Chương : Chỉ có anh tốt nhất
Linh Trang đem đầu nhẹ nhàng gác lên đầu vai Nghiêm Mặc Hàn, nói: “Em có chút hụt hãng là thật, dù sao anh yêu thương em hơn nửa đời người. Bỗng nhiên đem em đẩy ra, em có chút không thích ứng. Nhưng mà em vừa.
nghĩ tới anh cùng Anh Nguyệt có thể đi qua đoạn thời gian yêu đương sóng gió vừa rồi, thật là khổ tận cam lai, em thực sự cầu mong cho hai người vui vẻ.”
“Anh hai, về sau anh phải yêu thương Anh Nguyệt cùng đứa bé thật tốt. Không cần lại quan tâm em. Anh hạnh phúc thì em cũng vui vẻ” Linh Trang xúc động nói Nghiêm Mặc Hàn nghèn nghẹn đáp: “Em cái đồ nhóc con này, luôn luôn vì người khác suy nghĩ”
Chiến Hàn Quân bưng cháo nóng đi lên, nghe Linh Trang cùng Nghiêm Mặc Hàn nói chuyện, trong lòng bỗng dưng có chút chua Xót.
‘Đem cháo loãng đưa tới trêи tay Linh Trang, Nghiêm Mặc Hàn nhìn qua hai tay Chiến Hàn Quân trống trơn nói : “Chỉ có một phần? Anh hai, anh làm sao không vì Anh Nguyệt mua thêm một phần?”
Chiến Hàn Quân có thâm ý khác, nói: “Vợ ai thì người nấy thương”
Nghiêm Mặc Hàn: “..”
Xem ra hành vi thiên vị bà xã của anh ta hôm nay không chỉ khiến em gái thương cảm, cũng gây cho ngài Quân đây không vui.
Chiến Hàn Quân lôi kéo tay Linh Trang, vẫn đi về phía trước.
Nghiêm Mặc Hàn lầu bầu nói: “Chỉ có anh ta mới được chiều vợ đến hư, không cho phép mình chiều vợ. Đây là dạng người nào mà lại ngang ngược như vậy?”
Linh Trang ăn xong cháo, đem bát đũa dùng một lần ném vào trong thùng rác. Sau đó ện vỗ vỗ cái bụng tròn vo nói: “Ăn Chiến Hàn Quân nhìn qua cô, tâm tình thương cảm của Linh Trang ban nấy chỉ vì một bát cháo nóng mà bị xua tan. Cô ôm cánh tay Chiến Hàn Quân, làm nũng nói: “Vẫn là anh Quân đối với em “Biết được là tốt” Chiến Hàn Quân sờ lên đầu của nàng: “Vê sau, anh sẽ đối với em càng tốt hơn”
Đem phần tình cảm thiếu thốn từ Nghiêm.
Mặc Hàn đền bù gấp đôi cho nàng.
“Anh Quân, lời Anh Nguyệt mới vừa nói, anh có nghe thấy không?”
“tời gì?” Chiến Hàn Quân biết rõ còn cố hỏi.
“Cô ấy nói bố nuôi của anh gần đây tình trạng thân thể không được tốt lắm, muốn chúng ta về nhà thăm ông ấy”
Chiến Hàn Quân ngừng chân nhìn Linh Trang chăm chú: “Mẹ của anh đối với em còn có thành kiến, gần tới đây em tốt nhất vẫn đừng nên gặp mẹ anh. Anh đem bố nuôi sắp xếp ở bệnh viện Á Châu, chúng ta đi bệnh viện thăm hỏi ông ấy”
Ngữ khí của Chiến Hàn Quân ngang ngược khác thường.
Linh Trang ngây ngẩn, lập tức nhàn nhạt cười một tiếng.
Trêи đời này, chắc hẳn chỉ có Chiến Hàn Quân mới có thể vô điều kiện đem cô đặt ở vị thứ nhất.
“Ừm” Linh Trang đáp.
Anh Nguyệt nhìn trúng quần áo yêu thích, hướng Linh Trang vẫy gọi: “Chị Linh Trang, mau tới đây”
Linh Trang vừa tránh thoát bàn tay to của Chiến Hàn Quân, lúc chuẩn bị chạy tới không nghĩ rằng tay Chiến Hàn Quân lại lần nữa giữ chặt cô.
Linh Trang đành phải bước chậm lại, ung dung thong thả đi đến cửa hàng Anh Nguyệt đang chọn quân áo.
“Linh Trang, cửa hàng này kiểu dáng quần áo rất nhiều, chị xem một chút có mẫu nào chị thích hay không?” Anh Nguyệt ôm một đống quần áo đủ mọi loại màu sắc, ném lên quầy lễ tân.
Chiến Hàn Quân quét mắt nhìn kiểu dáng quần áo đa số đều là phong cách trưởng thành gợi cảm, không phải hở ngực lộ lưng thì chính là váy quá ngắn. Chiến Hàn Quân quay đầu nói với Linh Trang: “Những thứ này không thích hợp với em. Chúng ta đổi sang cửa hàng khác”
Linh Trang dịu dàng ngoan ngoãn đi theo anh Anh Nguyệt trách móc: “A, anh hai, anh trước tiên trả tiền giúp em đã chứ?”