Edt: Mítt
Có Tô Duệ đại Boss diệt thế này gia nhập, ý tưởng tìm tòi toàn bộ khu thất thủ của thành phố S này của Tô Vãn rất nhanh được thực hiện.
Qua một lần càn quét, thu hoạch được rất nhiều tinh hạch, tuy rằng đều là tinh hạch bình thường nhất, nhưng cũng đủ để Tô Vãn cùng Ngạn Vũ hấp thu thăng cấp.
Duy nhất làm Tô Vãn ngoài ý muốn chính là, bọn họ cũng không tìm được Tô Ngôn.
Chẳng lẽ bởi vì Dương Tử Hi trọng sinh, quỹ đạo sinh mệnh của mọi người đều xảy ra biến hóa sao?
“Tô Ngôn hẳn là không còn ở nơi này.”
Cốt truyện Tô Duệ tiếp thu, so với Tô Vãn càng toàn diện hơn một ít, cốt truyện Tô Vãn tiếp thu về thế giới này tất cả đều lấy nguyên nữ chủ làm trung tâm sự kiện.
Mà cốt truyện Tô Duệ tiếp thu càng có rất nhiều hiện thực tàn khốc cùng âm u của thế giới này.
Nếu Dương Tử Hi có thể phái người ở chỗ này tìm kiếm Ngạn Vũ chưa hắc hóa, như vậy cô ta cũng có khả năng phái người truy giết Tô Ngôn hiện tại còn chưa phải là tử huyệt của Ngạn Vũ.
Nói cho cùng Tô Ngôn cũng là em gái của Tô Vãn, nhất định sẽ không có lợi cho Dương Tử Hi, mà đối với địch nhân tiềm tàng như vậy, nếu đổi thành Tô Duệ, hắn cũng nhất định sẽ tiên hạ thủ vi cường, diệt trừ cho sảng khoái.
“Một khi đã như vậy, cũng chỉ có thể mặc cho số phận, chúng ta cũng rời đi nơi này thôi.”
Dùng tinh thần lực cùng Tô Duệ giao tiếp một trận, Tô Vãn quyết định rời đi khu thất thủ của thành phố S, cô hiện tại ngốc tại nơi này cũng không có ý nghĩa gì.
Lúc này đã là 3 tháng sau mạt thế, trong nhân loại đã bắt đầu xuất hiện dị năng giả cấp 3, mà những dị năng giả cường đại này may mắn thoát nạn đã thành lập các chỗ tránh nạn hoặc là căn cứ người sống sót.
Khoảng cách từ thành phố S đến căn cứ gần nhất đó là căn cứ Thương Nhai, là từ tiểu đội Thương Nhai thành lập nên.
Ở thời điểm đầu mạt thế, căn cứ này cũng coi như là một căn cứ rất lớn, đáng tiếc theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều dị năng giả thăng cấp, các tang thi cũng sôi nổi bắt đầu thăng cấp biến dị.
Căn cứ Thương Nhai dần dần bắt đầu suy bại, cuối cùng thủ lĩnh căn cứ Thương Nhai trong một lần thu thập vật tư bị một con tang thi biến dị cấp 6 giết chết, toàn bộ tiểu đội dị năng giả trong căn cứ giải tán đi tìm nơi an toàn khác, toàn bộ căn cứ cuối cùng chỉ còn lại có một ít người già và trẻ nhỏ, kết cục này có thể nghĩ được.
Nguyên nhân chính là vì biết kết cục của căn cứ Thương Nhai, cho nên Dương Tử Hi mang theo người của mình cũng không có lựa chọn dừng lại ở căn cứ Thương Nhai, cô lựa chọn chính là căn cứ gần thành phố B nhất, căn cứ Long Tường.
Nơi đó dễ thủ khó công, hơn nữa gần pháo đài quân sự thành phố B, ở giữa căn cứ Long Tường cùng thành phố B có một căn cứ quân sự bí mật, nơi đó cất giữ một lượng lớn vật tư quân sự cùng vũ khí nóng!
Từ hệ thống biết được tình báo kĩ càng về căn cứ quân sự kia, Dương Tử Hi bắt đầu đánh chủ ý lên nhóm vật tư quân sự đó, mà trước hết, cô cần phải ở căn cứ Long Tường đứng vững gót chân, thậm chí là một tay che trời mới được……
Mà tương phản với Dương Tử Hi, Tô Vãn lựa chọn căn cứ Thương Nhai này.
Trước mắt cô không muốn bại lộ bản thân quá nhanh, hơn nữa căn cứ Thương Nhai này khá xa 4 căn cứ lớn của nhân loại, cũng xa quân đội, là địa phương trước mắt thích hợp nhất với kế hoạch của bọn họ……
- ---------------
Ba ngày sau, bên ngoài căn cứ Thương Nhai.
Lý Đào là một thủy hệ dị năng giả, hắn một đường từ khu thất thủ của thành phố S mang theo vợ và con trai qua nhiều lần trắc trở cuối cùng cũng đi tới bên ngoài căn cứ Thương Nhai, lúc này trong căn cứ Thương Nhai một mảnh vui sướng, ở cửa lớn bên ngoài căn cứ một đội ngũ người thật dài chờ đợi kiểm nghiệm vào thành...
Hiện tại đã không giống lúc đầu mạt thế, hiện tại nhân loại đã bị phân chia ranh giới cấp bậc rõ ràng.
Người sở hữu dị năng, đặc biệt là năng lực chất lượng tốt bất luận ở địa phương nào cũng đều có thể được đặc quyền, mà những người thường không được trời cao chiếu cố, bọn họ muốn tiến vào căn cứ người sống sót cần phải trải qua sàng lọc cùng kiểm tra cực kì khắc nghiệt, còn phải giao nộp vật tư nhất định, mới có tư cách trở thành người của căn cứ.
Hơn nữa nếu được tiến vào trong căn cứ, bọn họ cũng đều là tồn tại thấp kém nhất.
Dựa theo dị năng của Lý Đào, là hệ thủy cực kì trân quý, lẽ ra hắn có thể trực tiếp phô triển dị năng hơn nữa mang theo người nhà tiến vào căn cứ.
Nhưng là, ở ngày hôm qua, hắn mang theo vợ và con trai trên đường lại đụng phải một số lượng lớn tang thi, bởi vì một cái sơ sẩy, con trai 4 tuổi của hắn bị tang thi cào bị thương!
Dựa theo hiểu biết về thời kỳ ủ bệnh của virus, đứa nhỏ này bị cào sẽ có 48 giờ ủ bệnh, sau đó liền sẽ bệnh phát bị cảm nhiễm biến thành tang thi.
Đương nhiên cũng có số ít người bị cào bị thương sau đó không chỉ có thể dựa vào ý chí của mình chống cự lại virus mà còn thành công kích phát dị năng.
Nhưng đây là tình huống vô cùng hiếm thấy.
Lý Đào rất rõ ràng, con trai Lý Tưởng của mình chỉ có 4 tuổi, bé sao có thể chống đỡ được virus cường đại như vậy?
Rõ ràng, căn cứ Thương Nhai ở ngay trước mắt, rõ ràng dọc theo đường đi bình tĩnh hy vọng xa vời, hy vọng mang đến cho người nhà bình an, hiện tại ở ngay trước mắt, nhưng mà cửa thành kia vĩnh viễn cũng không cách nào vào được.
“Đào ca.”
Vợ Lý Đào tên Trương Á Mai ở một bên lại lần nữa hít sâu một hơi, cô ôm chặt con trai hôn mê không tỉnh, hướng về phía Lý Đào mỉm cười nhàn nhạt.
“Đào ca, anh vào đi thôi, đừng để ý đến bọn em! Coi như hai người bọn em đều đã…… Đã chết.”
Mẫu tử liền tâm, Trương Á Mai luyến tiếc con trai của mình, cô càng biết rõ cuộc đời này của mình căn bản là không thể nào có được dị năng.
Cô cùng con trai từ khi mạt thế bắt đầu chính là gánh nặng của chồng, hiện tại con trai lại gặp loại tình huống này, cô không thể trơ mắt nhìn con trai của mình biến thành quái vật……
Trương Á Mai đều đã nghĩ kỹ rồi, thời kỳ ủ bệnh một khi đi qua, con trai nếu là…… Nếu là thật sự biến thành tang thi, cô liền giết nó, sau đó tự sát.
“Á Mai! Em nói bậy gì đó!”
Lý Đào một bên nghe được lời vợ nói, lập tức lớn tiếng đánh gãy lời cô.
“Anh biết em suy nghĩ cái gì, em…… nghĩ cũng đừng nghĩ! Anh sẽ không ném xuống em và con! Nếu là, cho dù chết, chúng ta một nhà ba người cũng nhất định phải chết ở bên nhau!”
Nghe được Lý Đào nói, Trương Á Mai há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ có thể gục đầu xuống, nhìn con trai trong lòng, yên lặng rơi lệ.
Lựa chọn sinh tử như vậy mỗi một ngày đều sẽ ở một góc của mạt thế trình diễn...
Có người vì mạng sống, vứt bỏ vợ con, vứt bỏ tình cảm chân thành, mà có người sẽ tình nguyện đi tìm chết cũng không muốn cùng người nhà tách ra.
《 Phật nói mười thiện nghiệp đạo kinh 》* từng từ —— nhân sinh vì mình, thiên kinh địa nghĩa. Người không vì mình, trời tru đất diệt.
* kinh Mười Thiện Nghiệp Đạo nhé. Đoạn nhỏ đó ta giữ nguyên văn. Trên mạng có bài kinh đó. Nàng nào có nhu cầu lên search tên bài kinh là ra hà.
Nơi này giảng là “Vì mình” kỳ thật là báo cho chúng sinh thế gian có nhân quả, vì mình không hẳn là hậu quả xấu, nhưng phải nghĩ đến thiện nhân thiện quả, nhân sinh trên đời, chớ có làm ác, nếu không tự gánh lấy hậu quả xấu, vì thiên địa sẽ bất dung!
Chính là giảng cho mọi người như vậy, dần dần lại biến thành những lời nói được treo ngoài miệng của những người lợi dụng nhân tâm, này có lẽ chính là nhân tính, mà mạt thế đến, đem ác niệm, tham niệm ở chỗ sâu nhất trong nhân tâm đều dần dần kích phát ra……
Hơi mơ hồ tí:")
Đảo mắt, đến mặt trời lặn, ngoài căn cứ Thương Nhai vẫn bày đội ngũ như một con rồng dài.
Lý Đào mang theo vợ con thong thả hướng về phía rừng cây ngoài căn cứ đi đến, Lý Tưởng cảm nhiễm virus đã vượt qua 24 giờ, hiện tại mặt đứa nhỏ đã bắt đầu có biến hóa, thậm chí hơi sưng to.
Nếu là bị người khác nhìn thấy tình huống này, nhất định sẽ dẫn đến rối loạn, thậm chí nói không chừng đụng tới những người không nói lý còn sẽ liên hợp lại ra tay với con trai mình, tình huống như vậy Lý Đào tuyệt đối không muốn nhìn thấy.
Ở thời điểm một nhà Lý Đào vừa mới đi vào rừng cây, từ trong rừng liền đi ra một tiểu đội dị năng giả, người đi đầu đội ngũ là một soái ca tuổi còn trẻ, tuy rằng hắn chỉ mặc quần áo bình thường, nhưng Lý Đào dựa vào nhiều năm kinh nghiệm của mình vẫn nhìn ra người này ở trước mạt thế nhất định là xuất thân phú quý, sinh hoạt ưu việt.
Nhìn thấy vợ chồng Lý Đào, nam nhân soái khí kia hơi dừng bước chân một chút.
“Trời sắp tối rồi, trong rừng không an toàn, các người vẫn là đến ngoài thành cùng những người khác ngồi đợi an toàn hơn một chút.”
Nghe được người trẻ tuổi hảo tâm nhắc nhở Lý Đào cảm kích cười cười.
“Tôi biết rồi, đã biết.”
Mà lúc này một dị năng giả trong tiểu đội ánh mắt chợt lóe, lặng lẽ dựa vào bên tai soái ca dẫn đầu kia nói vài câu, soái ca kia ánh mắt vừa chuyển, trực tiếp dừng ở trong lòng ngực Trương Á Mai.
“Con của các người……”
“A!”
Trương Á Mai vốn chột dạ bị hắn hỏi, lập tức kinh hoảng lui về phía sau nửa bước, mà lúc này Lý Đào cũng đã ở trạng thái tùy thời chiến đấu.
Những người khác trong đội ngũ lúc này cũng phát hiện ra vấn đề, tuy rằng sắc trời có chút tối, nhưng vẫn có người mắt sắc nhìn đứa bé trong lòng ngực Trương Á Mai gương mặt bầm tím sưng phù kia.
“Là người lây nhiễm!”
Trong đội ngũ lập tức nổ tung, Lý Đào rõ ràng cảm giác được cảm xúc cùng địch ý của những người này.
Ở ngay lúc này, một thân ảnh nhỏ xinh đột nhiên từ phía sau đội trưởng trẻ tuổi dò đầu ra, một gương mặt nhỏ nhắn non nớt đáng yêu lộ ra.
“Tiểu đệ đệ sinh bệnh sao? Anh rể, anh có thể cứu bé không?”
Cô bé nhìn tiểu Lý Tưởng trong ngực Trương Á Mai, trong thanh âm mang theo nồng đậm không đành lòng.
“Tô Ngôn, anh cũng không giúp được bọn họ.”
Không sai, người thanh niên trước mắt này đúng là Sở Phi Dương, mà cô bé bên người hắn lại là em gái của Tô Vãn, Tô Ngôn.
“Các người……”
Lúc này Sở Phi Dương cũng đã nhìn ra tính toán của Lý Đào, hắn hình như là nghĩ tới cái gì, đôi mắt hiện lên một tia giãy giụa cùng đau đớn, cuối cùng, Sở Phi Dương vẫn là làm một cái thủ thế, người trong đội ngũ lẩm nhẩm lầm bầm cuối cùng vẫn theo Sở Phi Dương rời đi.
Tất cả mọi người xem Lý Đào như tên ngốc, mà lúc này ở trong mắt bọn họ tên ngốc này cùng người chết không có gì khác nhau..
Chỉ có tiểu Tô Ngôn, mỗi bước đi có chút lưu luyến không nỡ nhìn một nhà ba người Lý Đào, cô bé muốn hỗ trợ, nhưng lại không biết nên làm cái gì, cuối cùng cô bé vẫn thu hồi ánh mắt, bước nhanh đuổi kịp bước chân của Sở Phi Dương……
Lý Đào rốt cuộc thở dài một hơi nhẹ nhõm, vợ chồng bọn họ tiếp tục đi về phía trước, có lẽ bởi vì trong rừng cây bị tiểu đội Sở Phi Dương quét sạch qua một lần, cho nên dọc đường đi bọn họ cũng không gặp được một con tang thi nào, tìm một chỗ tương đối sạch sẽ, Lý Đào tạo ra một đống lửa, lấy dụng cụ tùy thân mang theo ra, dùng dị năng hệ thủy nấu một nồi canh to.
Đây có lẽ chính là bữa tốt cuối cùng của gia đình họ.
Hai vợ chồng ai cũng không nói chuyện, lẳng lặng ăn canh, sau đó Trương Á Mai ôm con trai dựa vào Lý Đào mà ngủ.
Nửa đêm, đống lửa đã sắp tàn, Trương Á Mai đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, cô vừa mở mắt liền đối mặt với đôi mắt đỏ lên của chồng.
Hắn, đang khóc.
Trương Á Mai luống cuống, lập tức cúi đầu nhìn về phía con trai của mình, lúc này tiểu Lý Tưởng đã nhìn không ra bộ dáng ban đầu, toàn thân bé đều là gai đen, vốn dĩ tay nhỏ bụ bẫm hiện tại đã mọc đầy gai đen cùng móng tay dài mà cứng.
Trương Á Mai che lại miệng mình, cố nén không cho mình khóc.
Một bên Lý Đào quyết tâm, cuối cùng vẫn là đem chủy thủ trong ngực lấy ra, tay hắn đang run rẩy, lòng hắn cũng đang chảy máu...
Chủy thủ sắc bén, lóe ánh sáng lạnh lẽo, một chút một chút rơi xuống, mắt thấy liền phải đâm vào thân thể đứa bé.
Trương Á Mai một bên đã cắn chặt hàm răng nhắm hai mắt lại, rơi lệ đầy mặt, con trai ngoan, đừng sợ, mẹ rất nhanh sẽ tới bên cạnh con.
Ở ngay lúc này, một trận âm thanh sàn sạt đột nhiên vang lên.
Lý Đào ngừng tay, hắn đột nhiên ngẩng đầu, dưới ánh trăng thanh lãnh, một cậu bé mi thanh mục tú vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở cách đó không xa, phía sau cậu bé còn đi theo một nam một nữ hai con tang thi?
Đây là…….
Lý Đào có chút sững sờ, mà lúc này cậu bé kia đột nhiên tiến lên một bước, lấy biểu tình lạnh nhạt cùng thành thục vượt qua tuổi này của cậu lạnh lùng mở miệng.
“Tôi có thể cho nó sống sót, anh nguyện ý trung thành với tôi không?”
~~~~~~~~~~