Gửi Thanh Xuân, Thanh Mai Trúc Mã Xấu Xa!

chương 4: #016#

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm lớp sáu tôi là một người mơ mộng, thích tiểu thuyết ngôn tình, tôi đã từng mua cả thảy bộ sưu tập truyện ngôn tình của Tào Đình vì chị ấy viết tiểu thuyết thì chỉ có hay trở lên.

Trong lớp học giờ thể dục vì cô bận họp bàn nên chúng tôi có một tiết trống. Lớp tôi cũng có thể coi là lớp chăm ngoan. Bạn nào cũng im lặng chăm chú làm bài tập về nhà hay giống như tôi, ngồi thản nhiên cày nốt bộ "Có duyên nhất định sẽ có phận".

Tự nhiên cậu từ đâu tới giành lấy baby của tôi cau có:

"Suốt ngày đọc mấy cái này!"

"Kệ tao chứ"

Tôi phồng má. Tự nhiên cậu nhéo má tôi một cái:

"Trẻ con!"

A!A! Tôi say nắng cậu qué!! À mà xin nói luôn là năm lớp sáu chúng tôi gọi nhau là mày tao cho thân thiết.

Tôi thích nhất là môn Toán,Văn và ghét tất cả các môn còn lại. Haha, một định nghĩa vô cùng kì lạ

Đó chắc là vì tôi di truyền gien "thích toán" của cậu chăng?

Cậu ngồi chễm chệ trên chỗ của tôi ra vẻ chủ quyền:

"Biến ra! Đây là chỗ của tao!"

Thực sự muốn tát sấp mặt nó một cái cho hả dạ nhưng tôi vẫn còn tự trọng nên tôi đã kiềm nén cảm xúc lại, bụng luôn khuyên nhủ bản thân phải giữ vẻ dịu hiền, ngoan ngoãn của mình.

"Đây là chỗ tao!"

"Kệ mịa mày!"

Vâng, đó là câu nói cuối của của đời nó = à à giỡn thôi chỉ là nó bị tôi dùng cây thước kẻ đập vào lưng thôi, lưng không gãy mà thước lại gãy, số đen vl:)))

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio