Tinh Linh tộc trưởng nghe vậy, chậm rãi vung tay lên.Cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi, sương khói màu trắng lượn lờ từ phía xa xa tán dần đi, lộ ra vực sâu nghìn nghịt.
Phong Vân phóng mắt ra chung quanh, trời ơi, toàn bộ đều bị hắc khí tung hoành.
Chỉ có nơi bọn họ đang đứng mới giữ được phong cảnh non xanh nước biếc như thế này.Xem ra Tinh Linh tộc trưởng quả thật đã không thể khống chế được sự lan tràn của thế lức hắc ám.
“Ngọn nguồn ở ngay tại phía dưới vực sâu, phá vỡ bộ rễ thì có thể diệt trừ hết thảy, hãy cẩn thận.” Tinh Linh tộc trưởng nâng tay, thẳng tắp chỉ vào vực sâu đen ngòm cơ hồ muốn cắn nuốt Phong Vân vừa rồi.
“Đi thôi.” Mộc Hoàng thản nhiên nói, nâng bước tiến lên phía trước.
“Ta sẽ đi cùng các ngươi, ta sẽ phòng thủ cho các ngươi.” Á Phi thân hình phiêu động, rất nhanh đi tới bên cạnh Phong Vân cùng Mộc Hoàng.
“Vậy thì đi thôi.” Phong Vân vung tay lên, sải bước đi tới vực sâu kia.
Bọn hắc ám lực chết tiệt này lúc nãy đã làm Mộc Mộc của nàng bị thương, hiện tại, nàng sẽ đitính sổ cả vốn lẫn lời với chúng.
Hắc khí cuồn cuộn, đen tối vô cùng.
Á Phi hai tay hợp lại, một đạo bạch sắc quang mang bao vây lấy ba người, nhanh chóng phi xuống vực sâu đen ngòm kia.