Mỗi khu học là một khu riêng biệt. Khu A là nơi có điều kiện học tập, cái gì cũng đều tốt nhất.
Cả đám bước vào lớp chỉ để mình cô ở ngoài cửa chờ chủ nhiệm.
"Sao hôm nay mọi người đi sớm vậy?" NAM CUNG HUYÊN HUYÊN
"Vì hôm nay lớp mình có học sinh mới" Trường Phong
"Rồi biết là ai rồi" Huyên Huyên
Sau p chủ nhiệm lớp mới từ từ tớitheo sau là người nam, nữ. Chủ nhiệm kêu tất cả cùng vào để giới thiệu.
"Đây là học sinh mới của lớp ta các em giới thiệu đi. Cô có cuộc họp đi trước" nói xong cô chủ nhiệm sau người ra ngoài. Cô biết vào học khu A toàn là những con ông cháu cha mình đắc tội không nổi nên chạy trước cho an toàn.
Cô giáo vừa đi xong là Cố Trường Ninh cũng đi xuống chỗ ngồi chung với Trường Hạo luôn để người kia đứng một mình.
"Woa lớp này toàn trai gái đẹp không?" Suy nghĩ của người kia.
"Khụ xin chào mọi người mình là LƯU THI THI là tiểu thư của LƯU thị sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn" nhìn cô ta cứ như con búp bê vậy đó cần người ta phải chăm sóc.
"Tôi là anh trai của Thi Thi. LƯU NHÂN NGHĨA" nói xong hai người tự xuống bàn còn trống ngồi. Lưu Thi Thi thì bước tới chỗ cô.
"Chào bạn hồi nãy bạn chưa giới thiệu mình không biết bạn xưng hô thế nào?" Nghe cô ta nói như vậy y như cô là cái đồ không biết điều vậy chưa giới thiệu mà đã đi xuống chỗ ngồi rồi.
"Chỉ có cô không biết tôi thôi chứ trong lớp này ai cũng biết tên tôi hết rồi" cô nhớ rõ người đứng trước mặt cô đây chính là nữchur đại nhân và là em gái của cô.
"Cậu cũng phải nói tên cho người ta biết đi chứ" phan Bội Kỳ nói xong liền liếc qua cô sau đó nhìn qua Liệt.
Cô ta vừa nói xong là cả lớp đều nhìn cô ta không chớp mắt. Những bạn nữ trong lớp họ không ngờ bạn mình là người tốt bụng dịu dàng. Luôn quan tâm đến người khác lại có thể nói ra điều đó.
"Mấy người nhìn tôi như vậy là sao chứ. Tôi nói đúng mà" Phan Bội Kỳ giận dữ.
"Cảm ơn cậu đã nói giúp mình nhưng mà nếu cậu ấy không muốn nói thì thôi vậy" nói xong cô ta cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt để mọi người trách Trường Ninh.
Nhưng mà cô ta đã sai lầm rồi, lớp này trừ Phan Bội Kỳ ra thì ai không từ nhỏ bị giáo dục nghiêm khắc nên sẽ không bị mắc mưu của cô ta đâu.
Trong lớp khi cô ta vừa giới thiệu mình thì đã có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như muốn giết chết cô ta vậy nhưng cô ta lại không biết chỉ nghĩ mình là bạch liên hoa nên không ai ghét mình.
Đầu tiên là của anh em nhà họ CỐ vì biết cô ta là con của hồ ly tinh nên ghét cay ghét đắng cô ta chỉ là không thèm mở miệng thôi.
Còn có chị em ÂU DƯƠNG ÁNH NGUYỆT VÀ ÂU DƯƠNG MINH NGUYỆT, xem ra thì họ cũng là chị em họ của cô nhưng bà ngoại cô ta ỷ vào mình là bà nội kế của người nên không ăn hiếp được ba người, thì chèn ép mẹ người bắt bà suốt ngày phải nhường đồ tốt đồ đẹp cho con gái và đứa cháu ngoại của bà ta.
May mà ông nội vẫn yêu thương ba cô nên không nghe lời bà ta nếu không người khó sống. Đúng là mẹ nào con nấy mà bà ngoaij là tiểu tam tới mẹ cũng như vậy cướp chồng của bạn mình.
"Đồ giả tạo" ÂU DƯƠNG ÁNH NGUYỆT
"ÁNH ÁNH sao cậu lại nói vậy chứ" Phan bội kỳ nghe ánh nguyệt nói thế rất tức giận. Vì cô cảm thấy ghét Trường Ninh nên sẽ bênh vực cho cô bạn mới.