Ánh mắt Lạc Thanh Du tươi sáng, con ngươi cô sáng rực lên, lộ ra vẻ kiên định chưa từng có: “Không, ông cần”
Ánh mắt Nghiêm Cách hãn lên những tia máu, con ngươi đỏ tươi cho thấy trong lòng ông ta đang vô cùng tức giận: “Lâm Phương, tôi không cần biết cậu là ai, cũng không muốn biết ai đã xúi giục cậu tiếp cận với tôi. Bây giờ cậu mau cút khỏi đây cho tôi đi!”
Lạc Thanh Du cảm thấy bất lực, lên tiếng thổn thức.
Có vẻ cái tên “Lâm Phương” này đang hoàn toàn phản tác dụng.
Bố hoài nghi động cơ mà cô tiếp cận ông không hề đơn giản.
Cô phải loại bỏ đi sự băn khoăn trong lòng ông ta.
Cô bồng nhiên làm ra hành động kì lạ, kéo tay Nghiêm Cách, cầm lấy ngón tay giữa. Sau đó dùng bàn tay mảnh khảnh của mình bọc lấy bốn ngón tay còn lại, chỉ để lộ một đầu ngón tay ra ngoài.
Trò chơi này có tên là “Đoán xem ngón giữa đang ở nơi nào?” đây là trò chơi mà hồi còn bé cô vẫn thường chơi với bố mình.
Khuôn mặt Nghiêm Cách lộ vẻ hoảng sợ, kinh ngạc nhìn cô!
Mắt Lạc Thanh Du cũng nhìn vào mắt ông †a, nghiêm túc lên tiếng: “Tập đoàn Nghiêm Thị đang trên bờ vực phá sản, đã giảm xuống tới mức thấp nhất rồi. Thế mà ông còn phải sợ một tên địch sao?”
Nghiêm Cách đẩy gọng kính kim loại trên sống mũi, sự sợ hãi mà Lạc Thanh Du mang đến cho ông ta lúc nấy vẫn chưa tan: “Cậu nói cũng phải. Thế rốt cuộc cậu tới đây để làm gì?”
“Cứu tập đoàn Nghiêm Thị” Lạc Thanh Du nói ra một câu chắc nịch, biểu cảm nghiêm túc mà từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện.
“Hãy tin ở tôi đi”
Nghiêm Cách nghỉ ngờ nhìn Lâm Phương, biếu cảm nghiêm túc của anh ta không hề qua loa đại khái.
Trên lầu nhanh chóng xuất hiện tiếng bước chân.
Nghiêm Cách buông tay Lạc Thanh Du ra, giả vờ như bình tĩnh, nghĩ thầm: “Tôi biết những vị hacker giống như các người thì luôn có bản lĩnh hơn người. Thế nhưng bây giờ nhà họ Nghiêm chúng tôi đang nợ nần chồng chất vì thế không có năng lực để chỉ trả cho các.
người tiền lương cao ngất như thế đâu”
Lạc Thanh Du trả lời: “Tôi không cần tiền lương”
“Thế thì tôi thật sự không hiểu cậu bước vào nhà họ Nghiêm này là vì cái gì?”
Lạc Thanh Du lên tiếng: “Nếu như tôi có thể cứu lấy tập đoàn Nghiêm Thị vậy thì tên Lâm Phương của tôi sẽ thay đổi trong danh sách ghi chép những hacker. Tôi muốn tên, ông muốn lợi ích. Chúng ta đều được cái mình muốn, tổng giám đốc Nghiêm Cách có muốn cùng hợp tác với tôi không?”
Nghiêm Cách đứng dậy, đưa tay ra với cô: “Có được chuyện tốt như thế, đương nhiên là tôi phải đồng ý rồi”
Lạc Thanh Du nở một nụ cười tươi sáng với ông ta.
Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”
Ngày hôm sau, Nghiêm Cách nhanh chóng đưa người phụ nữ đang cải trang thành nam là Lạc Thanh Du đến công ty.
Phần lớn các nhân viên của công ty đều đã bị cho thôi việc, một công ty lớn như thế chỉ còn có những giám đốc của các bộ phận trụ lại đến cuối cùng. Khi thấy chủ tịch đưa nhân viên mới bước vào, biểu cảm trên gương mặt mỗi người đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Cậu có cần tôi giới thiệu những người đó với cậu không?” Nghiêm Cách bỗng dừng chân, quay đầu hỏi Lạc Thanh Du.
Người có thể cùng tập đoàn Nghiêm Thị vượt qua gia đoạn khó khăn, người có thể trụ lại đến cuối cùng thật ra đều là những nhân viên kỳ cựu của công ty. Lạc Thanh Du cảm thấy vô cùng quen thuộc khi nhìn thấy những người này.
“Không cần đâu” Lạc Thanh Du lắc đầu.
Nghiêm Cách khẽ run lên. Ánh mắt hiện lên ý cười.
Ông ta nhanh chóng đưa Lạc Thanh Du đến phòng máy tính, Lạc Thanh Du nhanh chóng ngồi xuống máy tính bắt đầu làm việc của mình.
Nghiêm Cách ngồi xuống chiếc ghế xoay trước mặt cô, lắng lặng nhìn cô một cách chăm chú. Trong lòng ông ta vẫn đang đắn đo, tự hỏi không biết liệu cô có thể giải mã được mạng nội bộ của công ty hay không.
Lạc Thanh Du nhìn chăm chäm vào màn hình máy tính, ngón tay thon dài bắt đầu lướt trên bàn phím, tốc độ rê chuột vô cùng nhanh chóng. Sau đó cô nhanh chóng báo cáo cho Nghiêm Cách nghe một phát hiện đáng kinh ngạc: “Trong bảy năm đầu, tập đoàn Nghiêm Thị đã bị hacker
“Vô Tà” phá hoại mạng lưới nội bộ. Chắc hẳn chính “Vô Tà” đã ăn cắp tất cả những bí mật thương nghiệp của tập đoàn Nghiêm Thị… Trong đó chắc hẳn cũng có tất cả nguồn công việc của tập đoàn Nghiêm Thị