Cho dù hiện tại cô cũng biết rõ hai người chồng của cô không phải người tầm thường, cũng như nhìn thôi cũng biết họ đang ngụy trang thành người tinh cầu Lavin nhưng nếu ở nơi này, thì xác thực cô vẫn có thể quản lý họ.
Tô Hiển Nhiên tiến lên một bước, cúi xuống kéo hai tay anh chồng lên, để họ đứng dậy cô mới ngẩng đầu nhìn đôi mắt to tròn của họ.
" Sau này, chúng ta sẽ là vợ chồng! Cả ba chúng ta từ giờ trở về sau là người một nhà! Em của hiện tại không còn là Tô Hiển Nhiên khi xưa, những gì em quên rồi thì cũng đã quên, cũng như em nói chúng ta nếu đã nghiêm túc thì hãy thật sự nghiêm túc với nhau, tinh cầu Lavin, một người phụ nữ trung bình lấy năm người chồng, nhưng em chỉ cần hai anh. " dừng một chút cô thật sự nghiêm túc nói đến không nhìn ra một tia giả vờ nào trong mắt cô.
" Thứ em cần hiện tại là một lòng, trung thành và người chồng. Nếu đã là chồng... thì nhất định không được làm chuyện không nên làm. Em không đánh không mắng càng không cấm hai anh làm bất cứ chuyện gì nhưng tuyệt đối đừng nghĩ em không độc ác mà qua mặt em làm chuyện sau lưng, em từng hâm dọa hai anh lúc trước, là vì không muốn hai anh chống đối em, nhưng hiện tại em chính là đang dùng tư cách của một người vợ nói chuyện cho hai anh nghe.
Đừng làm em thất vọng, bởi vì sự đau đớn mà Tô Hiển Nhiên lúc trước làm với hai anh chỉ là về mặt thể xác, còn em... " môi cô câu lên không nói thêm bất cứ câu gì.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh hơi hơi chấn động, họ nhận ra Tô Hiển Nhiên đang thay đổi thái độ thật sự, hơn nữa, họ có cảm giác đây mới thật sự là Tô Hiển Nhiên chứ không phải Tô Hiển Nhiên lúc hôn họ hay cười đùa với họ lúc sáng hay lúc hôm qua nữa.
Đỗ Đức Trí cũng không rõ do bản thân hứng thú hay bị sai khiến mà nhanh chóng đáp lại.
" Anh sẽ không phụ Nhiên Nhiên. "
Nhậm Thừa Vinh cũng nhanh chóng nói.
" Anh cũng sẽ không phụ Nhiên Nhiên. "
Tô Hiển Nhiên cười cười, hai mắt cong lên trong như vầng trăng sáng rực nói.
" Ngày mai chúng ta cử hành hôn lễ, chỉ ba chúng ta thôi, còn nếu sau này có nhiều tiền chút, em sẽ làm thật lớn, không để các anh mất mặt. " như nhớ ta gì đó, Tô Hiển Nhiên méo môi nói.
" Chính là chúng ta vẫn chưa thể động phòng a. " nói xong câu này mặt cô liền bày ra bộ dạng " không vui chút nào hết. "
Khiến cho cả hai anh chồng nhìn dáng người cao to vạm vỡ thế kia thế mà lại đỏ mặt, trong lòng cả hai đang không ngừng tự hỏi " Nhiên Nhiên ơi là Nhiên Nhiên, cho dù là theo chế độ Nữ Quyền nhưng cũng phải biết ngại ngùng chứ nào đâu nói ra như vậy! "
Tô Hiển Nhiên thì trừ bỏ gương mặt tiếc nuối ra thì chẳng biểu hiện cái gì khác, cô thật sự rất là tiếc nuối nha.
Người xưa hay nói, ăn trước mới không mất... nhưng hiện tại xem ra nhìn thôi chứ không được ăn.