Về việc sinh viên năm nhất xin ra ở riêng, ngày đầu tiên hai người quyết định cùng nhau.
Giản Tùng Ý cảm thấy kí túc xá bất tiện.
Bách Hoài lại thấy không biết nên cho Giản Tùng Ý vào kí túc xá Omega hay là kí túc xá Alpha.
Anh thấy dù mình có ném đồ ngốc này vào kí túc xá nào đều nguy hiểm như nhau.
Có bạn trai mà cả ABO đều muốn ăn sạch là một vấn đề đáng quan tâm.
Bách Hoài chỉ là một Alpha có ý chiếm hữu ‘’hơi’’ mạnh, thế thôi cứ tha đồ ngốc này về ổ nhà mình là tốt nhất.
Vấn đề này cũng đã nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của các bậc phụ huynh.
Bởi vì bà Đường là một quý bà, bà không thể chịu đựng nổi việc để con trai mình và những người khác chen chúc trong ký túc xá, nhưng nếu có Bách Hoài chăm sóc cho con mình, bà có thể cùng ông Giản tận hưởng thế giới riêng của hai người rồi.
Mẹ yêu của Giản Tùng Ý không chỉ ủng hộ mà còn tặng cho hắn một phong bì lớn mừng tân gia.
Do thể chất đặc biệt của Omega, xin nhà trường cho ở bên ngoài là một việc dễ dàng.
Còn về phía Bách Hoài, thì ai có thể làm khó được anh cơ chứ?
Vậy nên từ kì nghỉ hè hai người nào đó đã bắt đầu cuộc sống chung không e không thẹn.
Để có thể trói bạn trai mà giới nào cũng thích này bên cạnh mình, mỗi ngày Bách Hoài đều chăm sóc chu đáo đồ ngốc này.
Cả ngày lẫn đêm, lúc nào cũng vô cùng chu đáo.
Skill nấu nướng cũng bứt phá đến chuẩn nhà hàng Michelin.
Dù sao nếu muốn giữ trái tim một người, ta phải giữ được cái dạ dày của người đó trước đã.
Omega cực kì đơn thuần kia lại hoàn toàn không biết gì cả, suốt ngày đắm say trong bẫy rập dịu dàng của Alpha siêu cấp tâm cơ kia.
Cả ngày lẫn đêm, lúc nào cũng say đắm.
Tuy nhiên, xét cho cùng thì có hai trường dù có khác nhau đi nữa, hết kì nghỉ hè, đi nhập học là bắt đầu huấn luyện quân sự. Trong thời gian huấn luyện quân sự thì mọi người phải ở ký túc xá, sau khi huấn luyện xong mới có thể chuyển ra ngoài.
Thế nên buổi tối trước ngày huấn luyện quân sự, lúc Bách Hoài ‘’bắt nạt’’ Giản Tùng Ý, anh đã thuận miệng cắn trêи cổ hắn một cái.
Rõ ràng đã kí hiệu hoàn toàn rồi nhưng Giản Tùng Ý không hiểu vì sao mình lại bị cắn nữa, hắn chỉ thấy đau, vừa đau vừa tức đến mức đánh người.
Mà Bách Hoài như khoác da trâu, không sợ đau, mặc cho bạn trai mình đấm đá, cho đến lúc trêи người Giản Tùng Ý thấm đẫm mùi tin tức tố của mình mới tha cho hắn.
Ngoại trừ những kẻ điếc không sợ súng thì mùi tin tức tố của Alpha cấp cao này khiến cho Omega được đánh dấu không ai dám chạm tới.
Bách Hoài cảm thấy rất hài lòng.
Không ngờ hôm sau Omega nào đó trước khi đi huấn luyện lại lấy ra xịt kháng tin tức tố, xịt kín người.
Cực kì kín, một chút mùi tin tức tố cũng không lọt ra ngoài.
Bách nào đó mất cả đêm để phủ tin tức tố công khai thể hiện chủ quyền bỗng tức ngực.
Mà Giản Omega nào đó lại hồn nhiên chằng hề hay biết.
Xịt thuốc kháng tin tức tố là đủ tức ngực rồi, không ngờ đồ ngốc kia lại hất cằm, đắc ý tìm kiếm chút khen ngợi: ‘’Sao, em đủ tiêu chuẩn làm một Omega rồi chứ gì? Không bao giờ quên xịt thuốc kháng, xuất sắc quá đi!’’
Ừ, xUấT SẮc.
Đúng là ngốc.
Bách Hoài mặt lạnh quay lưng đi.
[…]
Ngày nhập học đại học, Giản Tùng Ý không giấu giới tính nữa, đường đường chính chính là một Omega. Vậy nên lúc tập huấn, hắn đương nhiên được phân vào lớp của Omega.
Nhưng Giản Tùng Ý thấy chỗ này cùi vãi.
Quá cùi, quá ez game.
Huấn luyện viên ez, học viên ez, cái gì cũng ez.
Trong giờ nghỉ trưa của lớp Omega, hắn thơ thẩn dạo qua lớp Alpha một vòng, tính tìm Lục Kỳ Phong nô đùa chút.
Vừa lúc gặp lớp Alpha đang tập luyện bắn bia.
Bởi vì Giản Tùng Ý nhìn qua rất giống một Alpha nên huấn luyện viên mắt blind kia thấy hắn thong dong lượn vòng, nghiêm giọng quát lên.
‘’Nam sinh đang đi lung tung kia, bây giờ đang là lúc huấn luyện, cậu ngơ ngơ đi đâu đấy! Qua đây! Nghỉ! Nghiêm! Bắn bia! Nếu mười vòng mà ít hơn tám điểm thì chạy năm vòng quanh sân!’’
Những học sinh mới khác hít một hơi khí lạnh.
Chỉ có Lục Kỳ Phong lười biếng nhìn Giản Tùng Ý cười cười.
Giản Tùng Ý đã sớm ngứa tay, lại gặp Lục Kỳ Phong không có ý định vạch trần nên càng liều hơn. Hắn kiêu ngạo đi tới, lại kiêu ngạo nhận súng, rồi kiêu ngạo bắn mười cái, cuối cùng kiêu ngạo hất mày nhìn huấn luyện viên.
Cảm giác vờ vĩnh thật quen thuộc này thích thật đấy.
Huấn luyện viên là một người phóng khoáng, thấy thằng nhóc này khá nên cho hắn về đơn vị, cả lớp nghỉ ngơi tại chỗ.
Giản Tùng Ý chỉ quen Lục Kỳ Phong nên tự nhiên bước đến ngồi bên cạnh bạn mình.
Huynh đệ nhiều năm, Lục Kỳ Phong quen tay khoác vai hắn, kéo xuống cười nói: ‘’Tùng ca của chúng mình được quá nhể?’’
Giản Tùng Ý ngay lập tức xòe đuôi: ‘’Vớ vẩn, Tùng ca của cậu không được lúc nào cơ?’’
‘’Ông nói xem ông là một O cho mình là A, sao ông có thể giả B thế này?’’
giả B: giả vờ, ở đây sử dụng đủ ba chữ ABO.
‘’Có lẽ là bởi vì ngay cả khiêm tốn cũng không cách nào che đi được hào quang của tôi.’’
‘’Mặt dày ghê.’’
Hai người vừa nói vừa cười, không hề để ý rằng mình đang được quần chúng chụp hình.
Trước khi nhập học, Giản Tùng Ý đã hot vì câu chuyện Cặp đôi thủ khoa và diện mạo xuất chúng của hắn, đồng thời trở thành ngôi sao mới của Bắc đại. Hôm nay lại show như thế nữa, đương nhiên lại thành tiêu điểm của sự chú ý.
Vì thế ai cũng hóng chuyện, cứ chụp ảnh rồi up lên diễn đàn, đại loại kiểu như ‘’Giản Tùng Ý là Omega thật sao? Nhìn A thế này mà!’’
Vốn bọn họ chỉ muốn chụp Giản Tùng Ý thế nhưng không nghĩ tới lại chụp cả Lục Kỳ Phong đang kề vai sát cánh bên cạnh.
Hai người nhìn qua rất thân mật.
Mà ảnh chụp cũng không biết bay kiểu gì mà bay ngay vào mặt Bách Hoài đang nghỉ ngơi ở lớp huấn luyện cách vách.
Bách Hoài bình tĩnh uống xong chai nước trong tay, sau đó bóp nát cái chai, ném mạnh vào thùng rác.
Trong lòng Bách Hoài, chai nước này tên là Lục Kỳ Phong.
Rồi anh mở Wechat của Lục Kỳ Phong ra:
[Đừng động tay động chân.]
【 Lục Kỳ Phong 】: ?
【 Bách gia 】: Gian. Tình. jpg
【 Lục Kỳ Phong 】: …
【 Lục Kỳ Phong 】 : Anh, anh thân yêu của em ơi, anh bị làm sao đấy? Em và Giản Tùng Ý là anh em bao lâu rồi mà? Trong lòng em, cậu ấy là một A thuần trong sáng!
【 Bách gia 】: Cậu làm anh em với Giản Tùng Ý lâu bằng tôi không?
【 Lục Kỳ Phong 】: …
【 Bách gia 】: Trước kia trong lòng tôi Giản Tùng Ý cũng là một A thuần trong sáng.
【 Lục Kỳ Phong 】: …
【 Lục Kỳ Phong 】: chúng ta không giống nhau, em cũng không súc sinh bằng anh được, xuống tay với anh em mình.
【 Bách gia 】: Không tính Chu Lạc à?
【 Lục Kỳ Phong 】: Chu Lạc thấy tôi kề vai sát cánh với Giản Tùng Ý sẽ không ghen.
【 Bách gia 】: Vậy nếu cậu thấy Giản Tùng Ý ôm Chu Lạc không rời thì sao?
【 Lục Kỳ Phong 】: Nếu tôi bị bắt vì tội cố ý hành hung người khác, nhớ bảo lãnh tôi về nhé.
【 Bách gia 】: Cậu nhìn đi, chúng ta giống nhau mà.
【 Lục Kỳ Phong 】: …
【 Bách gia 】 : Hình như Chu Lạc còn không biết cậu cưỡng hϊế͙p͙ cậu ta đã vậy còn lừa rằng cậu ta cưỡng hϊế͙p͙ cậu nhỉ?
【 Lục Kỳ Phong 】: …
【 Lục Kỳ Phong 】: Ông nội ơi, có gì ông cháu mình từ từ nói ạ.
【 Lục Kỳ Phong 】: Không, ông không cần phải nói, cháu biết ông muốn gì rồi. Ông yên tâm, cháu nhất định nghĩ cách để Gi ản nào đó là O mà có máu A nên nhận thức rõ ràng rằng AO thụ thụ bất thân, đương nhiên BO cũng không thể, OO lại càng không. Bách gia thì có thể.
【 Bách gia 】: Giác ngộ khá lắm.
Lục Kỳ Phong đặt điện thoại xuống, từ ấy trong tôi bừng nắng hạ, mặt trời chân lí chói qua tim. Cậu pé ngẩng đầu nhìn Omega nhà ai đang đánh nhau kịch liệt với huấn luyện viên, đột nhiên trong lòng đau nhói.
Em bé ngoan ngốc nghếch thế này sao lại có thể gặp phải một con cẩu đây?
Chỉ có điều Bách Hoài lo lắng cũng không phải vô căn cứ, Giản Tùng Ý còn có phương diện phải giáo huấn kĩ càng mới được.
Lục Kỳ Phong nghĩ đi nghĩ lại, nụ cười thơ ngây dần dần biến thái.
Cậu pé cảm thấy, lần này Bách Hoài nhất định phải tạ ơn mình rồi.
-----------