Chương : Chúng tôi nghi ngờ rằng bà Vân đã thay thế Tú Hòa
Đến tột cùng mối liên hệ giữa bà Vân với Tú Hòa và Chu Mã lúc đó là gì?
Chu Mã đã chết rồi, Tú Hòa được Chiến Hàn Quân sắp xếp ở bên cạnh Dư Sinh. Mấy ngày nay không có tin tức gì ở bên chỗ Dư Sinh, hiển nhiên là Tú Hòa trở về nhà họ Dư đã thay đổi, trở nên thật thà hơn rồi.
Chiến Hàn Quân nảy ra một ý tưởng trong đầu.
Ngày hôm sau.
Chiến Hàn Quân gọi Chiến Quốc Việt tới, phủ nhận suy đoán trước đó của Chiến Quốc Việt. “Tối hôm qua mẹ con đến thăm bà hai thì phát hiện bà hai chẳng qua là bị người khác dùng dược liệu khống chế. Bà Vân cũng không thể thay thế được”
“Quốc Việt, bố muốn con tìm cách cứu bà hai ra đây”
Chiến Quốc Việt cau mày: “Bà Vân không có thay thế bà ấy sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Bố nghĩ rồi, bà hai bình thường chỉ là một người chuyên đi buôn dưa lê bán dưa cà, nhiều nhất bà ấy có một số điểm trùng lặp với các đối tác kinh doanh ở phòng hai. Nếu như bà ấy đột nhiên đi cùng những người trong các phòng khác của biệt thự Ngọc Bích, điều đó sẽ làm dấy lên sự nghỉ ngờ. Vì vậy, bà Vân thay thế bà ấy, không dễ dàng sử dụng nắm đấm. “
Chiến Quốc Việt như bừng tỉnh ngộ: “Vì vậy bà Vân có lẽ sẽ tìm người có thể thân cận với những người khác trong nhà họ Chiến mà thay thế?”
Chiến Hàn Quân mỉm cười nhìn con trai, suy luận của Chiến Quốc Việt đã gần suy được đến chân tướng.
Qủa nhiên ở bước tiếp theo, Chiến Quốc Việt như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ.
“Tú Hòa?”
Chiến Hàn Quân gật đầu, nói: “Bà ấy đã thay thế Tú Hòa, dù cho bà ấy cái gì cũng không làm, bà ấy cũng có thể nghe được những lời đồn đại từ những người đàn ông, nghe được những bí mật của nhà họ Chiến”
“Nói thế nào nhỉ, là ai đang nói những lời đồn ấy?” Dư Nhân chẳng biết đứng ở cửa phòng làm việc từ bao giờ, anh ta đỏ bừng mặt giận dữ khi nghe được lời của Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân và Chiến Quốc Việt nhìn Dư Nhân không mời mà đến, ánh mắt lạnh như dao, như muốn khoét hàng ngàn lỗ trêи người Dư Nhân.
“Cậu vào đây bằng cách nào?” Chiến Hàn Quân tức giận hỏi.
Dư Nhân đắc ý quên mình nói: “Linh Trang nhà anh thuận tiện mở cửa cho tôi đấy”
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân đen lại. “Một lần mang thai ngốc ba năm. Cái đồ ngốc này”
Chiến Quốc Việt cười yếu ớt.
Chiến Hàn Quân bất mãn nhìn Dư Nhân, chất vấn hỏi Cậu tới đây làm gì?”
Dư Nhân tràn đầy phẫn nộ nói: “Tôi đến hỏi anh, anh sắp xếp để Tú Hòa ở bên cạnh bố tôi là có ý gì? Mẹ của tôi đã rất nhiều ngày không về nhà rồi. “
Chiến Hàn Quân và Chiến Quốc Việt nhìn nhau cười cười.
Quốc Việt hỏi Dư Nhân để xác minh chuyện mình suy đoán là đúng, hỏi: “Chú à, chú tới vừa đúng lúc, cháu hỏi chú, Tú Hòa sau khi về nhà họ Dư có phải đã thay đổi tính tình rồi không?”
Dư Nhân buột miệng thốt ra: “Mẹ kiếp, bà ta là nhặt mạng mang về, trải qua nhiều phong ba bão táp như vậy, bà ta có thể không yên tĩnh ư?”
Chiến Hàn Quân chống tay lên bàn, cúi người về phía trước uy áp Dư Nhân. “Cậu tốt nhất suy nghĩ cho kĩ, có thay đổi gì không?”
Dư Nhân nhìn thấy vẻ nghiêm túc của Chiến Hàn Quân.
Nghiêm túc suy nghĩ về nó, nói: “Trước đây à, nói chuyện thì vểnh tai lên, giọng nói to đến mức như cái loa phường, bây giờ thì, động một tí lại ngẩn người, nói chuyện thì bình thường, không còn kiểu bệnh công chúa nữa. “
“Còn gì nữa không?” Chiến Hàn Quân nói phía trêи có thay đổi gì không?”
Dư Nhân nói: “Lúc trước từng thích trang sức và đeo trang sức khắp người. Như kiểu lo sợ người khác không biết bà ta là người của Dư Sinh. Bây giờ, lại có chút lôi thôi lếch thếch”
Ví dụ, sở thích Lời nói của Dư Nhân phù hợp với suy đoán của Chiến Hàn Quân và Quốc Việt. Nhưng nó không thể được kết luận hoàn toàn. Xét cho cùng, tính khí của một người sau khi trải qua một số chuyện thay đổi là điều bình thường.
Chiến Hàn Quân mở cửa sổ, thẳng thắn nói: “Không nói đùa với cậu, chúng tôi nghi ngờ rằng bà Vân đã thay thế Tú Hòa”
Dư Nhân sửng kinh ngạc đến mức mắt chữ A mồm chữ O: “Hả?”
Chiến Hàn Quân nói: “Vì vậy cậu phải nghĩ thật kĩ, bà ấy còn có sơ hở gì không?”