Anh vội vàng đuổi tới Hoàn Á, bên trong văn phòng Tổng giám đốc, Quan Minh Vũ đang ôm một túi tài liệu thật dày chờ Tổng giám đốc đến Cho tôi xem “Chiến Hàn Quân vừa ngồi vào ghế đã không thể chờ đợi được nữa mà ra lệnh.
Quan Minh Vũ tiến lên, đổ tất cả tài liệu trong túi ra.
Có một chồng ảnh chụp.
Còn có mấy phong thư.
Mấy bức vẽ.
Mấy chiếc đĩa CD!
Chiến Hàn Quân nhìn bức vẽ hoa hồng màu nâu đây sáng tạo, đôi mắt anh ngay lập tức trở nên đỏ như máu.
Đây là do Linh Trang vẽ, cô thích anh cho.
nên luôn luôn tặng cho anh hoa hồng. Vê sau cô phát hiện ra hoa hồng sẽ nhanh khô héo, thế là cô chuyện sang vẽ hoa hồng cho anh.
Anh thích màu nâu, cô liền sửa đi màu đỏ rực rỡ của hoa hồng thành màu nâu cho anh.
“Không phải tôi bảo cậu đi điều tra Lạc Thanh Du à? Đây là cái gì?” Chiến Hàn Quân khàn giọng hỏi.
Quan Minh Vũ giải thích: “Những vật này đều là di vật của cô Trang”
Chiến Hàn Quân đau khổ nói: “Tôi biết. Tôi đang hỏi cậu là tại sao chúng lại xuất hiện ở đây?
Quan Minh Vũ nói: “Tổng giám đốc, anh đừng vội, anh từ từ nghe tôi nói”
Chiến Hàn Quân kiêm chế trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, để cho mình bình tĩnh lại.
Lúc này Quan Minh Vũ lúc mới nhẹ giọng nói: “Tổng giám đốc, vào lúc chúng tôi điều tra Lạc Thanh Du thì phát hiện ra cô ấy và cô Trang có một vài điểm khá giống nhau.”
Sau khi Chiến Hàn Quân nghe được tin tức này thì như bị sấm sét bổ trúng trán, đầu óc “ầm” một tiếng nổ tung.
Tại sao lại trùng hợp như vậy?
Nói” Cặp mắt ưng của anh tràn đầy vẻ kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chăm mặt của Quan Minh Vũ, sợ bỏ lỡ tin tức do anh ta đem lại.
“Lúc chúng tôi đi điều tra hồ sơ của Lạc Thanh Du thì phát hiện hồ sơ của cô đã ngừng.
ghi chép vào bảy năm trước. Chuyện này khá bất thường, thế là tôi thuê mấy công ty thám tử điều tra tất cả hành tung của Lạc Thanh Du vào bảy năm trước, kết quả thì phát hiện ra một bí mật lớn kinh thiên động địa…”
Quan Minh Vũ nói đến đây, sợ mình miêu tả không đủ rõ ràng, dứt khoát lấy ra một chiếc đĩa CD ở trong đó, nói: “Tổng giám đốc, anh xem cái này đi là anh sẽ hiểu hết mọi chuyện”
Chiến Hàn Quân gật đầu, Quan Minh Vũ bỏ đĩa vào trong đầu đĩa DVD, khi cảnh tượng trong DVD đần dần hiện lên trên bức tường tối om, ánh mắt của Chiến Hàn Quân bị chiếc xe ô tô màu đỏ thu hút.
Đó là xe của Linh Trang!
Xuyên qua cửa kính ở trước xe, anh nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát của Linh Trang.
Ngũ quan sắc sảo như búp bê, mái tóc dài đen mượt, tóc mái ngang trán khẽ bay theo gió làm cô hiện ra vẻ trong sáng đến mức tựa như không nhiễm bụi trần.
Xe chạy trên đường cao tốc chạy đến Thủ đô của Thành phố Phong Châu, nhìn quang cảnh bốn phía thì có thể nhận ra được vị trí của Linh Trang, cô sắp đến gần trạm thu phí cao tốc.
Ngay vào lúc này, trong video lại xuất hiện thêm một bóng người.
Đôi mắt của Chiến Hàn Quân bỗng nhiên nheo lại: “Lạc Thanh Du?”
Quan Minh Vũ kích động gật đầu, nhắc nhở: “Tổng giám đốc, anh tiếp tục xem đi!”
Ánh mắt Chiến Hàn Quân quanh quẩn trên người Nghiêm Linh Trang và Lạc Thanh Du: muốn tìm ra điểm giống nhau kinh người giữa hai người nọ.