Chương : Gọi điện thoại
“Bố ơi, bé An nói hai chị em không trở về ăn tối đâu” Bé Tùng cúp điện thoại, hô to về phía phòng bếp.
Chiến Quốc Việt nói: “Biết rồi”
Lúc này, di động của bé Tùng lại vang lên, bé Tùng nhìn thấy số điện thoại quen thuộc, lập tức vui mừng chạy vào trong nhà bếp.
Cửa kính trong suốt nhưng bị khóa trái ở bên trong, Bé Tùng dùng sức gõ cửa, sau đó kϊƈɦ động dùng tay chỉ chỉ di động.
Chiến Hàn Quân và Chiến Quốc Việt chỉ nghĩ bé An gọi lại, tổ hợp hai bố con lạnh lùng nhìn phản ứng xốc nổi của bé Tùng làm như không thấy.
“Mẹ ơi, mẹ ở đâu? Bé Tùng rất nhớ mẹ” Bé Tùng cố ý nói lớn Chiến Hàn Quân mở cửa kính ra, đồng tử mở to đứng trước mặt bé Tùng, một giây sau máu nóng trong cơ thể như sôi trào lên, bởi vì quá kϊƈɦ động, làm cho đại não có chút ngưng trệ, trong thời gian ngắn anh chưa kịp phản ứng nên làm gì bây giờ.
‘Vân là Chiến Quốc Việt ám chỉ bé Tùng bấm nút nghe.
Bé Tùng nghe lời bấm nút nghe, lập tức nghe thấy giọng nói của Nghiêm Linh Trang truyền ra.
“Bé Tùng, mẹ chẳng mấy chốc sẽ trở về. Con phải ăn nhiều cơm, cố gắng ngủ, như vậy mới có sức lực cố gắng học tập. Nếu như con thực sự cảm thấy tẻ nhạt buồn chán, thì nuôi một vài thú cưng đế phân tán sự chú ý đi. Thuận tiện giúp mẹ chăm sóc tốt cho chị em Điện Quân Tình”
Một hơi của cô nói rất nhiều, Chiến Hàn Quân nghe thấy giọng điệu của cô, nghe thấy hơi thở của cô vô cùng bất ổn, hơn nữa lộ ra hô hấp.
không đều, hiến nhiên có quan hệ tới thân thể suy yếu của cô.
Bé Tùng chuyển đề tài: “Mẹ ơi, bọn con rất nhớ mẹ. Đặc biệt là bố, bố chìm trong tương tư.
Bố gầy đi nhiều quá…”
Linh Trang lại trầm mặc không nói gì.
Chiến Hàn Quân bỗng nhiên đưa tay ra, bé Tùng đưa điện thoại di động cho Chiến Hàn Quân “Linh Trang, em ở đâu? Anh tới đón về nhà”
Tút tút!
Chiến Hàn Quân nhìn di động bị Linh Trang vô Tình rập máy, có chút không chịu đựng được sự đả kϊƈɦ như vậy, sắc mặt rất thối, nhìn điện thoại đờ ra một lúc lâu, sau đó đưa điện thoại di động trả lại con trai, mặt anh tối sâm quay lại phòng bếp ‘Sau đó, từ trong nhà bếp, thỉnh thoảng phát ra tiếng bát đũa rơi xuống đất.
Chiến Hàn Quân mất tập trung làm bữa tối, trong lòng lại sợ hãi đến hoảng loạn. Đầu đều suy nghĩ về việc Linh Trang từ chối nhận điện thoại.
Vậy thì Linh Trang chán ghét anh như thế nào? Đến điện thoại của anh cũng không nhận?
Anh biết Linh Trang là người yêu ai yêu cải đường đi. Bây giờ lại sợ cô vơ đũa cả năm giận lây sang mình.
Nghĩ đến khả năng cao Linh Trang căm hận mẹ của anh, mà xa lánh anh, gạt bỏ hoàn toàn tình cảm dành cho anh, trong lòng Chiến Hàn Quân buồn bực đến hoảng, Phía bên này.
Linh Trang cầm di động trong tay đờ ra một lúc lâu Bà Dư đi tới vỗ bờ vai của cô: “Linh Trang, lẽ nào cháu dự định cả đời không để ý tới cậu ấy?”
Linh Trang tự nhiên nói: “Cháu lúc này, tốt nhất là không nên đi trêu chọc anh ấy”
Cô giống như có rất nhiều lý do đế xa lánh anh. Cô căm hận Dư Thiên An, Chiến Hàn Quân lại là đứa con trai yêu quý nhất của Dư Thiên An, cô cũng không thế bảo đảm trong lúc cô tức đến nổ phổi sẽ không lợi dụng anh làm công cụ trả thù Dư Thiên An Thật giống như lần trước ở Châu Phong, Chiến Hàn Quân rõ ràng cũng không làm sai gì nhiều, nhưng cô lại đánh anh một bạt tai. Nhìn thấy vẻ mặt bi thương của Dư Thiên An, cô còn vui vẻ khi được trả thù.