Phương giáo sư đột nhiên hét lớn một tiếng, nói bắt giáo sư Tôn lại: " Lão Tôn, đây không phải là luân chứng của tôi hôm qua, là ai sửa, nhanh nói ra là ai sửa?"
Giáo sư Tôn bị hắn nhắc nhở, lúc này mới nghĩ tới tội khôi họa thủ, vội vàng kéo Sở Vân Thăng chuẩn bị rời khỏi, liên thanh nói: " Chính là hắn, tiểu tử, đừng đi, nhanh nói cho chúng tôi biết, làm thế nào mà ngươi có thế vẽ những thứ như thế này?"
Sở Vân Thăng rất bình tĩnh, não chuyển động rất nhanh, lập tức nói: " Giáo sư Tôn, giáo sư cảm thấy con người tôi có thể tốt nghiệp trong vòng một tiếng đồng hồ, có thể vẽ ra những thứ như thế này? Hoàn toàn là trùng hợp thôi, giáo sư tin cũng được, không tin cũng được, sự thật là như vậy đó."
Ruột hắn bây giờ thanh liễu, chỉ là tức giận lúc đó lại bản thân giống như có người nhập vào, cảm giác vô cùng nhuần nhuyễn làm cho hắn phát ra, cơ bản không kịp để suy nghĩ.
Giáo sư Tôn nhìn Sở Vân Thăng giống như nhìn quái vật, một lúc lại lắc đầu, một lúc lại lẩm bẩm, không quan tâm Sở Vân Thăng sống chết ra sao, chỉ thừa nhận là mình bị lừa gạt, nhưng lí do này rất ngượng ép, người tin tưởng không nhiều.
Giáo sư Phương cũng cho rằng bức hình là do chính miệng Sở Vân Thăng khiêu ra, nhưng Sở Vân Thăng lại khăng khăng không nhận, giáo sư Phương có chút ngượng ngùng, cầm trang giấy lên không tiếp tục nói thôi diễn là của hắn.
Đến tiểu thư Triệu cách hắn một khoảnh cách cũng tò mò, nhìn Sở Vân Thăng với ánh mắt vừa tò mò vừa cảnh giác.
Sở Vân Thăng mang kinh động đến cho mọi người quá lớn, hắn cũng từ miệng giáo sư Tôn mà biết, bức hình năng lượng này của lão Phương đã được cấu kiến rất lâu rồi, cuối cùng thực tế thôi diễn không được, có thể phương hướng có sự sai lầm, mới nhẫn lại bỏ đi.'
Bức hoạ này có ý nghĩ rất lớn đối với công việc nghiên cứu của bọn họ, nó giống như cơ thạch của Đại Hạ, sau khi ám năng lượng xuất hiện, vật lí học mới được thiết lập có ý nghĩa vô cùng trọng đại, theo cách nói của giáo sư Tôn, nếu Sở Vân Thăng có thể lí giải được những kí hiệu đại diện cho hàm ý phương trình đại kia, phối hợp với mô hình đồ án, thậm chí có nhận được giải thưởng nặc bối nhĩ của thời đại dương quang.
Sở Vân Thăng bĩu môi cười cười, lại có giải nặc bối nhĩ, bây giờ e rằng những hoàng tử công chúa của hoàng thất Thuỵ Điển, cũng không biết trốn đi đâu.
Hắn không chuẩn bị nhắc đến vấn đề này, hắn vội vàng nhắc nhở Đỗ Kỳ Sơn: "Đỗ đoàn trưởng, thời gian không còn nhiều, ngài nhanh chóng giải thích cho mọi người biết làm thế nào để phá giải mê cung xương mù đi."
Đỗ đoàn trưởng gật đầu, nếu bây giờ không an toàn rút khỏi đây, nghiên cứu thế nào đi nữa cũng chỉ là tờ giấy trắng thôi, hắn vội vàng nói to: " Các vị, các vị, bây giờ xin mọi người hãy thảo luận làm thế nào để phá giải mê cung xương mù, bên ngoài lúc này cục kì nguy hiểm, hi vọng mọi người đoàn kết lại, hiến kế hiến sách, sớm ngày rời đi côn thành!"
Mệnh lệnh của hắn giống như gáo nước lạnh dổ lên dầu nhà khoa học, hiện trường vừa rồi còn nhiệt tình như lửa lập tức im lặng.
Giáo sư Phương Tử Văn đứng dậy, nghiêm túc mà nói:" Mô hình mê cung xương mù đã thành lập xong, phương trình tuần tự chúng thôi diễn thành công, vấn đề bây giờ không phải là trình tự nữa, mà là làm thế nào phó huỷ mê cung xương mù một cách nhanh chóng, hơn nữa thời gian phải khống chế trong tiếng đồng hồ, nếu không mê cung lại tự động thay đổi, mê cung tự động thay đổi, vẫn đề này mời giáo sư Tôn giải thích một chút."
Giáo sư Tôn tiếp nhận vẫn đề, trả lời: "Đỗ đoàn trưởng, căn cứ vào suy đoán của chúng tôi, thực vật trong Côn thành rất to lớn, mê cung phân biệt thành khu vực là một đại hình thực vật, những ngày này, chúng tôi quan sát rất kĩ, khu mê cung này không những có năng lực tự bảo vệ mình, mà còn có một số quái vật hung ác vây quanh, cho nên, quan trọng lại làm cách nào có thể tiếp cận và phá vỡ mê cung, chỉ cần đồng tâm, có thể đạt được mục đích. Cụ thể sắp xếp quân sự, mời Đỗ đoàn trưởng thận trọng ra quyết định, nhưng tôi cũng nhắc nhở ngài một chút, dựa vào thực lực trước mắt của chúng ta, không thể phá vỡ toàn bộ mê cung.
Câu cuối cùng của hắn, khiến không khí trong phòng hội nghị trở lên áp lực.
Đỗ đoàn trưởng trầm tư một lúc, vẫy Đào tham mưu, nói: " Đồng chí lập tức cho Chu Uy và mấy người, tìn khắc thành những chiến sĩ giác tỉnh còn sống sót, cố gắng tập trung bọn họ lại, thống nhất phá vỡ mê cung. Ngoài ra còn.."
Hắn quay người, nhìn giáo sư Tôn hỏi: "Ngài lo lắng có phải là quái vật không? Không biết đối với loài quái vật này, mọi người suy đoán nó có những năng lục gì, chúng ta cần bao nhiêu chiến sĩ giác tỉnh mới có thể đối phó được nó? Tôi cần một con số cụ thể, sắc xếp vị trí."
Giáo sư Tôn lắc đầu, nói: " Năng lực của con quái vật này vượt qua kiết thức hiểu biết của chúng tôi, quân số không phải là khoảnh cách, nếu quyết định tấn công, tổn hại rất nghiêm trọng, thậm chí không còn người sống sót."
Đỗ đoàn trưởng nhíu mày, nếu không có nhân mã, cho dù có thể ra khỏi Côn thành, khoảnh cách giữa Côn thành và Kim Lăng thành rất dài, cũng không thể đảm bảo đên Kim Lăng thành được.
Phòng hội nghị im lặng, mọi người trầm tư suy nghĩ.
Đột nhiên Sở Vân Thăng nói: " Đỗ đoàn trưởng, tôi có thể giúp mọi người thu hút quái vật, nhưng..."
Hắn chưa nói hết, nhìn thấy tất cả ánh mắt mọi người trong phòng hội nghị đều hướng về hắn.
Sở Vân Thăng cũng không tránh né những ánh mắt đó, lúc này hắn không có dự định che dấu năng lực của mình, hắn biết bây giờ muốn rời khỏi Côn thành, dựa vào năng lực của một mình hắn là không thể nào, đương nhiêu nếu hợp tác mà vẫn chết, hắn thà chọn ở lại trong Côn Thành.
Đỗ đoàn trưởng ngạc nhiên nhìn Sở Vân Thăng, đoàn trưởng muốn Sở Vân Thăng tham gia là vì hắn biết năng lực của hắn cao hơn Cam Tử Cường, cơ bản không thể tưởng tượng được Sở Vân Thăng muốn đối kháng với quái vật, đoàn trưởng sửng sốt nói: " Sở tiên sinh, tiên sinh cũng biết lúc này không phải là lúc nói đùa."
Sở Vân Thăng gật đầu nói: " Đỗ đoàn trưởng, chúng ta nói chuyện riêng với nhau một chút nhé."
Hai người ra ngoài phòng hội nghị, Sở Vân Thăng theo thói quan rút điếu thuốc ra, nói: " Đỗ đoàn trưởng, chúng ta tiết kiệm thời gian, nói chuyện tôi có thể làm trước, trong lúc phát động công kích, tôi sẽ thu hút sự chú ý của quái vật trước, nhưng không đồng nghĩ với việc tối sẽ giết chết chúng, cho nên thời gian công kích của các ngươi không được quá phút, nếu trong vòng một phút không phó hủy mê cung, tôi cũng không còn cách nào khác, tôi sẽ chọn cách thoát thân."
Đỗ đoàn trưởng hỏi: "Mội phút đủ rồi, Sở tiên sinh, tiên sinh quyết định làm được không? Tôi không hi vọng lúc đó lại xuất hiện vấn đề gì."
Sở Vân Thăng cười: " Quyết định bây giờ vẫn là làm không được, cho nên tôi cần thời gian ngày, đề cao năng lực bản thân, thời gian này, tôi cần binh sĩ của ngài phố hợp mấy việc."
Đỗ đoàn trưởng không suy nghĩ, nói: " Thời gian ba ngày có thể năng cao năng lực để đối phó với quái vật hay không?...."
Sở Vân Thăng ngắt lời nói: " Đỗ đoàn trưởng, đây là chuyện của tôi, tôi có thể bảo đảm với ngày sau ba ngày, tôi có thể kháng với quái vật trong vòng một phút, nếu ngài tiếp tục nghi ngờ, chúng ta không còn gì để nói chuyện nữa."
Đỗ đoàn trưởng trầm tư một lúc, nói: " Vậy tiên sinh có yên cầu chúng tôi làm gì không?"
Sở Vân Thăng châm điếu thuốc, từ từ nói: "Thứ nhất, trong khoảng thời gian đó, tôi cần binh sĩ tìm và tập hợp cho tôi thù thể của Trùng Tử, Côn thành có rất nhiều, đã chết từ rất lâu rồi, không có gì nguy hiểm, không cần hỏi vì sao, theo đó mà làm ; Thứ hai, chiến sĩ giác tỉnh của ngài không phải phan biệt quái vật mắt đỏ, tôi chỉ càn thi thể quái vật, càng nhiều càng tốt, việc này rất quan trọng, liên quan đến việc có đối kháng được với quái vật hay không ; Thứ ba là nếu chúng ta may mắn thoát khỏi Côn thành, đến Kim Lăng Thành, tôi cần quân đội các ngươi giúp tôi tìm mấy người.
Tôi biết yêu cầu cuối cùng hơi khó cho ngài, vì tôi biết ngài là người quân nhân minh bạch, uy hiếp mệnh lệnh của ngài không có tác dụng gì, nhưng tôi nghĩ, ngài là người thông minh, nhất định hiều được những gì tôi nói."
Nhưng ngài có thể yên tâm, người tôi cần tìm không có liên quan gì đến quân nhân.
Sở Vân Thăng nói xong yêu cầu của mình, hắn lời dụng thời gian ba ngày dốc toàn lục luyện cảnh giói hai nguyên thiên, cộng thêm nhiếp nguyên phù có tình công kích của nguyên phù giai đoạn ba, hoàn toàn có thể đối khánh với quái vật.
Hắn cũng chưa trực tiếp giao đấu qua với quái vật, bây giờ cũng không có cảnh giới hai nguyên thiên, thực tế hắn không khẳng định bản thân hắn có thể đối kháng với quái vật trong vòng bao lâu, do vậy hắn cẩn thận nói thời gian là một phút.
Binh sĩ thu thập thi thể Trùng Tử, trước trận chiến có thể giúp hắn bổ sung và đề cao năng lực của chiến giáp, vào độ sắc bén của Thiên Ích kiếm ; quái vật mắt đỏ mà chiến sĩ giác tỉnh thu đươc, có thể bổ sung một chút màu xanh cho khí vũ, đối phó với quái vật đơn thuần chỉ là dùng nguyên khí, khí vũ của quái vật mắt đổ tương đối quan trọng.
Đối với điều kiện cuối cùng, Sở Vân Thăng hoàn toàn có thể lợi dụng tài nguyên của Đỗ Kỳ Sơn, đi tìm người mà Lâm Thủy Dao nói, không biết đó có phài là tấm bản đồ thứ hai hay không, hắn cũng phải thử.