Quỷ Lưỡi có chút ngạc nhiên:
- Thần tưởng kẻ đã giết mẹ người là một thiên thần chứ?
Cô gật đầu:
- Anh trai ta là thiên thần.
Cậu vẫn còn chút thắc mắc:
- Sao hắn lại giết mẹ người?
- Hắn không muốn một ai đó có sức mạnh như hắn.
- Thật tàn ác!
- Không nói nhiều nữa. Đi ngủ thôi.
Linh quay về phòng, nghỉ ngơi, lấy sức để hôm sau tìm cách giết Lanaka.
Sáng hôm sau...
Rầm...
Lanaka lại đánh gục một đối thủ lớn trong hội karate. Mọi người reo hò cổ vũ, tụ tập hết lại chỗ ả:
- Thế này thì danh hiệu nữ hoàng phải đổi người rồi. - Học sinh .
- Đúng vậy. Nữ hoàng phải là người vừa xinh đẹp vừa giỏi về mọi mặt chứ. - Học sinh .
- Ừm. Linh chỉ xinh và học giỏi chứ thể chất thì quá tệ. Chẳng thấy cô ta học môn thể dục lần nào. - Học sinh .
....
Ả nghe mà nhếch mép cười dưới ánh sáng, ngước đầu lên nhìn cô trong bóng tối qua khung cửa sổ- là bức tường chia đôi ánh sáng và bóng tối. Cô nhìn xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn danh hiệu nữ hoàng của mình bị mất đi.
Thật ra ả ta đã đủ tư chất để làm nữ hoàng. Ả mang mái tóc màu vàng ấm áp, được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, trông rất trẻ trung và năng động. Mắt ả màu nâu đất kết hợp với cặp kính lộ lên vẻ tri thức nhưng bí ẩn đến khó tả.
Cô chống cằm, nhìn xuống chỗ ả. Khoảng cách giữa ánh sáng và bóng tối, giữa bên cao và bên thấp là vô cùng xa xăm nhưng lại gần gũi, cách nhau một khung cửa. Ả ta nhìn cô mà cười nham hiểm. Có lẽ cô đã biến thành một con quỷ chỉ biết lẩn tránh trong bóng tối. Và ả biết điều ấy nên đã vượt mặt cô.