Nhưng, Phong Vân vẫn cẩn thận khép lại quyển sách.
Bàn tay nhỏ nhắn bắt lấy gấu áo Mộc Hoàng. Dữ tợn mỉm cười.
“Ta vẫn nhớ rõ rằng ngươi mới chính là tức phụ của ta , lấy phu theo phu nghe theo lời phu quân, hẳn là ngươi phải đi theo ta mới đúng.”
Mộc Hoàng nhìn nụ cười có chút dữ tợn, đe dọa của Phong Vân, một lúc sau mới lãnh khốc gật gật đầu:“Tốt lắm, khi nào thì động phòng ? khi nào động phòng thì ta sẽ đi theo nàng. Làm luôn bây giờ đi.”
Mộc Hoàng hai tay khoanh trước ngực, dựa vào thùng xe , lấy ánh mắt cao thấp đánh giá Phong Vân.
Trong ánh mắt rõ ràng là mang theo điểm tà ác, lại còn là tà ác cực kì lộ liễu, ngông cuồng.
Được lắm, ta là tức phụ của nàng, vậy thì ngay tại nơi này, ta xem tướng công nàng làm thế nào để động phòng.
Phong Vân bị ánh mắt tà ác của Mộc Hoàng làm bủn rủn, chưa nghênh chiến mà như đã nhận lấy thương tích đầy mình, Mộc Hoàng này , quả nhiên là đang thực hiện lời nói ngày ấy của hắn ngày ấy ,’’ Ta có thể cho rằng đó là tình thú, tình thú trong tình yêu’’
Âm thanh soàn soạt vang lên, Phong Vân nhích thân qua qua, đặt ở trên người Mộc Hoàng , nghiến răng nghiến lợi nói:“Ngươi đừng tưởng là ta không làm được.”
Nam hạ nữ thượng, nàng cũng không phải chưa thấy qua.
Kiếp trước của nàng hỗn hắc đạo , những cái gọi là thủ đoạn tình thú nàng có cái gì mà không biết đến chứ.
Kiểu yêu đương ngại ngùng của Trung Quốc , lãng mạn của Pháp quốc , phong tình của Italia ,nghiêm cẩn của Đức hay phóng khoáng của Hawai nàng đều biết .
Nàng nhất định khiến cho hắn dễ bảo hơn mới được.
“Mỏi mắt mong chờ.” Mộc Hoàng nghe vậy thì đưa tay cởi vạt áo , nở nụ cười nhìn Phong Vân.
Phong Vân thấy vậy thì có chút bối rối.
Mộc Hoàng chết tiệt này,thực ra không phải Mộc Hoàng muốn đánh đố nàng,mà hắn thật sự mỏi mắt mong chờ .
Cái con người này một khi đã thật sự xác định mình thích nàng, liền cứ như thế phơi bày toàn bộ trước mặt nàng, không có chút xấu hổ nào.
Thật ra kiểu người lạnh như băng của hắn chỉ là vẻ bề ngoài, trong băng lạnh lẽo chính là hỏa , không chỉ là hỏa bình thường mà nham thạch nóng chảy mãnh liệt.
Chính xác là như thế đấy !
Nhìn Mộc Hoàng trực tiếp như thế, Phong Vân chậm rãi cười rộ lên, khóe miệng khẽ nhếch, bàn tay non mền đặt ở trước ngực Mộc Hoàng khẽ mơn trớn, chậm rãi đi xuống phía dưới……
“Mộc Mộc, thật sự thích ta làm như vậy?” Âm điệu mềm nhẹ, như gió ở trên mặt nước thổi qua.
Tay đã sờ đến hết nửa người Mộc Hoàng.
Cùng với bàn tay mang hạnh kiểm xấu của Phong Vân chạy dọc xuống, tròng mắt của Mộc Hoàng cũng càng ngày càng thâm, đáy mắt tối đen bốc lên một ngọn lửa đỏ sậm .
Hắn thích này nữ nhân, từ trước đến nay nàng vẫn giả trang thành nam nhân , sống xen lẫn trong đám nam nhân, nên những thủ đoạn này chắc nàng cũng biết ít nhiều .
Mộc Hoàng giải trừ nghi hoặc trong lòng , lập tức trực tiếp duỗi tay ra, ôm lấy đầu Phong Vân, hung hăng hôn lên môi nàng.
Thích, chính là thích nữ tử này.
Chính là muốn ăn nàng, đem nàng hòa nhập vào trong xương cốt của chính mình .
Hắn không có nhiều ý tưởng phức tạp, chính là như thế, như thế.
Trên bầu trời gió nhẹ nhàng thổi qua, mây trắng truy đuổi nhau như đang tham gia trò chơi đuổi bắt bất tận.
Phong Vân vẫn đang cùng Mộc Hoàng thương lượng , vừa thương lượng vừa trêu chọc nhau nhưng vẫn chưa phân thắng bại .
Bên trong xe ngựa nhiệt tình như lửa, không khí vô cùng ấm áp.
Hộ vệ đang canh giữ ngoài xe ngựa thật sự không muốn mở miệng đánh gãy chuyện tốt của đế quân bọn họ , nhưng mà……