Giới Thần

chương 777: thượng cổ thần linh tà chú

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Uhm...hình như chỉ còn có mình ngươi đi....có gan xông lên không?"

Đây là câu nói đầy sự khinh thường của Thiên dành cho vị Tuyết trưởng lão thân phận cao thượng này.

Sắc mặt Tuyết trưởng lão sớm đã nhăn nhó lạnh lùng như hầm băng thì nghe câu này liền như núi lửa bộc phát.

Chỉ là...lão còn do dự.

Lão biết mình càng do dự thì ưu thế càng mất nhưng mà có rất nhiều điều khiến lão không thể không suy nghĩ cẩn thận hơn.

Vốn định là ném cho Thiên mấy đối thủ để thử xem cực hạn và nhược điểm của bảo kính này nhưng mà bây giờ đã lên tới con số 13 nhưng vẫn chưa thử ra kết quả.

Lão nghĩ rằng bảo kính này nhất định là vẫn sẽ có cực hạn và nhược điểm nhưng mà bây giờ không phải lúc lão có thể tìm ra.

Khiến lão càng hoảng sợ đó là càng muốn thử, lão lại càng thấy được những điểm đáng sợ của nó...bảo vật như vậy, lão càng không thể bỏ qua nhưng mà bện pháp thì nhất định phải nghĩ thật chu toàn mới được.

Đối diện với lão, Thiên làm ra biểu tình vô cùng đáng gét, vô cùng khinh thường, vô cùng mong đợi.

"Nói cho ngươi 1 tin buồn nha....kính này của ta...không có cực hạn"

"1 người soi gương cũng ra ảnh, 100 người soi gương thì có 100 ảnh...1 ngàn, 1 vạn người soi gương thì có 1 ngàn, 1 vạn ảnh..."

"không cần phải nghi ngờ lời ta....1 tên không ra gì như ngươi, còn chưa đủ tư cách để ta phải nói dóc"

Một câu miệt thị này của Thiên rốt cuộc chọc giận Tuyết trưởng lão.

"Cẩu vật....ngươi muốn chết"

"Ầm...ầm..ầm..ầm...ầm" một đạo khí thể to lớn không gì sánh được bộc phát ra.

Ngọn núi dưới chân lập tức như sống lại rồi ầm ầm vươn mình.

Mặt đất dưới chân giống như chuyển động, một loại lực lượng đại thế to lớn mà hùng vĩ cự đại dâng trào lên, trọng lực khủng bố ép tới.

Cây cối vạn vật trong trời đất lập tức bị hấp về mặt đất sau đó bị ép dẹp, mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn cũng lập tức bị trọng vực này ép cho suýt nằm bẹp trên đất sau đó bị kính ảnh của minh ép đánh cho lên bờ xuống ruộng.

Ở đối diện, Thiên vẫn đứng trong khủng bố trọng áp mặt không biểu tình tựa như không cảm nhận được bất kỳ cái gì.

Bên cạnh hắn Tây Môn Khánh Tuyết đã sớm bị ép nằm trên đất trợn mắt há mồm hít vào thì nhiều thở ra thì ít, xương cốt lạch cạch vang động.

Tại thời điểm này, một đạo kính ảnh của Tuyết trưởng lão đã lặng yên không tiếng động hiện ra sau đó....vô số thông tin lực lượng bắt đầu bị nó liều mạng phân tích.

"Hừ....thật là khá, chịu nổi được 6 thành thổ địa thực lực của ta...gấp ngàn lần trọng lực không được sao....hừ..."

2 mắt Tuyết lão trợn lớn lên, râu tóc bắt đầu dựng lên, lực lượng trong cơ thể cuộn trào.

"Gầm....gấp 1 vạn lần cho taaaaaa...."

Khủng cụ lực lượng tràn ra.

"Tạch...tạch...tạch..." không khí lạp tức bị cái gì đó khủng bố bóp méo đi, mặt đất như vỡ ra nén lại, đất đá trên đất thoáng chốc liền bị cự lực nghiền nát bấy rồi nén chặt lại.

"Bịch...."con chim bay tận vạn mét trên cao không thể khống chế được rớt xuống cái bịch tan xương nát thịt như bọt máu.

"Toác....tích..." khủng bố trọng áp kéo tới, nguyên ngọn sơn phong liền bị nén chặt lại, chiều cao chỉ còn 1 nửa, mọi thứ trên đó đều bị đánh tan thành bột mịn.

"Phụt....hộc..." trọng áp cỡ này phủ tới, mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn ai nấy đều dồn dập té lăn ra đất hộc máu, ngay cả tu vi địa cấp cũng không chịu nổi.

Ngay tại thời điểm này, Thiên không chút do dự liền phẩy mạnh tay 1 cái ném Tây Môn Khánh Tuyết ra tít xa rồi nhẹ nhàng rớt lên 1 ngọn núi kế bên cứu hắn 1 mạng.

Hành động này của Thiên ngay lập tức liền khiến ánh mắt Tuyết lão trợn lên vì sợ hãi.

Phải biết rằng mặt đất hiện giờ là đang có trọng lực gấp 1 vạn lần bình thường, tức là 1 ký lúc này sẽ là 1 vạn ký.

Trọng lực bình thường ở Thiên Phù Giới này vốn đã gấp ngàn lần địa cầu.

Mà nhân thể con người vốn bình thường đã có không dưới 50 ngàn cân tức là 50 tinh, đó là chỉ số thể lực tối thiểu của người dân Thiên Phù Giới này. Gấp ngàn lần địa cầu.

Từ khi hoàn thành luyện thể cảnh da thịt rắn chắc kết tinh, trọng lượng gia tăng ít nhất cũng gấp 10 lần, nhỏ nhất cũng 500 tinh, dù là nữ hài mỏng manh cũng có 450 tinh.

Tây Môn Khánh Tuyết này tu vi nhân cảnh đỉnh lại càng có trọng lượng lớn hơn, ít nhất cũng không dưới 5000 tinh trọng lượng.

5000 tinh trọng lượng trong điều kiện trọng lực gấp vạn lần này sẽ tương đương với 5000 vạn cân tức là 50 triệu tinh trọng lượng.

Là 50 triệu ah...50 triệu đó, trọng lượng này dù là địa cảnh đỉnh chóp tiếp cận tới thiên cảnh dùng hết mọi bí pháp tăng phúc cũng không có thể đạt tới ah.

Sao một tên luyện thể giả còn chưa luyện thể xong như Thiên lại có thể tùy ý phất tay cái là 50 triệu tinh trọng lực cứ như vậy nhẹ như bông gòn bay đi cho được. Vậy thì hắn phải có được lực tay lớn tới mức độ như thế nào ah...

Chợt nhìn lại hiện trường. Sóng lưng Tuyết lão bất chợt lạnh đi.

Ở đó Thiên vẫn tự nhiên đứng đó như không có chuyện gì, trên người hắn, quần áo cũng chỉ hơi kéo căng xuống đất, tóc cũng chỉ hơi dính chặt vào đầu nhưng mà bản thân Thiên....hắn vẫn lẳng lặng đứng đó chậm rãi thưởng thức đối thủ của mình.

Chỉ là vài chục triệu tinh áp lực mà thôi, còn tưởng rằng chơi được hắn sao.

Bản thân Thiên tuy là luyện thể đồng loạt 1 lần từ trong lẫn ngoài nhưng mà hiện giờ chỉ riêng tiềm lực trên làn da hắn vừa hoàn thành luyện thể này thôi đã có tới 50 triệu tinh lực lượng rồi, cùng với 1 phần tiềm lực nhỏ trong cơ thể hắn nữa cộng vào cũng không ít hơn trăm triệu tinh.

Hắn chẳng cần bất kỳ sự tăng phúc nào của các thần thông cũng thừa sức chống chịu được với vạn lần trọng lực này.

Đặc biệt là với Thấu Thiên Kính, loại bảo vật này gắn liền với làn da hắn thành 1 thể, nó không sợ gần như bất kỳ lực lượng ngoại lai nào, chỉ cần là những thứ lực lượng nó đã tiếp xúc.

Trọng lực khủng bố này mà Tuyết lão phát ra nếu như là người khác thì nhất định đã lập tức bị ép thành bọt máu, chết đến linh hồn cũng không còn 1 mảnh.

Nhưng mà Thiên lại vừa vặn không sợ.

Thấu Thiên Kính lặng yên phân tích vô số thông tin rồi đồng hóa nó thành của mình, cứ như vậy trọng lực đối với Thiên càng ngày hiệu quả càng kém.

"Không được rồi..." Thiên lắc lắc ngón tay làm biểu tình vô cùng xem thường nói.

"Cách này không được....không khắc chế được Thấu Thiên Kính của ta, cũng vô hiệu với ta..."

Trong hoàn cảnh loạn thạch phân phi này, Tuyết trưởng lão lặng yên nở 1 nụ cười máu tanh.

"Thì ra nó có tên là Thấu Thiên Kính...tốt rồi, ngươi có thể chết..." nói xong lão đưa tay lên bắt đầu kết thành 1 loại ấn ký kỳ lạ.

Thấu Thiên Kính lập tức phân tích thấy 1 loại lực lượng kỳ lạ mà bí ẩn đến cực điểm.

Phía đối diện, có thể thấy rõ được sinh mệnh Tuyết lão đang thu lại, thậm chí cả tu vi, thiên mệnh, linh thức cũng đang không ngừng co cụm lại thành một điểm.

Cặp mắt lão chậm rãi nhắm lại, làm da dần khô quắt đi, tóc sương bạc dần, cả người như 1 tượng đá bất động ở đó rồi chậm rãi già nua hủ hóa đi.

Siêu cường trọng lực vẫn không hề giảm đi chút nào nhưng mà trên trời cao lại chậm rãi kéo tới mây đen.

Dưới chân Thiên, trọng lực đang tụ tập thu nhỏ lại thành một điểm tất cả chỉ dồn lại chỗ hắn đứng khiến cho trọng lượng vốn chỉ 50 triệu liền bắt đầu tăng lên.

Lông mày hắn hơi nhíu lại, trong minh minh hắn chợt phát hiện thấy 1 loại biến động kỳ lạ, nhưng một tia thiên cơ bị hắn bắt được này lại không phải điềm xấu.

Lúc này trọng lực bắt đầu xe nhỏ 1 sợi như cây kim dựng thẳng một đường từ dưới đất lên cao, vị trí lại là ngay chỗ mặt đất dưới chân Thiên, loại trọng lực tuyến này nối thẳng từ mặt đất lên tới nhân đan, trung đan, thượng đan của Thiên nối dài thành 1 tuyến.

Đầu bên kia lại nối thẳng 1 đường với nhân đan, địa đan, và tinh thần thượng vị đan của Tuyết lão.

Siêu cấp trọng lực đóng đinh thân thể Thiên ở đó, trọng lực tuyến lại muốn cưỡng ép lôi kéo toàn bộ lực lượng thân thể và linh hồn hắn theo tơ tuyến này xuống đất.

Lúc này Thấu Thiên Kính đã bắt đầu thu thập được những thông tin rất "khốn nạn" về điều này.

"Thâu thiên chú"

Một trong thập đại "Thượng cổ thần linh tà chú" có thể thâu cả "trời" về cho mình dùng.

Bằng vào chuyên chúc lực lượng bản thân để đóng đinh đối thủ sau đó Thâu Thiên Chú sẽ tạo ra kết nối vĩnh cửu giữa người thi chú và kẻ bị phạm chú.

Người thi chú sẽ phải dùng toàn bộ lực lượng cơ thể và linh hồn của mình để ký kết khế ước với tự nhiên sau đó lấy nó làm tiền đặt cược cho ván bài sống còn này.

Nhờ có khế ước cho nên thiên đạo không giáng thiên phạt để cho loại tà chú này được thực thi với tư cách công bằng.

Điểm mấu chốt của chú này đó là lực lượng tinh thần, người có lực lượng tinh thần mạnh hơn thì sẽ có phần thắng cao hơn.

Tuyết lão ở Thiên Kiếm Môn chính là 1 luyện khí tông sư, tu vi tinh thần lực vô cùng cao, thậm chí là bán thức hải cũng mở ra.

Cho nên môn thượng cổ tà chú mà lão cướp đoạt được từ 1 tòa di tích cổ đã được lão hoàn mĩ luyện thành.

Hiện giờ, lão dùng nó làm lá bài tẩy tất sát đối với Thiên.

Tà chú thi triển, nếu thành công lão sẽ có thể phệ được sạch sành sanh mọi thứ của Thiên từ tiềm năng thân thể, ký ức, linh hồn, thiên mệnh cho tới món bảo vật Thấu Thiên Kính này.

Chỉ tiếc là lão đã chọn sai đối tượng, và làm ra 1 lựa chọn sai lầm....chí mạng

"Muốn dùng tinh thần lực để nô dịch linh hồn ta....đùa sao"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio