" Lấy kính lúp nhìn đi, trên viên thuốc có ghi chữ TVS. "
Lời của Tô Hiển Nhiên vừa dứt, cả hai anh chồng hai mắt đỏ ngầu lửa giận.
TVS là gì... ai mà không biết, là thuốc cấm, tuy là vẫn bán nhưng sẽ không quá phổ biến thế mà Tô Hiển Nhiên lại uống.
Đỗ Đức Trí nhíu chặt mày, môi anh máp máy nói.
" Là Tô nhị tiểu thư cho Nhiên Nhiên uống? "
Bọn họ lúc chuyển tới, thì đã thấy Tô Hiểu Nhiên uống, nhưng lại không nghĩ tới là thuốc chậm phát dục, mặc dù nhiều gia đình cho con họ uống vì một vài lý do gì đó, nhưng Tô Hiển Nhiên không có lý do gì để uống cả, khoảng một năm trước Tô Hiển Nhiên còn bị người bên Tô Gia nói vài lời khó nghe về chậm phát dục cơ mà.
Tô Hiển Nhiên cũng không dối gạt gì nói.
" Không biết. "
Cô thật sự không biết TVS này là làm sao lại ở trong tay cô, càng không biết bản thân bị bệnh gì mà lại ngu dốt uống nhưng nhìn thôi cũng biết là có người tráo thuốc đưa cho cô nếu thật sự cô bệnh hoặc là ai đó mua chuộc bác sĩ nói cô bệnh.
" Hai chồng bình thường cũng ở nhà khi em đi làm? "
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí cùng gật đầu, Tô Hiển Nhiên như nghĩ gì đó liền nói.
" Vậy hai chồng bình thường thấy ai đem thuốc đến hay em tự lấy về? "
Đỗ Đức Trí đa phần bị nhốt trong lồng nên không biết, Nhậm Thừa Vinh thì biết tính toán nên không có bị nhốt trong khoảng thời gian qua, anh nghĩ nghĩ mày bỗng dưng nhíu chặt nói.
" Là ông bác sĩ... " khi đó anh nhớ là khi Tô Hiển Nhiên vừa ra ngoài thì vị bác sĩ đó liền tới đưa thuốc cho anh.
Tô Hiển Nhiên vừa nghe " bác sĩ " liền nhớ ra gì đó lại hỏi.
" Là cái ông nói em hôn mê thành ngủ? " nếu thật sự là cái ông lang băm đó thì thật sự rất dễ xử lý.
Nhậm Thừa Vinh gật đầu, môi Tô Hiển Nhiên khẽ câu lên.
Trong lòng cô không khỏi chửi nguyên chủ ngàn lần, bản thân là ruột rà danh chính ngôn thuận thế mà không một ai che chở còn bị người hại mà không biết.
Bản thân tạo đủ nghiệp mà sao không thể giải quyết mấy ruồi bọ này đi làm cô sống mà còn phải giải quyết từng chuyện.
Nhưng nghĩ lại Tô Nhiên Nhiên cười thầm "Haha, cũng may mắn là cô đã chết rồi, chứ nếu cô còn sống chắc chắn cũng không sống được lâu đâu " Tô Hiển Nhiên " à. "
Tô Hiển Nhiên nhẹ nhàng nắm lấy tay của Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh môi câu lên nói.
" Một lát nữa, chúng ta đi sang nhà Bác Sĩ kia nhìn một chút có được không chồng? " nói xong cô còn chớp chớp mắt đáng yêu nhìn hai anh chồng soái ca của mình.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh mới sáng dậy lại ăn cả cân đường, cho dù có cố khống chế thì cũng không thể nào khống chế được sự nóng rực trong cơ thể a.
Hai người không hẹn cùng dời tầm mắt không nhìn Tô Hiển Nhiên nữa khẽ " khụ " ho khan một tiếng nói.
" Nhiên Nhiên chuẩn bị đi. "
Nói xong cả hai chạy trôi chết, Tô Hiển Nhiên nhìn thấy thứ không nên thấy của hai anh chồng " haha " cười thành tiếng.