Anh cũng sẽ không ngu ngốc mà lại chịu cắn vào người vợ của mình, sẽ không truyền nguyên khí vào trong em để liên kết hai chúng ta thêm chặt hơn đâu. Nhiên Nhiên... em phải tin anh... anh hoàn toàn không hề có thái tử phi hay bất kì người phụ nữ nào khác. "
Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên nói.
Tô Hiển Nhiên mím môi lại, nhịp tim của Đỗ Đức Trí đập nhanh hơn bình thường rất nhiều, cả nhận được sự bất an lo lắng của anh... Tô Hiển Nhiên càng thấy thật đau khổ.
Nhưng trên đời này không có lửa làm sao có khói... cho dù đó chỉ là một giấc mơ... nhưng mọi thứ đều khiến cô sợ hãi.
Nhậm Thừa Vinh im lặng một lúc lâu cũng nói.
" Anh nghĩ Trí không nói dối đâu Nhiên Nhiên. "
Tô Hiển Nhiên nhìn Nhậm Thừa Vinh, thấy anh khẽ gật đầu, cô lại nhìn về hướng Đỗ Đức Trí.
Hai mắt anh đỏ lên, môi mím chặt lại, có thể thấy anh đang rất khổ sở.
Tô Hiển Nhiên hít một hơi sâu, tuy trong tim vẫn còn nhói đau, vẫn còn nghi ngờ, nhưng nhìn Đỗ Đức Trí bất lực như vậy Tô Hiển Nhiên vẫn không nhịn được mà chạm vào khuôn mặt anh.
Nước mắt cô không kiềm được mà trào ra nghẹn ngào nói.
" Em không biết... nên tin anh hay không nhưng anh đừng như vậy... "
" Nhiên Nhiên... " Đỗ Đức Trí nắm chặt lấy tay của Tô Hiển Nhiên hôn xuống.
Tô Hiển Nhiên không đẩy anh ra, mặc cho anh hôn.
Thôi... cho dù trong lòng còn nghi hoặc, nhưng vì yêu cứ để cho anh một cơ hội...
Đỗ Đức Trí ôm chặt Tô Hiển Nhiên vào lòng, Nhậm Thừa Vinh thấy thế cũng không làm phiền mà đứng dậy đi xuống nấu ăn.
- ----
Hai người ôm nhau một lúc, thì nhận ra trời đã sáng chưng, Tô Hiển Nhiên được Đỗ Đức Trí ôm đi vào phòng tắm, rửa mặt thay đồ lại ôm cô xuống dưới.
Phòng bếp lúc này truyền đến mùi hương thơm ngất ngây.
Tô Hiển Nhiên còn im lặng trong lồng ngực của Đỗ Đức Trí lúc này hai mắt cũng trừng to ra vui sướng.
" Vinh Vinh... " Tô Hiển Nhiên vừa thấy Nhậm Thừa Vinh liền cười ngọt ngào gọi.
Nhậm Thừa Vinh trên người đang mặc một cái tạp dề, loay hoay nấu thêm vài món thì nghe được giọng nói ngọt ngào của Tô Hiển Nhiên, anh xoay người lại nhìn cô, chân bước vội ôm lấy Tô Hiển Nhiên từ trong lồng ngực của Đỗ Đức Trí.
Đỗ Đức Trí thấy thế liền cẩn thận buông Tô Hiển Nhiên ra, chính anh liền đi vào bếp nấu phần còn lại.
Tô Hiển Nhiên vui vẻ ôm chặt cổ của Nhậm Thừa Vinh hôn một ngụm lên má anh cười nói.
" Vinh Vinh đang nấu gì thế ạ? Thật thơm nha. "
Nhậm Thừa Vinh cưng chiều Tô Hiển Nhiên nói.
" Vài món ăn dễ tiêu cho Nhiên Nhiên thôi. " anh lại nhìn Tô Hiển Nhiên, sau đấy len lén nhìn Đỗ Đức Trí...