Anh chán ghét cô, chán ghét xuất thân của cô, chán ghét con người hèn mọn mà không tự hiểu rõ thân phận này.
Thì ra từ giây phút cô bắt đầu tiếp cận anh thì đã định rằng cô là một trò cười trong lòng anh rồi.
Lạc Thanh Du đứng đậy khỏi bậc thang, đi lung tung không có mục đích trong thành phố người xe như nước.
Đi được một lát, lòng cô từ từ bình tĩnh lại Cảm giác kiên cường không chịu thua kêu la trong lòng cô, Chiến Hàn Quân khinh thường cô là bởi vì cô không có công việc vẻ vang, không có kinh tế hùng hậu.
Kinh tế cũng quyết định mặt mũi, cô muốn tìm lại tôn nghiêm và thể diện thì phải tự lập nên vương quốc của chính mình Dã tâm xây dựng sự nghiệp của Lạc Thanh Du bắt đầu nhen nhóm.
Ngày trước, vì Chiến Hàn Quân mà cô che giấu tài năng của mình, cam lòng ở trong biệt thự Hải Thiên, làm một người phụ nữ đứng phía sau anh.
Nhưng cô không hề được anh quý trọng mà còn bị coi thường Lạc Thanh Du lúc này như mới giật mình tỉnh giấc, cô vì anh mà che giấu tài năng, đánh mất dã tâm.
Phải có tiền, có tài lực thì cô mới có thể bảo vệ người thân yêu, cũng có thể tỉnh lại trong tình yêu mù quáng.
Bởi vì có ước mơ, cho nên Lạc Thanh Du lúc này như cây khô gặp mùa xuân, sống sót trong tuyệt vọng Cô sửa sang lại đầu tóc rối bời, cả người rạng Lúc trở lại nhà trọ, Lạc Thanh Du nhìn căn nhà nhỏ bé, âm thầm thề: “Chiến Hàn Quân, ngày hôm nay anh không quan tâm đến tôi, nhưng nhất định sẽ có một ngày tôi sẽ khiến anh không với tới nổi”
Bên kia, Chiến Hàn Quân dùng lợi ích dụ Lạc Thanh Du không được liền chuyển sang kế hoạch thứ hai.
Giữa đêm, anh chặt đứt hết tất cả mối làm ăn của nhà họ Lạc, nhà họ Lạc đứng trước bờ vực phá sản. Bố Lạc cùng đường, muốn nhảy lầu tự sát, mà cảnh tượng đó bị người ta quay lại được, trở thành chủ đề bàn luận nóng hổi vào ngày hôm sau.
Bố Lạc được một người tốt cứu.
Việc này vốn chẳng có liên quan gì đến Lạc Thanh Du cả, dù sao đứa con gái riêng như cô đã sớm bị nhà họ Lạc đuổi ra ngoài, coi là người ngoài Nhưng số phận lại bất công như vậy đấy.
Lúc bố Lạc cùng đường, nợ chồng nợ chất liền mảng chửi Lạc Thanh Du, nói cô thân là con gái nhà họ Lạc, thế mà đến lúc nhà họ Lạc gặp khó khăn lại thấy chết không cứu, nói cô là loại lạnh lùng vô tình.
Bố Lạc hết lần này đến lần khác ở phía sau làm ra vẻ, diễn tập hình tượng người bố hiền từ trước mặt truyền thông.
Ông ta tỏ vẻ hối hận trước đám phóng viên “Thanh Du, bố sai rồi, trước đây bố không nên đối xử với con như vậy. Bây giờ bố già rồi, cũng không sống được mấy nữa, bố chỉ mong lúc còn sống có thể nhận được sự tha thứ của con. Đúng rồi, vài ngày trước bố có sửa lại di chúc, chuyển phần trăm cổ phần cho con”
Lúc này Lạc Thanh Du lấy thân phận hacker xâm nhập vào mạng lưới internet nội bộ của Lạc Thị, tra ra được tái chính của họ thiếu hụt như cái động không đáy thì khóc không ra nước mắt Bố Lạc đúng thật là quá “hiền từ” với đứa con gái như cô.
Lúc Lạc Thanh Du lòng đầy căm phẫn đến nhà họ Lạc chất vấn bố Lạc thì ông ta lập tức thay đổi hình tượng trước đó, trở lên độc ác tuyệt tình nói: “Lạc Thanh Du, sao mày vẫn chưa chết?”