Chương : Gia phả
Ông làm vậy cũng chỉ vì muốn bảo vệ cháu Chiến Hàn Quân bán tín bán nghỉ nói: “Ông thật sự không biết bí mật của chú hai sao Ông cụ Chiến quả quyết gật đầu nói: “Không biết”
“Ông có dám thề độc không?” Chiến Hàn Quân nói.
Ông cụ Chiến ngập ngừng.
Khi ông ta đưa tay lên thề thốt thì Chiến Hàn Quân lại ngăn cản nói: “Thôi được rồi, cháu tin ông”
Chiến Hàn Quân lòng tràn đầy tạm sự đi đến sân trước.
Lúc này Chiến Quốc Việt đã thôi miên Nghiêm Mặc Hàn, Anh Nguyệt hào hứng tra khảo Nghiêm Mặc Hàn: “Mặc Hàn, người phụ nữ yêu nhất là ai?”
“Anh Nguyệt”
Anh Nguyệt càng tra khảo càng thấy vui vẻ nhưng lại bắt đầu truy hỏi tiếp.
“Nếu như em gái và vợ anh cùng rơi xuống sông thì anh sẽ cứu ai?”
“Đều không cứu, họ biết bơi nên sẽ tự bơi lên bờ còn anh không biết bơi”
Anh Nguyệt Nghiêm Mặc Hàn cười ha hả lên.
“Nếu như vợ anh không biết bơi thì sao?”
“Không đâu, anh sẽ không đổi vợ đâu”
Khuôn mặt Anh Nguyệt nở ra nụ cười hạnh phúc.
Lúc Chiến Hàn Quân đi vào trong thì Linh Trang hào hứng đi đến cười nói: “Mặc Hàn bị Quốc Việt thôi miên rồi”
Chiến Hàn Quân chau mày lại và nhìn Nghiêm Mặc Hàn đang ngủ khò khò trêи bàn rồi lắc đầu nói: “Đúng là không có sự kiên định mà, mất mặt quá.”
Nghiêm Linh Trang đột nhiên buông Chiến Hàn Quân ra và lạch bạch đi lên lầu, không lâu sau Nghiêm Linh Trang mang ví tiền xuống và đưa cho Chiến Hàn Quân: “Anh Quân, sau này anh cầm tiền đi”
Chiến Hàn Quân ngơ ngác.
Anh Nguyệt giải thích: “Em và Linh Trang quyết định trả quyền quyết định cho chồng để không khéo một ngày nào đó lại có kết cục bi thảm như thím hai”
Chiến Hàn Quân như bừng tỉnh, anh nhét ví tiền vào trong tay Nghiêm Linh Trang và nói: “Tiền đối với chú hai là sinh mạng, ai dám động đến tiền của chú hai thì tất nhiên chú ấy sẽ liều mạng với người đó rồi nhưng sinh mạng của anh không phải tiền mà là vợ của anh…”
Nghiêm Linh Trang nói: càng ngọt đấy”
Anh Nguyệt thở dài: “Bây giờ càng ngày em càng không thích tòa thành Ái Nguyệt rồi, cứ lúc nào không hay lại bị nhét một đống cẩu lương vào mặt”
Chiến Hàn Quân kéo Nghiêm Linh Trang ngồi vào chiếc ghế dài và sờ sờ bụng của cô hỏi: “Con có ngoan không?”
Linh Trang nói: “Nó ở trong bụng quậy phá hết nửa ngày trời, một cô bé mà quậy phá còn hơn cả anh chị nữa, sau này e răng sẽ trở thành siêu quậy iệng lưỡi của anh càng ngày Chiến Hàn Quân cười nói: “Quậy một chút cũng tốt, mấy năm sau Quốc Việt và bé Tùng lên đại học rồi thì con bé quậy phá chút chúng ta mới không cô đơn.
“ừ”
Sau khi Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang trò chuyện một lúc rồi mới gọi Chiến Quốc Việt vào trong phòng sách.
“Quốc Việt, ông hai của con có bí mật đến ông cố con cũng không biết chuyện”
Chiến Quốc Việt kinh ngạc: “Sao có thể chứ?”
Chiến Quốc Việt cảm thấy rất khó hiểu, trong ngôi nhà nhỏ bé này lại xuất hiện cái đề khó như thế sao.
Chiến Quốc Việt đột nhiên giống như nghĩ ra điều gì đó nên kϊƈɦ động nói: “Bố, bố có thể nói cho con biết gia phả nhà họ Chiến chúng ta không? Con muốn biết gia phả đời của ông cố: Chiến Hàn Quân nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Ông cố của con từng kết hôn hai lần, Bác Danh là vợ chính thức và sinh được một đứa con cho nhà họ Chiến, cũng chính là ông nội ruột của con, còn người vợ thứ hai của ông cố chính là cái tên bây giờ được ghi trong gia phả, Tang Bảo Trân, ngoại trừ ông nội của con thì những người ông khác của con đều do người bà này sinh ra.”