Xin phép bác Minhvu làm chương này, ngồi chán quá nên làm chương sớm cho anh em. ==============
Chương : Bại lộ.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Dodian dần khôi phục lại cảm giác, cơn đau đớn như thiêu đốt từ bụng truyền tới, hơn nữa đầu óc cũng trở nên đau đớn tựa như bị nhồi nhét thêm thứ gì đó vào trong, hắn gắng gượng giơ tay xoay xoay huyệt Thái dương của mình, những cơ bắp rắn chắc trở nên mềm nhũn đầy đau xót.
Lẽ nào mỗi lần quan sát lại toàn bộ ký ức thì sẽ dẫn tới lượng trí nhớ của bản thân sẽ tăng lên?
Khóe miệng của Dodian hơi nhếch rồi chợt nghĩ tới một chuyện, tiếp đó quay sang Zachit đang giả bộ ngủ say bên cạnh hỏi: "Trước đó, ta ngủ say bao lâu thế?"
Zachit hé hé cặp mắt, nói: "Ý của ông là?"
"Là thời gian mà ả dùng năng lực để đọc ký ức của tôi đó."
"À, đại khái chủ chừng nửa tiếng thôi."
Nửa giờ...
Dodian ngẩn người, tuy rằng hắn nghĩ sẽ không quá lâu thế nhưng không ngờ lại ngắn như vậy, chỉ vỏn vẹn nửa tiếng mà đã xem hết toàn bộ cuộc đời của chính mình.
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một chuyện, nếu như ả Dana này trong lúc dùng năng lực lật xem ký ức của mình, ả lợi dụng trong lúc này làm những chuyện gì đó, chẳng phải vô duyên vô cớ sẽ khiến người khác tăng lượng suy nghĩ gấp mấy chục, thậm chí là mấy trăm lần hay sao?
Vừa rồi khi mà trí nhớ của hắn bị tra xét, tuy rằng suy nghĩ của hắn vẫn cuốn theo những ký ức này thế nhưng vẫn có thể suy nghĩ về những việc khác, nếu như có một vài vấn đề khó khăn phức tạp nào đó không nghĩ ra được, thì ở trong trạng thái đó chẳng phải sẽ có thể an tâm suy nghĩ thỏa thích hay sao?
Nghĩ tới điểm này thì hắn chợt cảm thấy năng lực Ma ngân của Dana quả là kinh khủng, phạm vi phụ trợ cũng khuếch đại tới mạnh mẽ.
Nếu như trong không gian trí nhớ này luyện tập việc đánh nhau thì phỏng chừng chỉ cần vài ngày là có thể trở thành chuyên gia đánh nhau luôn.
"Năng lực như thế này chắc hẳn là Ma vật truyền kỳ cao cấp nhất của năm sao, lẽ nào là Dục Mộng giả?" Dodian lẩm bẩm, hắn nghĩ tới những gì Borrow nói thì trong lòng chợt tràn ngập khát vọng, nếu như bản thân cũng có năng lực như vậy thì chẳng phải có thể tìm hiểu ký ức của Halysa hay sao? Sẽ được gặp em, lắng nghe những lời nói nũng nịu ngọt ngào trong ký ức của em...
Nghĩ đi nghĩ lại và rồi hắn từ từ khôi phục lại bình tĩnh, hiện giờ việc quan trọng nhất vẫn là thoát khỏi nơi này.
Chỉ là, làm cách nào để thoát thân?
Nghĩ tới việc, đây là một nhà giam chắc chắc bên dưới mặt đất, nghĩ tới thực lực của Borrow, lại nghĩ tới tình trạng của bản thân thì hắn rơi vào trầm mặc.
"Thế giới năm trước, xinh đẹp sạch sẽ như lời ngâm của các thi nhân ư?" Trong lúc Dodian rơi vào trầm tư thì lời nói của Zachit bên cạnh mang theo vài phần mơ ước mà hiếu kỳ truyền tới.
Dodian liếc mắt nhìn hắn, đáp: "Ông vẫn còn tâm tư để nghĩ tới những việc này à?"
"Không như vầy thì còn thế nào nữa chứ?" Zachit tự giễu cười.
Dodian im lặng.
Zachit liếc nhìn Dodian một chút rồi chợt nói: "Ông nói là, nếu như cuộc thí nghiệm của lão ta mà thành công trên thân thể của ông, ông của khi đó chắc chắn sẽ còn mạnh hơn cả ông ta, như thế có phải chúng ta sẽ có cơ hội..."
Dodian lắc đầu, nói: "Nếu như có thể đi tới bước đó thì tin chắc lão đã có biện pháp khống chế tôi, lão vẫn còn chưa ngu tới mức tạo nên một con quái vật mà ngay bản thân mình không thể khống chế được, đây cũng chỉ là những Luyện kim thuật sĩ nửa mùa mới phạm sai lầm thôi."
Zachit buồn bả cười khổ: "Ờ, cũng đúng."
Dodan khẽ nhíu mày, cơn đau đớn từ bụng càng ngày càng mãnh liệt hơn, hơn nữa cảm giác tê dại hình thành thành một khu vực, tựa như một con sâu đã khôn lớn và không ngừng bò hết chỗ này tới chỗ khác, như là những vết kim từ từ đâm vào da thịt, cảm thấy nó đang lan tới phần gáy của mình, ngay lúc Dodian theo quán tính giơ tay ngăn về phía gáy thì cảm giác kim đâm nhanh chóng thối lui và lùi về phần bụng.
Dodian ngay tập tức nghĩ tới tới chiếc vòng bằng Uranium, lúc này tâm tình có chút phức tạp, không nghĩ tới thứ này có thể chống lại sự ăn mòn của Hoang thần.
Cọt kẹt!
Lúc này, cánh cửa của phòng thí nghiệm chợt bị đẩy ra.
Dodian nhìn thấy bóng dáng của Borrow nơi cửa, phía sau lão có ba người đều có khuôn mặt y chang với 'Dana', chỉ là trang phục lại khác nhau, Dana với bộ quần áo đỏ tươi lúc trước cũng ở trong, còn một Dana với trang phục trắng từng đưa thức ăn cho bọn họ, còn có một Dana mặc trang phục bằng da thú đầy sần sùi, da thịt thì khô cứng tựa như thường làm việc chân tay nặng nề.
Sắc mặc của Borrow vô cùng u ám, việc này làm cho lòng Dodian nhảy rộn một cái, chẳng lẽ thí nghiệm ở trên người mình đã xảy ra vấn đề gì?
Toàn thân của hắn trở nên sốt sắng, Borrow đi tới và ra hiệu cho Dana với y phục trắng tinh bên cạnh.
Dana y phục trắng khẽ gật đầu rồi tiến tới nâng Dodian dậy, nói: "Đi theo tôi."
"Sao thế?" Dodian liền hỏi.
Dana y phục trắng lườm hắn một cái rồi nói: "Còn hỏi nữa, đều do đám ngu ngốc các ngươi mới khiến chúng ta bại lộ đó!"
"Bại lộ?" Dodian ngẩn ra, trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng khi thấy sắc mặt không quá quan tâm của những người này thì cũng không dám lộ vẻ quá vui mừng, nghi ngờ hỏi: "Sao lại bại lộ chứ? Chúng tôi cũng không hề đưa tin cho Vách tường Chiến thần, chúng tôi là binh sĩ đào ngũ, không tin thì cô hỏi cô ta đi." Cô ta ở đây tự nhiên là ám chỉ Dana với áo quần đỏ tươi kia.
"Đương nhiên tôi biết các anh là kẻ đào ngũ, ngu ngốc!" Dana trang phục trắng chán ghét nói: "Bên trên bộ chiến giáp mà Vách tường Chiến thần từng phân phát cho các anh có gắng định vị cùng với một camera truyền tin nhỏ bằng lỗ kim, mọi cử động của các anh đều ghi lại trong hệ thống của Quân bộ, nói toẹt ra là, bọn họ sớm đã nghĩ tới khả năng sẽ chạy trốn, sở dĩ không truy giết các anh, xem đám đào ngũ các anh trở thành quân cờ dò đường thay cho bọn họ, so với việc huấn luyện những tử sĩ liều chết còn dễ dàng hơn nhiều!"
Dodian ngây ngốc.
Bên trên chiến giáp có giám sát?
Bọn họ bị giám sát trong yên lặng?
Trong lòng hắn chợt rùng mình cả người, bỉ ổi quá ức, đây có tính là đang lợi dụng rác rưởi không?
"Đừng có làm phiền tôi, đi đi." Dana trang phục trắng đỡ lấy Dodian mềm nhũn như cọng bún rời đi.
Tuy rằng Dodian đã khôi phục lại cảm giác thế nhưng thân thể vẫn mền nhũn chẳng có chút sức lưc jnaof, chỉ có thể như là một cục bùn nháo dán chặt trên người Dana trang phục trắng, việc này càng làm cho ả thêm chán ghét thế nhưng cũng không hề đẩy hắn ra vì sợ sẽ gây ảnh hưởng cho hắn, phá hoại vật thí nghiệm mà Borrow coi trọng nhất.
"Vậy sao cô thiết được thế?" Dodian được nàng đưa tới một bên khác của phòng thí nghiệm, tâm tâm vẫn không ngừng suy nghĩ tới việc bị bại lộ thế nhưng vẫn không kìm được mà buộc miệng hỏi.
Dana trang phục trắng khinh thường nói: "Đương nhiên là dựa vào sự thông minh lanh lợi của tôi nên mới phát hiện được bí mật của bộ chiến giáp này rồi, may là tôi phát hiện sớm chứ không vào ngày nào đó, những kẻ địch đó sẽ yên lặng tiến đây mà chúng tôi chẳng hề hay biết rồi."
Dodian bưgf tỉnh, nghĩ tới việc Zachit được đưa tới đây thì bộ chiến giáp của hắn đã bị vứt bỏ, thế nhưng chiến giáo của Zachit cùng Jason đều vẫn mặc trên người, dù sao chất lượng của bộ chiến giáp này cũng có tiêu chuẩn nhất định, mà trong lúc làm thí nghiệm thì chiến giáp của Zachit chắc chắn sẽ bị lột bỏ, tiếp đó thì Dana trang phục trắng này ngiêm cứ và tìm ra bí mật bên trong.
Sâu chuỗi những tình tiết này lại thì Dodian liền tỉnh táo, lúc này hắn đã được Dana trang phục trắng đưa tới một phòng thí nghiệm trống không chẳng hề có góc cạnh gì cả, nơi đây có một dụng cụ thí nghiệm tựa như là tủ lạnh, và cũng giống như quan tài bằng kim loai vậy, lúc này hắn vội vàng hỏi: "Đây là thứ gì?"
"Bớt nói nhảm, đi vào đi!" Dana trang phục trắng tâm trạng không được vui nói, ả mở cửa nhà kho kim loại này ra rồi đẩy Dodian vào trong.