Phong Vân ở trong đó sao có thể chịu được hơn một ngàn đạo cửu thiên huyền lôi? Hơn một ngàn đạo cửu thiên huyền lôi của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp thì đến cả cấp bậc linh đế cũng sẽ bị tan tành trong nháy mắt nữa là. Nghe âm thanh từ bảo tháp phát ra thì đến ngay cả hắn cũng không chịu được sự công kích này, với năng lực của nàng…
“Đế quân, không được…” Vừa mới xông tới, vẻ mặt của đám người Ma Ha Cách đã lập tức biến sắc. Cả bọn đồng loạt phi thân nhảy lên muốn chặn Mộc Hoàng lại.
Tuy rằng việc tấn công Càn Khôn Thiên Hợp Tháp có lẽ sẽ làm dịch chuyển sự công kích bên trong tháp nhưng làm như vậy sẽ phải hứng chịu sự đánh trả quyết liệt bội phần của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp đó.
Mộc Hoàng không nghe thấy gì hết, hắn bổ một kiếm về phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.
Cùng lúc đó, Ngàn Dạ Cách khẽ nhíu mày. Hắn cũng lập tức phi thân lên đứng ở một bên so với Mộc Hoàng rồi vung tay lên. Một dải lụa trắng xuất hiện trên tay Ngàn Dạ Cách. Hắn cũng cùng với Mộc Hoàng tấn công về phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp. Cả hai liên thủ thì hy vọng có thể tạm thời chặn được sự công kích ở bên trong tháp.
Đứng ở bên dưới, Phượng Vũ Náo thấy vậy thì cau mày lo lắng đưa mắt nhìn Phượng Vũ Phi.
Mấy đôi tay liên tục huy động, vô số pháp quyết bắn thẳng về phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp với ý đồ giảm bớt sự công kích mạnh mẽ của nó. Nhưng mà trái lại với sự mong đợi của Mộc Hoàng ở bên ngoài tháp, bên trong Càn Khôn Thiên Hợp Tháp lại càng công kích mạnh hơn.
Ngàn đạo sấm sét động trời lao nhanh đến mức không nhìn được rõ trong nháy mắt đánh úp về phía Phong Vân.
“Chết rồi…”
“Ầm…” Nói thì chậm nhưng sự việc diễn ra lại cực kỳ nhanh, mắt thấy ngàn đạo sấm sét lao thẳng xuống dưới, Phong Vân và sư tử Hoàng Kim chỉ còn nước chờ chết.
Thế nhưng, trong nháy mắt khi lôi điện vừa chạm vào cơ thể Phong Vân, dấu son môi màu đen phía sau gáy nàng bỗng lóe sáng. Trong khoảnh khắc, một luồng linh lực không biết từ đâu bỗng ầm ầm lao ra và ầm ầm chống lại sức công phá mãnh liệt của ngàn đạo sấm sét. Hai luồng sức mạnh dũng mãnh đối đầu tạo ra những âm thanh chấn động tứ phương.
Cùng lúc đó, dấu son môi màu đen lại chợt lóe lên. Phong Vân chỉ cảm thấy áp lực vây hãm xung quanh cơ thể tự nhiên biến mất. Ngay sau đó, cảnh sắc trước mắt chợt loáng lên một cái. Khi bình tĩnh đứng lại và đưa mắt nhìn ra xung quanh, Phong Vân đã đứng ở bên ngoài tháp.
“Việc này…” Phong Vân vô cùng kinh ngạc.