Hơi hai giờ sau, Sở Vân Thăng trở lại căn phòng của mình trong tòa nhà số ở hoa viên Danh Đô, cả thể xác và tinh thần đều rã rời, dùng khẩu súng trống bắn ra một ngọn lửa nguyên khí, đun nóng một ít nước mà mình giữ lại, tắm rửa sạch sẽ toàn thân vài lần.
Uy lực của Ly Hỏa phù vượt xa tưởng tượng của hắn, mặc dù chỉ có hai phần uy lực, cũng đã đốt những xúc tu kia không còn manh giáp!
Hắn cũng hiểu rõ cơ thể con quái vật mẹ trốn trong ao chất nhầy hòa tan không thể nào chết được, chỉ bằng một miếng thịt tràn đầy năng lượng mà hắn thu được, đã nói rõ con quái vật này hoàn toàn không cùng một cấp độ với Xích Giáp Trùng.
Thế nhưng sau đó hắn vẫn có thể yên ổn trốn ra khỏi khu nội trú, không còn bị bất cứ cái xúc tu nào đuổi theo, ít nhất cũng cho thấy con quái vật mẹ này có thể đã bị thương nặng.
Sau khi giao cho cô giáo một ít thuốc hạ sốt đặc hiệu, hắn cảm thấy cả người mệt mỏi, quyết định tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục.
Giờ hắn chỉ muốn ngủ một giấc say sưa, không muốn suy nghĩ bất cứ chuyện gì, cũng không muốn làm bất cứ việc gì.
Sở Vân Thăng lại có một giấc mơ, trong mơ hắn bị một đám Xích Giáp Trùng truy sát, sau đó nhảy vào một cái hố to, bên trong có rất nhiều phụ nữa lõa thể, hắn hoảng sợ định nhảy ra, nhưng lại phát hiện hai chân đã bị những xúc tu nhỏ dài cuốn chặt lấy....
Khi tỉnh lại, sau lưng hắn đã thấm đẫm một tầng mồ hôi lạnh, hắn ngồi trước cửa sổ, đốt nến, mở quyển sổ tay ra, suy nghĩ một chút rồi cẩn thận viết:
[Xích Giáp Trùng]
Côn trùng trưởng thành.
Lai lịch: Không rõ.
Đẳng cấp: Không rõ.
Kích cỡ: Chiều dài khoảng bốn mét, chiều ngang khoảng hai mét, cao khoảng hai mét rưỡi.
Thủ đoạn tấn công: Càng, chân đao, nước bọt ăn mòn.
Phòng ngự: Giáp xác, lồng phòng ngự.
Đặc điểm: Thích bóng tối, thích ăn não.
Nơi xuất hiện: Không rõ.
.......
[Quái vật xúc tu]
Cơ thể mẹ.
Lai lịch: Không rõ.
Đẳng cấp: Không rõ.
Kích cỡ: Cao khoảng năm mét, đường kính khoảng bốn mét, hình trụ tròn. Có nhiều xúc tu và vật dạng ống.
Thủ đoạn tấn công: Xúc tu quấn, chất nhầy hòa tan, vật dạng ống có miệng cắn xé.
Phòng ngự: Có tầng năng lượng phòng ngự, chủ yếu dựa vào xúc tu.
Đặc điểm: Tiến hành sinh sản bằng cách ký sinh con người.
Nơi xuất hiện: Không rõ.
Viết xong tất cả những thông tin mà bây giờ hắn biết về hai loại quái vật này, Sở Vân Thăng lặng lẽ khép quyển sổ tay lại. Thời đại Bóng Tối càng ngày càng nguy hiểm, chỉ Xích Giáp Trùng thôi đã khiến loài người đối phó không xuể, hiện giờ lại xuất hiện thêm một loại quái vật kinh khủng thế này, đúng là họa vô đơn chí!
Nếu muốn sống sót trong một thế giới thế này, càng hiểu nhiều và rõ ràng về những con quái vật này lại càng đảm bảo, cho nên hắn quyết định viết những thông tin mà hắn biết, từng điều từng điều một, vào một quyển sổ tay, lưu giữ lại.
Có lẽ sẽ có nhiều quái vật hơn, thậm chí là những quái vật càng mạnh mẽ hơn xuất hiện. Nếu như mình không thể nhanh chóng mạnh mẽ lên, vậy thì lúc nào cũng có thể chết bất thình lình giữa phố!
Lần hành động này tuy một lần nữa suýt chết, nhưng không phải là không có thu hoạch. Không chỉ lấy được rất nhiều thuốc men quý giá, hơn nữa còn thấy được một sinh vật hết sức mạnh mẽ, đây không thể nghi ngờ là một động lực và sức ép to lớn cho tương lai tu luyện của mình.
Mặt khác, miếng thịt bắn ra từ trong cơ thể mẹ xúc tu kia, Sở Vân Thăng đã hút được đến bốn nấc nguyên khí từ nó, bổ sung một chút cho hắn, mà cũng cho thấy sự mạnh mẽ của con quái vật kia!
Tạm thời, với năng lực của mình còn chưa đủ để đi trêu chọc con quái vật này, đợi đến khi mình đã tu luyện mạnh mẽ hơn một bước, có thể thử đến giết chết nó.
Nếu vậy, hiện giờ trước hết cứ phải thu gom côn trùng cái đã!
Sở Vân Thăng đã cần một chiến giáp mạnh mẽ lắm rồi!
Đổi một bộ đồ mới, khiến Sở Vân Thăng cảm thấy thể xác và tinh thần thoải mái hơn nhiều, xe máy lại rồ ga, lao vào trong bóng tối vô biên vô hạn.
Sở Vân Thăng ngày càng cảm thấy thời gian bức bách, khi ở khu phố, hắn nghe người xung quanh nói, cuối cùng quân đội có thể sẽ phải bỏ thành phố, hiện giờ vẫn còn một lượng lớn quân đội đang chiến đấu với côn trùng trong thành phố, phần lớn Xích Giáp Trùng đều bị quân đội thu hút, một khi họ bỏ đi, những côn trùng này sẽ tản mát khắp nơi, đến khi đó, có thể đến cơ hội đối mặt với ba con Xích Giáp Trùng cũng không có!
Trên tay hắn hiện giờ chỉ còn một tấm Nhiếp Nguyên phù tràn đầy hoa văn ngọn lửa, dần dần rồi cũng sẽ tiêu hao hết, thi thể côn trùng cũng đã có bốn mươi mốt cái, chỉ còn thiếu mười chín cái nữa!
Số lượng còn thiếu cũng không nhiều lắm, bản thân phải mau chóng tạo ra chiến giáp, chứ cứ mãi dựa vào Lục Giáp phù bảo vệ, hắn càng ngày càng không yên tâm!
Nơi mà Sở Vân Thăng chọn để đi săn là gần một cây cầu lớn nối liền giữa hai đầu đông tây, bởi vì trên cầu có lực lượng quân đội hùng hậu đóng giữ, lâu lâu còn có thể nghe được tiếng ầm ầm của máy bay trực thăng. Côn trùng vẫn luôn cố gắng công chiếm cây cầu, thế nhưng dưới sự chống cự liều chết và hỏa lực dày đặc của quân đội vẫn chưa hề thành công.
Côn trùng càng ngày càng nhiều, binh lính quân đội và súng ống đạn được lại là càng đánh càng ít, cái chỗ này sớm muộn rồi cũng sẽ bị chiếm mất thôi.
Sở Vân Thăng mai phục trên một mái nhà cách đó không xa, thỉnh thoảng sẽ có một hai con Xích Giáp Trùng lui lại sau khi tấn công cây cầu thất bại đi ngang qua, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua, những con côn trùng bị thương này chính là mục tiêu tấn công tốt nhất.
Mà khi không có côn trùng đi qua, hắn sẽ vào trong phòng, liều mạng luyện tập kỹ thuật bắn. Kỹ thuật của hắn quá nát, bắn côn trùng cố định còn tạm được, một khi côn trùng đã di động tốc độ cao, trừ khi mũi tên của hắn và côn trùng đi trên cùng một đường thẳng, nếu không hoàn toàn chỉ có thể trông chờ vào may mắn.
Luyện tập bắn tên là một công việc hết sức nhàm chán, cũng may là nỏ không phải là cung, chỉ cần thân thể đứng vững, trọng tâm ổn định, cánh tay tự nhiên thì độ chính xác sẽ tăng lên một ít. Nếu như có một chỗ không ổn định thì bắn trật là chuyện bình thường.
Cũng may Xích Giáp Trùng đều là cái loại to tướng, mà tên băng chỉ cần bay sát qua bên cạnh cũng sẽ lập tức phóng nguyên khí ra đóng băng, khiến cho xác suất thành công tăng lên không ít.
Tốn hết năm ngày, Sở Vân Thăng mới miễn cưỡng kiếm đủ mười chín con cuối cùng, trung bình mỗi ngày chưa đến bốn con, đây chính là hậu quả khi hiện tại hắn không thể nào đối mặt với ba con Xích Giáp Trùng trở lên.
Có điều đã có mười chín con cuối cùng này, tâm tình của Sở Vân Thăng liền tốt lên nhiều. Giờ hắn đã có thể lập tức chế tạo chiến giáp, đến lúc đó, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều!
Trở về sào huyệt tại hoa viên Danh Đô, Sở Vân Thăng khóa cứng tất cả cửa sổ, dựa theo pháp tắc trong sách cổ, chế tạo ra tấm Chiến Giáp phù đầu tiên của hắn, chiến giáp hoàn chỉnh không chỉ bao phủ thân mình, vai, cánh tay, chân, mà thậm chí còn bao phủ cả đầu, hai tay và hai bàn chân, nói chung từng vị trí đều được chiến giáp bao phủ, là sự bảo vệ kín kẽ đầy đủ nhất.
Ngoại hình của chiến giáp là dạng đường cong uyển chuyển, Sở Vân Thăng lựa chọn tạo hình phong cách nhất, đương nhiên phải dựa trên cơ sở thực dụng, để thỏa mãn một chút lòng hư vinh của hắn.
Sau khi định hình xong chiến giáp, Sở Vân Thăng bỗng nảy ra một ý. Kiếm của mình thủy chung không thể đâm thủng giáp xác của Xích Giáp Trùng, không bằng tiện thể thêm bội kiếm vào Chiến Giáp phù, trong sách cổ hắn đã thấy qua có một hình minh họa có tạo hình kiểu này, tuy rằng không biết có thành công hay không, hắn vẫn mang theo tâm lý cầu may mà thực hiện.
Sau khi chế tạo xong mô hình cấu trúc ba chiều, lại xây dựng tiếp đường nối chiều không gian thứ tư, nối tiếp bản thể nguyên phù với mô hình, nguyên lý là gì thì Sở Vân Thăng không biết, chỉ biết cắm đầu vẽ theo mà thôi.
Lại chế thêm một vài ký hiệu pháp tắc dùng để luyện chế nữa, hoàn thành phù văn và phù phong, tổng cộng tiêu hao của Sở Vân Thăng gần tám nấc nguyên khí. Xem ra ban đầu lựa chọn chờ đến khi lượng nguyên khí đạt đến chín nấc mới bắt tay vào chế tạo chiến giáp quả là không sai.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, Sở Vân Thăng bổ sung đầy đủ nguyên khí cho cơ thể, sau đó kích hoạt rồi khống chế Chiến Giáp phù, mô hình bao gồm cả bội kiếm lập tức bắn ra từ bản thể nguyên phù, chậm rãi xoay tròn giữa không trung, lại chiếu xuống phía dưới một khu vực hình tròn, Sở Vân Thăng liền vội vàng đặt giáp xác của một con Xích Giáp Trùng vào đó, một lát sau, chỉ thấy giáp xác hóa thành từng đốm sáng, bị chiến giáp đang trôi nổi giữa không trung hấp thu vào, thế nhưng lại không thấy có biến hóa gì lớn.
Sở Vân Thăng biết khi chế tạo chiến giáp cần phải rèn luyện một lượng lớn tài liệu, vội vã không ngừng đưa giáp xác vào khu vực được chiếu ra trên đất.
Khi đưa vào càng ngày càng nhiều, chiến giáp trong không trung cũng dần dần hóa thành thực thể từ trên xuống, mãi cho đến khi Sở Vân Thăng đưa vào khoảng chừng bộ giáp xác, toàn bộ chiến giáp mới hoàn toàn hóa thành thực chất, thế nhưng bên thanh kiếm thì mới chỉ hóa thành thực chất một phần, Sở Vân Thăng lại thử thêm vào hai bộ giáp xác, ngạc nhiên phát hiện chiến giáp vẫn có thể hấp thu, thế nhưng phần thanh kiếm lại không hấp thu chút nào.
Thế này là thế nào?