả bộ, nhưng trong lòng hắn vẫn hơi khó chịu:" Chẳng qua, tôi cảm thấy cậu rất thành thục."
Giáo thảo A đại lúc này mới hiểu đối phương muốn nói gì, cậu chà một tiếng:" Phản xạ có điều kiện thôi, không được sao?"
Giáo hoa S đại:" Rất tốt."
"... Bây giờ suy nghĩ lại, lão tử cũng muốn sớm thoát khỏi cái vỏ bọc nam sinh ấm áp này rồi, nếu không thì cmn đã có thể yêu đương."
Càng không đến nỗi như bây giờ, cong mà chỉ cong một nửa, cmn đây là chuyện gì vậy!
Giáo hoa S đại tò mò hỏi:" Từ trước đến giờ cậu đều như vậy?"
Giáo thảo A đại rầm rì nói:" Đúng vậy, cậu quản được à?"
"Tại sao lại muốn làm như vậy?" Giáo hoa S đại nhịn không được, hỏi.
"Không nhớ nữa." Ánh mắt giáo thảo A đại có chút mờ mịt:" Không có ấn tượng gì."
Giáo hoa S đại cũng không ép cậu, vấn đề này vì hắn tò mò nên mới hỏi, vốn không cần câu trả lời.
Huống hồ, hắn còn phải cảm ơn cái gọi là vỏ bọc nam sinh ấm áp này, nếu không hắn cũng không thể gặp được cậu.
.
Giáo thảo A đại nói xong liền nhíu mày im lặng, giống như cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Buổi chiều, ba, bốn giờ, nắng sắp tắt, cũng là lúc dễ bị lạnh nhất, giáo hoa S đại kéo xe đẩy nhỏ, cùng giáo thảo A đại tim một nơi tránh gió.
Giáo hoa S đại chuẩn bị gợi đề tài, giáo thảo A đại đột nhiên lên tiếng:" Hình như tôi nhớ ra rồi."
"Nhớ ra cái gì?"
"Cội nguồn của tội ác." Giáo thảo A đại yên lặng mắng một câu ĐM, buông tay nói:" Hồi bé tôi khá nghịch ngợm, sau đó có người nói, nếu tôi cứ tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ không có bạn gái nào thích tôi, tôi nghe vậy liền sửa lại."
Giáo hoa S đại mím mím môi, không lên tiếng.
Giáo thảo A đại không quay đầu nhìn hắn, cho là hắn đang nín cười, tức đến nổ phổi đá hòn sỏi dưới chân:" Cmn tôi thật sự đã tin con bé đó."
"Cô ấy vừa nói như thế, cậu liền sửa lại?" Giáo hoa S đại hỏi:" Cậu rất tin tưởng cô ấy?"
"Tin chứ, sao lại không tin?" Giáo thảo A đại xoay người, hai tai hồng lên nói với giáo hoa S đại:" Lúc đó vì tôi thích cô ấy mới hỏi một chút, không thì hỏi làm gì? Sau đó cmn giả bộ thành thói quen luôn."
Giáo hoa S đại bật cười:" Lúc đó cậu bao nhiêu tuổi?"
Giáo thảo A đại nghiêm túc suy nghĩ:" Hình như là bảy, tám tuổi gì đó... Ai, tôi nói cái này với cậu làm gì, cmn cậu thì biết cái gì!"
.
Bảy, tám tuổi.
Giáo hoa S đại nghĩ, đúng vậy, con nít bảy, tám tuổi, có thể biết cái gì đây?
Nhưng hắn từ khi đó đến giờ vẫn luôn nhớ cậu, chưa từng quên mất.
.
Giáo thảo A đại thấy biểu tình của hắn không được bình thường, nhíu mày hỏi:" Cậu làm sao vậy? Nói trước nha, nếu cậu dám cười nhạo tôi, cmn lão tử đánh cho cậu không tập kịch nổi luôn."
"Cậu có nghĩ sẽ gặp lại cô ấy không?" Giáo hoa S đại đối diện với cậu:" Nếu gặp lại, cậu có nhận ra không?"
Giáo thảo A đại:" Đừng nói giỡn, làm sao có khả năng trùng hợp như thế?"
"Nếu có thì sao?"
"Nếu có thì tôi cũng không nhận ra được." Giáo thảo A đại khoát khoát tay nói:" Đã bao nhiêu năm rồi, cô ấy chắc chắn đã thay đổi, huống hồ ngay cả dáng vẻ hồi tiểu học của người ta thế nào tôi cũng không nhớ được, làm gì có hi vọng sau này sẽ nhận ra?"
Giáo hoa S đại:"..."
Được rồi, khi còn bê bộ dạng đặc thù của hắn rất rõ ràng, không ngờ cậu vẫn không nhớ ra.
"Nếu như cô ấy tìm được cậu..." Giáo hoa S đại muốn nói lại thôi.
Giáo thảo A đại chân thành nói:" Vậy lão tử sẽ cảm ơn cô ấy."
.
Giáo hoa S đại:"..."
Giáo thảo A đại:" Làm sao? Không được à?"
Giáo hoa S đại nhíu mày:" Tốt xấu gì người ta cũng là mối tình đầu của cậu, cậu không nghĩ đến gì khác sao?"
Giáo thảo A đại nói thầm trong lòng: lão tử cmn cong rồi còn có ý nghĩ gì khác với con gái hả? Tìm cô ấy làm khuê mật sao?
"Mối tình đầu vốn là để quên, tôi có thể có ý nghĩ gì khác?"
Giáo hoa S đại nghiêm mặt:"... À."
.
Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng khi đó cậu điền nguyện vọng vào A đại, ít nhiều cũng chịu ảnh hưởng từ cô ấy.
Ai bảo Nhất Tiểu cũng ở thành phố này.
Một tia nắng mặt trời nhu hoà xuyên qua tầng mây mỏng, ôn nhu trải dài trên mặt đất.