Hùng Mộc cùng Mạc Nhan thấy vậy, liếc nhau, đồng loạt nhíu mày.Quả nhiên, là cấp bậc đại linh sư , chưa thể tới được linh vương.
Hơn nữa hệ mộc,cây cỏ thì không có năng lực công kích a .
“Ngươi dung hợp với hệ mộc nào?” Mạc Nhan trầm ngâm trong nháy mắt.
Vạn nhất là cái cây cỏ đặc thì nào thì cũng có thể có năng lực vượt trội….
“Cỏ dại một cây.” Phong Vân cổ tay duỗi ra, tiểu thực trên cổ tay quấn quấn lượn lượn, ngoan ngoãn sắm vai cỏ dại một cây.
Mạc Nhan cùng Hùng Mộc thấy vậy, khóe miệng đều bắt đầu co giật không ngừng, cảm tưởng như bị rút gân đến nơi rồi.
“Có thể công kích không?”
Hùng Mộc ôm một phần vạn hy vọng.
“Công kích?” Phong Vân nở nụ cười:“Hùng đạo sư gặp qua hoa cỏ có thể công kích người sao?”
Hoa cỏ thì phải là dạng ngoan hiền nhất mới phải chứ…Không phải thế sao ?
Hùng mộc cùng Mạc Nhan nghe xong , gần như muốn hóa điên .Thật vất vả mới gặp được một thiên tài với thiên phú cực cao như vậy….. lại……
Lại chỉ là đại linh sư dung hợp với hệ mộc ? Vì Lai Nhân học viện làm hoa tượng, mỗi ngày thúc giục hoa cỏ nở rộ?
Này…… Này……
“Vậy thê tử của ngươi, Mộc……”
“Nàng a, bị ta đánh bất tỉnh rồi.” Phong Vân nói như điều đó là lẽ đương nhiên.