“Còn hạn chế gì của sổ tay đối với người nắm giữ nữa không?”, các khoảng hạn chế này lúc đầu không viết trong quy tắc, hơn nữa cũng không hoàn chỉnh, giống như tùy hoàn cảnh tăng thêm.
[ lúc bắt đầu cũng không có hạn chế. Là ta chậm rãi gia tăng hạn chế. ]
“Nguyên nhân?”
[ có người nắm giữ đổi lượng lớn vũ khí nóng và vũ khí hạt nhân, có người nắm giữ đem khoa học kỹ thuật truyền thụ cho người trên đại lục, có người nắm giữ dùng đổi trang bị cho chiến tranh...... Các hành vi đó cải biến thế cục đại lục, thậm chí hủy diệt không gian. Tuy rằng người nắm giữ đạt được quyền thế sẽ thuận lợi cho công tác thu thập, nhưng lại đối lập với ước nguyện ban đầu của thiết bị thu thập. Bởi vậy có các hạn chế đổi đồ vật.
Ta không ngại ngươi đạt được quyền thế, thậm chí cổ vũ ngươi trở nên cường đại, nếu ngươi dùng thực lực bản thân thay đổi thế cục đại lục ta cũng không có ý kiến.
Điều kiện tiên quyết là, lực lượng ngươi dùng để thay đổi đại lục không thể liên quan đến ta. Ví dụ như ta sẽ cho ngươi thuốc thay đổi thể chất và tiềm lực của ngươi, nhưng ta sẽ không cho ngươi dùng loại thuốc này cho những người khác sử dụng. Ta sẽ cho ngươi vũ khí phòng thân, nhưng sẽ không cho ngươi vũ khí để cung cấp cho người khác...... Có một chút rất quan trọng, ta muốn nhắc nhở ngươi, nhớ kỹ, đây là nhắc nhở mà không phải quy tắc hoặc là yêu cầu, hy vọng ngươi bảo trì cẩn thận bí mật về thiết bị thu thập. Căn cứ thống kê của ta đối với người nắm giữ, % ‘ bằng hữu ’ hoặc là ‘ người yêu ’ của người nắm giữ có ý đồ và mơ ước mơ ước đối với thiết bị thu thập. Có % hành động thực tế. Có % thành công giết chết người nắm giữ. ]
Ta trầm mặc trong chốc lát,cẩn thận là hẳn phải có, mặc kệ có sổ tay hay không.
“Kết cục cuối của của những người nắm giữ thay đổi thế cục đại lục như thế nào?”
[ người nắm giữ đổi vũ khí nóng chết bởi súng ống hắn đưa tặng cho người khác, người nắm giữ truyền thụ khoa học chết bởi hai cường quốc tranh đoạt hắn,người nắm giữ đổi trang bị trợ giúp chiến tranh bởi chính khách mơ ước thiết bị thu thập mà chết. ]
” kết cấu các đại lục đó liền triệt để bị ảnh hưởng?”
[ vượt qua ba vấn đề, thỉnh ngày mai tiếp tục vấn đề. ]
Dựa theo la bàn chỉ dẫn, may mà đại lục này cũng có từ trường, la bàn vẫn hữu hiệu. Dọc đường chậm rãi đi tới, sau khi gặp được sông ngòi, ta buông súng săn bắt đầu học câu cá. Như thế không cần đặc huấn, có sẵn cần câu và mồi câu tốt là được, cuộc sốnh có sổ tay thật tiện lợi.
Sổ tay đem ta đến đến địa phương không người sống. Ta đã hơn một năm không gặp được sinh vật có trí tuệ nào để trao đổi. Nhưng một năm này kỳ thật còn có ý tứ, không ngừng khiêu chiến các loại động vật.
Bị ta đuổi theo, bị ta bắt lấy, có một loại cảm giác thỏa mãn. Hơn nữa sinh hoạt cực kỳ ưu việt, giường đế vương cực lớn, mỗi bữa tùy ý chọn mỹ thực, còn có học tập săn bắn.
Đương nhiên ta cũng có qua có lại, đi ngang qua thực vật chỉ cần là chủng loại mới đều bị ta góp nhặt sạch sẽ, đương nhiên ta không dám nói không có thiếu sót, ta không có nghiên cứu về thực vật, nếu bộ dạng tương tự, ta chỉ sợ nhận không ra được. Gặp động vật cũng đều lưu lại hàng mẫu. Ta không ngại một ít sơ sót, nghe nói trên địa cầu có tỷ chủng loài, đại lục này giống loài mặc dù có ít cũng sẽ không ít hơn số đó. Ta không tin bằng bản thân ta sống thọ mươi năm có thể thu thập hoàn thành, huống chi chỉ sợ có chút sinh vật điều kiện thu thập cực kỳ hà khắc.
Cho nên ta chỉ lo thu thập những thứ ta gặp được là đủ rồi,đây là tiêu chuẩn ta tự đặt ra cho mình.
Dựng cần câu, híp mắt nằm phơi nắng ở bờ sông, bỗng nhiên cảm thấy mặt đất hơi chấn động. Đây là do động vật to lớn chạy thành đàn, ta liền bận rộn thu hồi cần câu, đi khỏi bờ sông, tìm địa phương ẩn núp. Có thể chúng đến nguồn nước uống nước, ta muốn nhìn xem là động vật gì,nếu chưa có bắt qua, còn muốn xem có cơ hội bắt một con hay không. Đương nhiên nếu quá khó khăn, còn muốn chuẩn bị tùy thời tiến vào sổ tay, loại động vật quần cư này phiền toái nhất.
Là mười mấy nhân loại cưỡi ngựa, bọn họ dừng lại uống nước nghỉ ngơi tại chỗ ta vừa rồi câu cá, may mắn vừa rồi ta theo thói quen xóa bỏ các loại dấu vết.
Bọn họ thầm thì nói ngôn ngữ ta nghe không hiểu ngôn ngữ, quả nhiên thấy được nhân loại ta thật cao hứng, nhưng lại nghe không hiểu ngôn ngữ chứng minh không có cách nào khác trao đổi,ta nên đi nơi nào học tập loại ngôn ngữ chữ viết này?
[ máy phiên dịch, nhưng là căn cứ tinh thần dao động và phân tích ngôn ngữ của đối phương để biểu đạt ý tứ, độ chính xác của phiên dịch khoảng %. . tinh, xác nhận hay không? ]
Ta vui mừng quá đỗi, có thứ này, học tập ngôn ngữ của bọn họ tiện lợi hơn, “Xác nhận.”
Ta đem máy phiên dịch giống tay nghe nhét vào lỗ tai, bắt đầu cẩn thận lắng nghe bọn họ nói chuyện. Thì ra là con cháu quý tộc mang theo hộ vệ còn thuê dong binh đoàn có lai lịch, đại đa số đề tài đều là về nữ nhân và khoe khoang sức mạnh bản thân vô nghĩa, có một tin tức có ý tứ,trong sơn cốc gần đây có một hắc pháp sư, bọn họ nhận được tin tức, hắc pháp sư đó mấy tháng gần đây đều không ở trong sơn cốc, bọn họ tính toán đi ăn cắp đồ đạc của hắc pháp sư đó.
Ta không định hiện thân trước mặt bọn họ, không có thân phận hợp lý, hơn nữa xem lời nói của bọn hắn cũng không phải hạng người lương thiện, này cũng không phải vị trí tốt để tiến nhập vào xã hội nhân loại. Hơn nữa bộ dạng bọn họ đều là người Tây phương, không ai có tóc đen hoặc là mắt đen, ta không biết tóc đen mắt đen ở nơi này có tíhh là ngoại tộc hay không.
Căn cứ dấu vết bọn họ lưu lại,ta đi theo phía sau bọn họ rất xa. Cho dù bọn hắn thoạt nhìn cũng không cẩn thận, tuyệt không để ý dấu vết dọc theo đường đi lưu lại, ta cũng không thể không cẩn thận.
Ta theo bọn họ hơn mười ngày, tuy rằng bọn họ cưỡi ngựa, nhưng tốc độ cũng không mau, còn gặp phải mãnh thú, tổn hại vài người ngựa. Ta tới địa phương bọn họ bị tập kích thì bọn họ đã sớm mang theo chiến lợi phẩm ly khai. Mấy cổ thi thể không biết là lính đánh thuê hay là hộ vệ lại không mang theo hoặc là hạ táng, mà là nằm lộn xộn trên mặt đất. Không biết là tình huống lúc ấy nguy cấp, căn bản không kịp nhặt xác, hay là sao.
Ta nghĩ tìm gì đó trên người bọn họ họ, tìm được vài cái huy chương, một tấm bản đồ, một cuốn sách nhỏ, đáng tiếc chữ trên đó ta xem không hiểu, một chủy thủ, một bộ cung tiễn, ba thanh kiếm. Không có tiền, có khả năng đã bị người sống sót lấy đi.
Toàn bộ những thứ đó đều bị sổ tay thu vào, nói cần nghiên cứu vật liệu làm huy chương và văn chương của Hải Lam đại lục, nghiên cứu bản đồ là vì tương lai cung cấp cho ta một bản đồ đại lục chuẩn xác toàn diện, lấy quyển sách là vì nghiên cứu văn tự, để tương lai có thể dạy cho ta. Còn vũ khí là vì nghiên cứu vật liệu binh khí địa phương cùng với tiêu chuẩn.
Cả thi thể và quần áo trên người bọn họ sổ tay cũng không có bỏ qua, nói là phải nghiên cứu gen nhân loại ở Hải Lam, cùng với phục sức, vì giúp ta ta mặc quần áo thích hợp xuất hiện trong đám người.
Cho nên sau khi ta đi qua “Chiến trường” này, một dấu vết cũng không còn .
Tiếp tục theo dấu vết tìm kiếm những người đó, ta nhìn thấy thi thể, ta vừa không sợ hãi, cũng không có không thích hợp, càng không có thương hại. Đây là có chuyện gì? Tuy rằng ta trải qua chút ít rèn luyện, nhưng cũng chỉ là huấn luyện thợ săn mà thôi, không đến trình độ coi thường sống chết của nhân loại. Nhưng ta cảm giác, những người đó và ta không phải đồng loại, bọn họ với ta mà nói giống như động vật trong rừng rậm, bất quá đẳng cấp càng cao, có trí tuệ mà thôi. Thì ra trong lòng ta đem chính mình và bọn họ chia thành hai loại sinh vật.
Đúng vậy, khi ta còn ở địa cầu, giao tiếp với bằng hữu, ta và bọn họ cũng không phải đồng loại.
Buổi tối khi đuổi tới nơi bọn họ cắm trại, giống như mấy lần trước, đại bộ phận trong họ đã ngủ, chỉ còn hai lính đánh thuê đang gác đêm. Qua nhiều ngày ta cuối cùng đã hiểu rõ, thanh niên thoạt nhìn rất cao ngạo kia là dòng dõi quý tộc.Có thể phát ra cầu lửa là ma pháp sư, cũng là quý tộc. Người có thân thể phát sáng, cũng chính là đấu khí kỵ sĩ, coi như là quý tộc. Hộ vệ là dự bị kỵ sĩ, lính đánh thuê đều là bình dân.
Quý tộc thiếu gia kia đối với ma pháp sư cực kỳ tôn kính, khả năng ma pháp sư là cực kỳ lợi hại. Thái độ đối với kỵ sĩ không tốt bằng, bởi vì đấu khí không có ma pháp lợi hại sao? Thái độ đối đãi với hộ vệ và lính đánh thuê cũng rất kém.
Đuổi kịp bọn họ, ta vào lại sổ tay. Mấy ngày này ta dùng . tinh mở phòng học tập ngôn ngữ chữ viết, đáng tiếc tư liệu không đủ, hiện tại nó chỉ có thể dạy ta một ít đối thoại đơn giản. May mà có máy phiên dịch,ít nhất nghe hiểu đồng thời có cơ hội học tập.
End