Chương : Anh ghen
Chiến Hàn Quân không muốn khống chế tình yêu của mình dành cho Linh Trang nữa, bởi vì nó thật ngu ngốc. Anh và Linh Trang rõ ràng là yêu nhau sao lại phải kiềm chế biểu đạt tình yêu, còn làm cho cả hai hiểu lâm nhau, đều cho rằng mình bị đối phương ghét bỏ, còn quanh quẩn trong tuyệt vọng, đau đớn và tủi thân?
Anh thực sự là quá ngu ngốc!
Anh mãnh liệt hôn Linh Trang, dường như con quỷ trong bị phong ấn trong cơ thể bị thả ra vậy. Linh Trang dù sao cơ thể cũng vẫn còn yếu, rất nhanh liền đá nhẹ anh, đột nhiên đẩy anh ra, rồi hít từng một hơi thật lớn ăn Hàn Quân bỏ lại một câu: “Anh đi tâm” Rồi đi vào phòng tắm.
Linh Trang nhìn bóng lưng chạy trốn của anh, trong mắt từ từ dâng lên một tia áy náy.
Sau đó âm thầm thề rằng cô phải nhanh chóng khỏe lại, nếu không anh Quân nhịn cũng quá khổ rồi.
Sáng hôm đó, Linh Trang ăn một bát cháo đầy.
Chiến Hàn Quân tâm trạng rất tốt, thèm ăn là tốt, ăn cũng được nhiều lắm.
Ăn sáng xong, hai vợ chồng ngồi trêи sô pha xem phim Chiến Hàn Quân vô cùng ân cần hỏi Linh Trang: “Em muốn xem gì?”
Linh Trang không cần nghĩ nói: “Hoàng Vũ Nghịch Thiên”
Chiến Hàn Quân tìm Hoàng Vũ Nghịch Thiên, thì ra là phim tình cảm cổ trang, loại phim ngốc nghếch, ngọt ngào như thế này không phải là thể loại yêu thích của anh, nhưng để chiều theo Nghiêm Linh Trang, Chiến Hàn Quân đành miễn cưỡng xem.
Tập đầu tiên, nữ chính chết thảm, linh hồn tái sinh.
Tập hai, linh hồn nữ chính xuyên qua tam tiểu thư bị ngốc của phủ quốc công.
Chiến Hàn Quân thấy cô ngốc xuất hiện, mới đột nhiên hiểu được Linh Trang sao lại chọn Hoàng Vũ Nghịch Thiên.
Bởi vì cô ngốc đó là do Anh Nguyệt diễn Trong lòng anh lập tức thấy khó chịu Linh Trang đây rõ ràng là nhớ Anh Nguyệt, ở bên cạnh anh còn có thời gian nhớ Anh Nguyệt…anh tự nhiên có chút ghen.
Anh anh sờ mái tóc đen của cô một cách nhàm chán, ra vẻ không để ý nói: “Phim này hay không?”
Linh Trang lắc đầu.
Chiến Hàn Quân liền biết, cô cũng không thích loại phim não tàn này. Khoảnh khắc đó.
anh cũng nhận ra nguyên nhân duy nhất còn lại để cô chọn bộ phim này là vì Anh Nguyệt, khuôn mặt đẹp trai của anh đen ngay lập tức “Vậy em xem nó làm gì?”
Linh Trang nói: “Anh Nguyệt”
Chiến Hàn Quân đẩy cô ra khỏi tay anh: “Em nhớ Anh Nguyệt đúng không?” Giọng nói anh mang theo vẻ hờn dõi nhàn nhạt.
Linh Trang ngây người nhìn anh…
Chiến Hàn Quân nghĩ đến Anh Nguyệt và Linh Trang đã cùng đồng cam cộng khổ, cùng sống cùng chết, trong lòng đột nhiên hoang mang.
Anh rất lo lắng, Linh Trang ở cùng anh không có cảm giác an toàn, mới nghĩ đến điều tốt của Anh Nguyệt.
Anh lại kéo cô vào lòng, hùng hổ tuyên bố: “Ở bên cạnh anh, không được nghĩ đến người khác. Phụ nữ cũng không được nghĩ. Anh sẽ ghen”
Linh Trang: Cô đột nhiên vòng tay qua cổ anh, nửa quỳ trêи người anh, đặt môi hồng của mình lên môi anh.
Đây có tính là an ủi tâm hồn bị tổn thương của anh không?