Cao Vũ nãy giờ vẫn trầm mặc rốt cục không nhịn được mà cười ra tiếng.
“Anh cười cái gì mà cười?” Xán Xán tức giận nhìn Cao Vũ, trời sinh cô đã mạnh khỏe như vậy, có liên quan gì tới việc ăn uống kia chứ? Được rồi, dù có thì cũng chỉ một chút thôi.
Cao Vũ lên tiếng, Nhan Như Ngọc ý thức được hình tượng thục nữ của mình đã bị phá hỏng, lập tức đứng thẳng lên, hạ thấp giọng “Xán Xán, người này là?”
“Đây là…”
“Anh là bạn trai của Xán Xán.” Cao Vũ nói hộ cô
“Bạn bạn bạn…bạn trai????” Nhan Như Ngọc kinh hãi, đây là tình huống gì đây a? Xán Xán từ lúc nào mà có bạn trai đẹp trai siêu cấp vậy a? Tại sao bạn thân như cô lại không biết?
“Không tin em hỏi Xán Xán đi?!”
Nhan Như Ngọc vội vàng chuyển ánh mắt sang Xán Xán, “Xán Xán, có thật không? Hai người biết nhau thế nào? Quen nhau lâu chưa? Sao lại yêu nhau vậy? Mau! Khai thật mau!”
“Chuyện này…” Xán Xán định nói với Nhan Như Ngọc tên bạn trai này là cô nhờ cậy anh tới, nhưng nghĩ lại lúc nãy nói điện thoại còn tỏ vẻ có đạo đức lắm cơ, bảo rằng không có thì nói không có, quyết không làm chuyện dối trá. Bây giờ thì tốt rồi, tự mình cắn ngược lại mình.Xán Xán cười khổ “Là thật…thời gian không còn nhiều nữa, lúc về ta sẽ từ từ giải thích cho mi.”
May mắn thay Nhan Như Ngọc dù gấp gáp nhưng cũng không đánh mất lí trí “Được, hôm nay ta tha mi một mạng!”
Xán Xán lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Cao Vũ đang tỏ vẻ như chuyện không liên quan tới mình, cô bỗng nhiên thấy có chút hối hận, sao lại để bị ma quỷ ám ảnh, yêu tinh hại người chứ? (TV : em XX ví anh CV là ma quỷ yêu tinh ấy mà =]]) Không biết lát nữa có quay đầu được không đây?
Đang suy nghĩ, bỗng liếc thấy một thân ảnh quen thuộc, Xán Xán nhất thời khẩn trương.
Không sai, mấu chốt của sự việc đã tới, chú rễ cùng cô dâu đang ra sảnh ngoài để đón khách, hình ảnh này lại khiến cô lại càng muốn chiến đấu một trận với tên khốn kia.
“Tô Xán Xán! Cố gắng lên!” Tự đáy lòng đang yên lặng quát lên mộng tiếng, hít sâu một hơi, bước một bước dài về phía trước.
“U! Đây chẳng phải là Xán Xán sao?” Một giọng nữ nũng nịu vang lên, nghe có phần quen tai.
Xán Xán vừa nhìn, sửng sốt.
Đây không phải là người mà năm đó Khương Kiệt đã đá cô rồi điên cuồng theo đuổi – Vương hoa khôi ban văn sao? Sao không nói cho cô biết cô dâu hôm nay chính là ả? Tại sao đôi cẩu nam nữ này lại có thể đắc đạo mà tu thành chánh quả? Thiên lý ở đâu a! Càng nghĩ càng giận, cô nhíu mắt, vờ vui mừng kêu lên: “A! Cô là “cái rắm muội”[] đúng không? Cái rắm muội a! Cô càng ngày càng đẹp ra nha! Tôi nhìn không ra rồi đây này!”
Vừa nghe những lời này, mặt Giang Nhược Văn đen lại. Thì ra là Giang Nhược Văn năm đó mặc dù nổi danh là hoa khôi của trường, thành tích tốt, có năng lực, lại còn xinh đẹp nữa chứ, thế nên có nhiều người hâm mộ lắm. Nhưng cô ta có một thói xấu chính là mở miệng ra là nói hai chữ “cái rắm”. Dần dà, trong lớp có người hiểu chuyện ở sau lưng lén gọi cô ta là “cái rắm muội”, vì cái tên này mà Giang Nhược Văn đã nhiều lần bị bọn họ qua mặt, nghĩ mà xem, mỹ nữ kia rốt cuộc cùng “cái rắm” có quan hệ gì đây?
Thế nên, việc Xán Xán vờ như không có việc gì mà kêu lên mấy từ “cái rắm muội” khiến Giang Nhược Văn quả thực lúng túng vô cùng, mà hôm nay là ngày lành nên cô ả không dám “bùng nổ”, chỉ biết nghẹn, gương mặt méo mó miễn bàn. Thấy vậy Tô Xán Xán vô cùng thoải mái trong lòng a!
“Xán Xán.” Một giọng nói cắt phụp tinh thần đắc ý của Xán Xán.
Khương Kiệt!
Xán Xán không khỏi hoảng hốt, vừa rồi đắc ý sớm không để ý, cô chậm rãi chuyển ánh mắt sang chú rể, tên kia mặc lễ phục màu trắng, vẫn mang cái kính cận gọng đen, gật đầu với cô. Không biết tại sao Xán Xán bỗng nhiên nghĩ tới danh từ – MẶT NGƯỜI DẠ THÚ (AA: woah….danh từ này hơi “mĩ miều” nha…rất hợp với dáng anh =)) )
“Anh còn tưởng em sẽ không tới!” Khương Kiệt mỉm cười.
Xán Xán bỗng im lặng.
“Xem ra em sống vẫn tốt nhỉ?!”
Ngụ ý chả phải là sống tốt nên mới béo ra sao? Xán Xán ngượng đến mức muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.
Vai bỗng đau, Cao Vũ cất tiếng “Dĩ nhiên a, có tôi ở đây, sẽ không để Xán Xán chịu khổ.”
“Xin hỏi người này là?” Khương Kiệt nhìn về phía Cao Vũ.
Cao Vũ bình thản “ Tôi là bạn trai của Xán Xán.”
“Oh?” Khương Kiệt híp híp mắt “Xán Xán không tệ a! Mang cả bạn trai đến cơ đấy! Xem ra không lâu sau sẽ được uống rượu mừng của hai người rồi”
“Tôi cũng có ý định này, nhưng còn phải xem quyết định của Xán Xán đã” Cao Vũ nói xong liền nhìn Xán Xán một cách ôn nhu.
Nhìn cảnh này, em nào mà không đố kỵ? Con ngươi của Nhan Như Ngọc mém rớt ra ngoài.
Mặt Khương Kiệt thoáng có nét không vui, nhưng lại nhanh chóng khôi phục nụ cười nho nhã lễ độ “Nói chuyện sau nhé, sao còn đứng đây, mau vào ngồi đi.” Mải nói chuyện nên không dò xét Xán Xán nữa.
Chỉ có vài phút đối thoại ngắn ngủi mà lòng Xán Xán đã không còn cảm giác.
Đây là thứ cảm giác gì thế này? Có chút sáp sáp [], như bị bóp nghẹt, dường như cos thứ gì đó trong tim. Loại cảm giác kỳ quái này khiến Xán Xán mất đi hứng thú với thức ăn ngon. Thế nên dù tiệc cưới bắt đầu đã lâu, Xán Xán vẫn chưa có ý đụng đũa.
Nhưng Xán Xán buồn bực còn Cao Vũ thì hăng hái vô cùng tận.
“Xán Xán, ăn cánh gà đi.”
“Xán Xán, ăn tôm.”
“Xán Xán, anh gắp cá cho em nha?”
“Xán Xán…”
Trong mắt các cô gái kia, Xán Xán có bạn trai nên chả trách được sao lại béo đến thế, ra là được cưng quá nên thành ra như vậy! Có một anh đẹp trai chịu gắp thức ăn cho thực là tốt làm sao! Cho dù là béo chết cũng cam tâm tình nguyện a!
Thế nên Cao Vũ nhất thời trở thành mục tiêu của mấy cô mê trai.
Cô A giả vờ đứng đắn: “Chào anh, xin hỏi anh họ gì a?”
“Tôi họ Cao.” Ánh mắt mê hoặc lòng người.
Cô A thất bại.
Cô B uyển chuyển hơn chút “Cao tiên sinh, Xán Xán…”
“Tôi là bạn trai của Xán Xán.” (AA: em iu anh cưng ơi =)) )
Cô B bị tổn thương âm thầm đi chỗ khác.
Cô B có tinh thần tìm tòi nghiên cứu “Cao tiên sinh hiện làm (nghề) gì a?”
Cao Vũ khẽ mỉm cười “Coi như là doanh nhân đi.” Xấn Xán đồng ý với điều kiện của anh, chẳng phải coi như là có giao dịch hay sao?
Là ông chủ a! Cô C nhất thời “đánh mất hình tượng” mà hỏi “Có thể mạo muội hỏi chút được không, Cao tiên sinh kinh doanh gì vậy?”
Cao Vũ suy nghĩ một chút “Trước mắt trên thị trường không có định nghĩa chính xác cho nghề này nên tôi không nói được.”
Ra là ông chủ của loại hình kinh doanh mới! Cô C phát cuồng.
Cô D tương đối can đảm “Cao tiên sinh trông rất giống đại minh tinh XXX a! Tôi thích anh ấy nhất!” (AA: cái gì mà “đại minh tinh XXX” chứ, làm ta suy nghĩ đen tối =’’=)
Cao Vũ chau mày “Là sao? Đúng là có người nói tên đó giống tôi, nhưng tôi có thích tên đó đâu.”
Cô D vừa ngượng vừa giận.