Edt: Mítt
~~~~~~~~
Từ Nam Thành đến Mao Sơn phương tiện giao thông nhanh nhất tự nhiên chính là ngồi máy bay, nhưng lão quỷ lại thuê một chiếc xe.
Không sai, quỷ tuy rằng có linh lực, nhưng linh lực không thể dùng loạn, ngày đi nghìn dặm gì đó, lấy tu vi lão quỷ có lẽ có thể làm được, nhưng loại hành vi phá sản này hắn sẽ không làm.
Mà máy bay thì sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ, cái quỷ gì chuyến bay chuyện xưa đều là gạt người, lực lượng linh hồn của quỷ, giống như là một từ trường nào đó, nếu lão quỷ cùng Tô Vãn đi máy bay, như vậy chuyến bay đó bảo đảm không thể rời khỏi sân bay, càng miễn bàn đến chuyện bay lên vạn trượng trời cao.
Cho nên, thuê một chiếc xe việt dã tính năng không tồi, là lựa chọn tốt nhất hiện tại của bọn họ.
Tô Vãn không nghĩ tới lão quỷ còn biết lái xe, đây thật là một con quỷ biết theo kịp thời đại.
Hai người trên xe một đường tăng tốc không có tạm dừng, lão quỷ nhắm mắt lại cũng có thể lái xe, mà Tô Vãn vẫn luôn ngồi ở ghế sau tu luyện.
Thời gian một ngày trôi qua thật nhanh, chờ đến trời tối trên đường cao tốc những chiếc xe dần dần ít đi, còn lại nhiều nhất cũng chỉ là những xe móc lớn có thói quen chạy ban đêm.
Nói thật, loại xe đặc biệt nguy hiểm này, có tỉ lệ phát sinh tai nạn xe cộ vô cùng cao.
“Tới rồi.”
Nửa đêm, lão quỷ đột nhiên mở to mắt, thấp giọng nói nhỏ một câu.
Tô Vãn cũng ngay sau đó rời khỏi trạng thái tu luyện, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ. Toàn bộ đường lộ một mảnh đen nhánh, tốc độ xe của lão quỷ cũng không nhanh, ngẫu nhiên còn có một ít xe hơi nhỏ từ bên cạnh bọn họ vượt qua.
Đối với những người tại khu vực này còn dám tăng tốc vượt qua, lão quỷ cũng chỉ có thể ha hả.
“Phanh!”
Phía trước đột nhiên phát ra tiếng vang kịch liệt, xảy ra tai nạn rồi!
Thì ra là chiếc xe hơi màu đen vừa rồi tăng tốc vượt qua kia ở thời điểm chuyển cua bị một chiếc xe móc lớn mất khống chế đụng vào, tài xế của chiếc xe móc kia rõ ràng là điều khiển trong trạng thái mệt mỏi, tuy rằng thời khắc cuối cùng hắn phản ứng lại kịp khống chế được xe mình không có lật nghiêng, nhưng chiếc xe hơi nhỏ kia vẫn bị một lực thật lớn va đập làm lật qua, chiếc xe bị rơi xuống mương cạnh bên đường cao tốc, tài xế sinh tử chưa rõ.
Lão quỷ từ xa liền thấy được vụ tai nạn xe cộ kia, hắn nheo nheo mắt, đem tốc độ xe chậm rãi giảm xuống.
“Ông muốn đi cứu người?”
Tô Vãn rõ ràng là hiểu lầm ý đồ của lão quỷ.
“Nhìn tôi giống như não úng nước sao?”
Lão quỷ khinh bỉ liếc mắt nhìn Tô Vãn một cái.
“Tôi đem xe chạy từ từ, xem náo nhiệt một chút, đêm còn dài, quá nhàm chán ~”
Tô Vãn:……
Ta sai rồi, ta không nên cùng một con quỷ nói chuyện nghiêm túc.
Ở ngay lúc này, tài xế xe móc lớn kia đã lung lay từ trong xe đi xuống, trong bóng đêm nhìn không ra vẻ mặt của hắn, hắn hình như là chạy đến nơi xe hơi nhỏ lật xe hét to vài tiếng, sau đó cả người do dự trong chốc lát, cuối cùng trực tiếp trở lại trên xe mình, lái xe trốn chạy.
Ách.
Tô Vãn nheo mắt, cô có thể cảm giác được tài xế chiếc xe kia còn có nhân khí, hắn còn sống.
Đáng tiếc……
Nửa đêm nếu không có người cứu hắn, tới sáng mai hắn cũng chỉ có thể làm một con quỷ.
Ở thời điểm Tô Vãn cảm thán thói đời nóng lạnh, bỗng nhiên lại có một chiếc xe hơi nhỏ từ bên xe bọn họ chậm rãi vượt qua, sau đó ngừng ở cách đó không xa.
Tài xế chiếc xe này là một nam nhân trung niên bốn mươi tuổi, mà trên ghế phụ hẳn là vợ của hắn.
Hai người rất rõ ràng đã chú ý tới tình huống ở bên kia, người vợ lập tức lấy điện thoại báo nguy, mà nam nhân trung niên đang khẩn trương chạy đến chiếc xe hơi kia, cố sức muốn mở cửa xe đem tài xế trong xe cứu ra.
Nhìn một màn trước mắt, Tô Vãn không biết vì sao, đột nhiên cảm giác trong lòng có chút lo lắng.
“Lão quỷ……”
“Suỵt.”
Lão quỷ hướng về phía Tô Vãn làm cái thủ thế im lặng.
Chỉ chốc lát sau, vợ chồng trung niên kia rốt cuộc cũng cố sức đem tài xế bị trọng thương hôn mê từ trong xe cứu ra.
Chỉ là hai người cũng không đem tài xế kia nâng lên xe của chính mình, nam nhân trung niên kia bước nhanh tới bên xe của lão quỷ, gõ gõ cửa sổ xe của hắn, lão quỷ đem cửa sổ xe hạ xuống lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú.
Nhìn thấy lái xe vậy mà còn là thiếu niên, nam nhân trung niên kia hơi có chút ngoài ý muốn.
“Người…… anh em này, cậu xem có người bị thương, cậu có thể giúp tôi đem người ta đưa đến bệnh viện không?”
“Chính ông có xe vì sao không đưa? Tôi đưa hắn đi lỡ như bị hắn đổ lại trở thành người gây họa thì làm sao bây giờ?”
Lão quỷ nhướng mắt, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn nam nhân trung niên ngoài xe.
“Tôi…… xe tôi, không chạy nhanh được, hơn nữa, đúng rồi! Trên xe hắn có băng ghi hình, tôi giúp cậu mang tới, cậu cầm giao cho cục cảnh sát, như vậy cậu sẽ không bị hiểu lầm! Người anh em cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa, cậu không thể thấy chết mà không cứu!”
“Thấy chết mà không cứu? Người thấy chết mà không cứu rất nhiều.”
Lão quỷ hướng về phía nam nhân trung niên ngoài xe lạnh lùng cười: “Nhân loại chính là vô tình như vậy, ông chẳng lẽ…… Không biết sao?”.
“Tôi……”
Nhìn ánh mắt lão quỷ đột nhiên toát ra ánh sáng lục, nam nhân trung niên kia sắc mặt trắng nhợt: “Tôi……”
Hắn há miệng thở dốc, trên khuôn mặt trắng bệch có vô số máu tươi chảy xuống.
“Tôi biết, nhưng…… Tôi không thể thấy chết mà không cứu, đây là một mạng người, một mạng người còn sống sờ sờ!”
“Đại nhân!”
Ở ngay lúc này, nữ tử trung niên kia cũng bước nhanh chạy tới, lúc này người bà đầy máu me cũng không đẹp hơn chồng mình bao nhiêu.
“Đại nhân, chúng tôi pháp lực hèn mọn, căn bản không thể đi ra quốc lộ này, cầu người cứu hắn đi!”
“Các người cầu cô ấy đi.”
Lão quỷ hơi bĩu môi, dùng ánh mắt ý bảo đôi vợ chồng ngoài xe kia tìm Tô Vãn.
Tô Vãn:……
Ánh mắt hai con quỷ lập tức đều tụ tập ở trên người Tô Vãn, Tô Vãn bị bọn họ nhìn đến cả người không được tự nhiên.
“Các người…… Các người đem hắn nâng lên đây đi!”
Lúc này, Tô Vãn làm sao mà cự tuyệt được?
“Cảm ơn hai vị đại nhân! Cảm ơn hai vị đại nhân!”
Nhìn đôi vợ chồng quỷ kia cố sức đem tài xế trẻ tuổi đang hôn mê nâng lại đây, ánh mắt lão quỷ một mảnh phức tạp.
“Hai người bọn họ cũng chết ở chỗ khúc cong này, cũng là buổi tối, cũng là bị xe vận tải lớn đâm qua, bởi vì không ai qua đường chịu vươn tay cứu giúp, hai vợ chồng cuối cùng đều đổ máu đến chết.”
Thế giới này, chính là như vậy —— người không giống người, quỷ không giống quỷ.
Mắt thấy lão quỷ lái xe chở người trẻ tuổi bị thương đi bệnh viện, đôi vợ chồng kia vẫn như cũ đứng ở ven đường không ngừng hướng bọn họ phất tay cáo biệt.
“Bọn họ, vì sao không đi đầu thai chuyển thế?”
Tô Vãn thu hồi ánh mắt của mình, ngữ khí có chút phức tạp.
“Có lẽ là lòng có chấp niệm, cũng có lẽ là…… Bọn họ cam nguyện lưu lại nơi này, muốn trợ giúp nhiều người.”
Lão quỷ cười lạnh một tiếng: “Đáng tiếc, bọn họ chung quy đem con người tưởng tượng đến quá mức thiện lương.”
“Ông có ý gì?”
Cảm giác được lạnh lẽo trong giọng nói lão quỷ, thần sắc của Tô Vãn cũng biến đổi..
“Nơi này là tuyến đường nhất định phải đi qua đến Mao Sơn, sẽ có rất nhiều người của Huyền môn đi qua, Tô Vãn, cô hiểu.”
Phàm là người Huyền môn, gặp quỷ, tất nhiên phải diệt.
Bọn họ sẽ không nghe ngươi biện giải, cũng sẽ không thấy ngươi không có sát nghiệt liền thả ngươi một con ngựa.
Thuật sĩ cùng quỷ, trước nay đều đối lập.
Quy tắc tự cổ chí kim, không dung sửa đổi.
Hai người cuối cùng vẫn đem người trẻ tuổi kia đưa đến bệnh viện, hơn nữa để lại băng ghi hình của xe làm chứng cứ……
Mao Sơn, Thượng Thanh tông, phạm vi thế lực phái Thượng Thanh.
Tô Vãn vừa đến địa bàn Mao Sơn, lập tức cảm giác được một trận tim đập nhanh khó hiểu.
Lão quỷ một bên cảm giác được cô có điểm dị thường, lập tức giơ tay bắt được tay Tô Vãn, một đạo hắc khí từ đầu ngón tay lão quỷ dũng mãnh tiến vào thân thể Tô Vãn.
“Cô làm sao vậy?”
“Nguy hiểm, hắn có nguy hiểm!”
Tô Vãn cảm giác được hơi thở của Tô Duệ, rất nguy hiểm, rất hỗn loạn.
“Nhanh!”
Tô Vãn xoay người gắt gao bắt lấy cánh tay lão quỷ: “Cầu ông, mang tôi đi tìm hắn.”
Lão quỷ hơi nhíu mày, nhìn Tô Vãn, lại nhìn đôi tay của cô đang gắt gao bắt lấy đôi tay của mình: “Cô xác định, cô đang cầu tôi?”
“Lão quỷ!”
Tô Vãn nghiêm túc nhìn lại đôi mắt lão quỷ, giờ phút này, tầm mắt hai người giao nhau.
“Tôi có thể mang cô đi, tôi có thể ra tay giúp hắn, nhưng tôi có điều kiện.”
Lão quỷ đột nhiên hướng về phía Tô Vãn cười cười.
“Tôi nếu không chết, cô liền gả cho tôi, như thế nào?”
Sắc mặt Tô Vãn biến đổi.
“Trừ bỏ điều kiện này, những cái khác tùy ông.”
“A?”
Ánh mắt lão quỷ lạnh lùng.
“Vì sao?”
“Tôi đời này, cho dù sống chết, chỉ gả cho một người.”
Tô Vãn liếc mắt nhìn lão quỷ một cái.
“Cho dù hôm nay tôi cùng hắn đều chết ở thế giới này, chúng tôi cũng sẽ là duy nhất của nhau.”
“A, ha hả.”
Nghe Tô Vãn trả lời, lão quỷ bỗng nhiên cười cười, sau đó hắn trở tay gắt gao đem tay Tô Vãn cầm ở trong lòng bàn tay của mình.
“Cô nhắm mắt lại.”
Tô Vãn nghe lời nhắm hai mắt lại, ngay sau đó thân ảnh hai người đã biến mất tại chỗ……
~~~~~~~~~~~~~
A ha hả, tiết lộ 1 tí cho mọi người.. Lão quỷ thật ra là...
À mà thôi..mọi người cứ đọc.. Hồi sau sẽ rõ...