Hải Tặc Chi Bán Yêu

chương 30: vùng đất ma thuật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không gian bốc lên mùi ẩm thấp mặn mà từ nước biển, chiếc giường nhỏ nhắn với tấm nệm cũ kĩ đầy mùi bụi gỗ, căn phòng vốn không chứa nhiều đồ nhưng vẫn trông chật hẹp. Quả nhiên so với căn phòng của thuyền trưởng thì nơi đây thật không dễ chịu chút nào. Yeong ngồi bật dậy, hai mắt hiện rõ vẻ khó ngủ của tối hôm qua, có lẽ thời gian được bồi dưỡng sung túc lúc trước đã khiến cô không thể chịu được khi phải quay trở lại với căn phòng của mình, hay nói đúng hơn cô đã quen với chiếc giường êm ái tại khoang thuyền trưởng. Vết thương trên người tuy không còn đau nhức như hôm qua nhưng vẫn để lại cảm giác rát trên da, tốt nhất vẫn không nên cử động quá mạnh. Yeong vươn người nhìn qua khung cửa sổ nhỏ, cô đoán chắc trời bây giờ cũng đã sáng cả rồi, nhưng không hiểu sao cả đêm hôm qua bọn hải tặc cứ lụt đục mãi, làm cho việc mất ngủ của cô càng thêm trầm trọng, chẳng lẽ bọn chúng lại tổ chức tiệc tùng thâu đêm?

- Yeong, cậu có trong đó chứ?

Tiếng Azami vọng lên từ bên ngoài cánh cửa gỗ, Yeong lập tức chạy đến mở cửa

- Có chuyện gì ư?

- Có chuyện lớn luôn là đằng khác

Nói rồi Azami kéo tay Yeong đi mà không một lời giải thích gì thêm. Họ đi tới tầng ba con tàu. Không ngoài dự tính của Yeong, Azami liền kéo cô đến phòng tắm đằng sau khoang bếp. Sau khi cả người đều sạch sẽ, Azami giúp cô bôi thuốc lên những vết thương trên lưng và băng bó chúng lại. Đến khi xong việc, Yeong mới nhận ra trên người mình đã khoác lên một bộ đầm lửng ngang gối với kiểu cách rất bắt mắt, cả chiếc đầm của Azami cũng có kiểu cách giống vậy. Yeong tự hỏi lại đang xảy ra chuyện gì sao?

- Cậu đã đưa đồ cho thuyền trưởng và mọi người chưa? - Azami quay sang hỏi Kyon khi thấy cô nàng vừa bước vào

- Xong cả rồi. Cả con tàu thương gia Rydalen cũng đã hoàn tất - Kyon cười khẩy - Chúng ta sắp tiến vào con đường biển trời rồi, không chứng kiến qua là uổng phí cả một đời đó.

"Cái gì mà biển trời?"Rồi còn Rydalen là gì???"

Yeong hoàn toàn không hiểu những gì hai cô bạn mình đang nói.

- Đi thôi Yeong, lên boong tàu nào, cậu chắc chắn sẽ bất ngờ cho coi

Hai cô bạn đùn đẩy Yeong, nhanh chóng kéo cô nàng lên boong mà không cho cô cơ hội kịp hỏi lời nào. Ánh sáng nơi lối lên boong dần rõ hơn cho đến khi mọi cảnh vậy trước mắt hiện rõ trước mắt

- Cái, cái gì đây???

Yeong mở to mắt ngạc nhiên. Không lẽ trong những ngày cô dưỡng thương ở dưới khi, con tàu này đã xảy ra chuyện gì hay sao. Tất cả hải tặc, kể cả nhóm Kenji, Baron hay Chin đều ăn mặc rất lạ. Bộ trang phục họ mặc có những nét tương đồng nhau, tất cả đều mang kiểu cách giống với bộ đầm cô đang mặc. Còn con tàu này nữa, theo trí nhớ của cô thì đây đích thị là tàu hải tặc, tại sao chỉ mới trải qua vài ngày mà con tàu này đột nhiên trở nên trang trọng thế này. Kí hiệu hải tặc được thay bằng kí hiệu thương gia. Sàn tàu được lau sáng bóng, một chút bụi bẩn cũng không có. Yeong tự hỏi có phải mình đã chết rồi hay không? Tại sao lại thấy ảo giác thế này

- Yeong, cô khoẻ rồi chứ? Sau cái ngày xét xử hôm đó, bọn hải tặc ai cũng lo lắng cho cô cả

Kenji và Gin xuất hiện bước đến. Yeong không thấy lạ vì cậu nhóc Gin này luôn ở cùng Kenji mọi lúc mọi nơi như thế, cô đã được nghe Kyon kể rằng tên trộm nhỏ tuổi ngày nào giờ đã trở thành đệ tử của Kenji, được cậu ta dạy kiếm thuật mỗi ngày.

- Có phải tôi bị hoa mắt không? Đã có chuyện gì xảy ra với bọn hải tặc vậy? Còn con tàu này nữa? Không lẽ thuyền trưởng của mấy người định rửa tay gác kiếm ư?

Yeong không giữ được bình tĩnh liền sấn tới hỏi cho bằng được, cô phải hỏi cho ra lẽ, chuyện này không ai được giấu cô

- Cứ tưởng cô biết rồi? Kyon, em chưa kể với cô ấy về chuyện này ư? - Baron từ khi nào cũng đã bước đến

- Ấy chết, quên mất - Kyon khẽ xuýt xoa - Cậu đừng giận, cũng tại thuyền trưởng ra lệnh không được làm phiền cậu trong thời gian này nên bọn tôi cũng không có cách nào khác

- Nơi chúng ta đang đến chính là đế quốc Kou, vùng đất của ma thuật - Baron có vẻ thích thú khi giới thiệu về nơi này, anh ta khá tâm đắc với cấu trúc cũng như vùng đất đó

Sau một hồi nghe kể Kyon tường tận vụ việc, Yeong đã đại khái hiểu rõ một số vấn đề. Đế quốc Kou chính là nơi gần nhất để cung cấp đầy đủ những thứ bọn họ thiếu cho những chuyến đi tiếp theo tuy vậy nơi đây lại được mệnh danh là mồ chôn của hải tặc. Với hệ thống hải quân chặt chẽ nhất, khó có bọn hải tặc nào toàn mạng trở ra mà không bị hành hình. Đế quốc Kou gồm ba vùng với hai cổng đi chính. Vùng đầu tiên chính là vùng biển cách đế quốc Kou một ngày đi, nơi đó thường có tàu hải quân tuần tra nhưng vì lí do nào đó mà Lendary Black đã may mắn không đụng phải bọn chúng. Vùng thứ hai chính là biển trời với cổng kiểm soát thứ nhất. Và vùng cuối cùng chính là trung tâm biển trời với cổng kiểm soát thứ hai. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng lại không hề đơn giản như vậy, bởi vì con người ở nơi đó hơn những nơi khác một điểm, bọn họ có ma thuật.

- Ma thuật ư? - Yeong hơi thốt lên ngạc nhiên. Cô biết ma thuật không phải ai cũng sở hữu được, trên con tàu này chỉ có Rei, Kyon và cô là có khả năng đó. Vậy mà tại vùng đất đó ai ai cũng đều có thể sử dụng được ma thuật - Vậy còn những trang phục này là dùng để che mắt hải quân hay sao?

- Đúng vậy, toàn bộ trang phục này là do một tay Azami chuẩn bị đấy - Kyon liền trả lời

- Suốt bao nhiêu năm làm hải tặc, đây là lần đầu tiên trở thành thương gia, mặc dù chỉ là đóng giả nhưng nó đúng là một trải nghiệm khó quên

Kenji không dấu được sự háo hức trên khuôn mặt. Không chỉ có cậu có lẽ đám hải tặc đều rất thích thú trong chuyến đi này, được đặt chân vào cấm địa của hải tặc hỏi sao bọn chúng có thể giữ bình tĩnh được chứ. Nhờ có mắt thẩm mĩ của Azami và tài năng huấn luyện của Kyon, bọn hải tặc chỉ trong nửa ngày đã có thể học được cách xử sự đúng mực, phải nó đúng hơn nửa ngày đó chính là địa ngục của bọn chúng khi mà từ đám hải tặc vô phép tắc, vốn chỉ biết chém giết phải tập tành trở thành như những con người bình thường.

- Đã tới cổng biển trời!

Một tên hải tặc ở trên vị trí quan sát trên cao lên tiếng báo cáo. Ngay lập tức bọn chúng đều nhốn nháo chen chân lên trước phía trước để chứng kiến khung cảnh này ít nhất một lần trong đời.

- Các ngươi không biết thế nào là chừng mực sao? Hay là đã quên buổi huấn luyện ngày hôm qua mất rồi?

Giọng Victor cất lên khiến cho bọn hải tặc nhốn nháo trở nên im lặng ngay lập tức. Một phần vì bọn chúng sợ phải nhắc đến buổi huấn luyện địa ngục ngày hôm qua nên lập tức im bặt, nhanh chóng thu lại hành động không đúng đắn và đứng vào hàng thẳng lối, phần còn lại là do thuyền trưởng của bọn đã xuất hiện.

Tất cả mọi ánh mắt đều dồn về phía lối đi xuống khoang tàu. Hjnyu rảo bước ra, vẫn mang dáng vẻ ngạo mạn như thường ngày, theo phía sau là Kazuo và Chin cũng lần lượt đi ra. Một người là thuyền trưởng, người là thuyền phó, người còn lại là hải tặc bí ẩn nhất Lendary Black với thân thế không bình thường. Ba người bọn họ xuất hiện trong bộ trang phục trang trọng cùng với khí chất của kẻ mạnh đã khiến cho bọn hải tặc phải cúi đầu. Nhìn hắn hiện tại, không ai nghĩ rằng hắn đã từng là một bán yêu dữ tợn, không móng vuốt, không răng nanh, đôi tay cáo cũng biến mất, trông hắn bây giờ rất giống với một con người.

Nhận ra ánh mắt của Yeong, hắn cũng không ngại đưa mắt quan sát cô trong bộ trang phục mới, nó thật sự rất hợp với dáng người hoạt bát nhỏ nhắn của cô. Yeong bị hắn nhìn đến ngượng mặt liền qua phắt đi chỗ khác, sự chú ý lại dồn lên hết cả chàng trai đi bên cạnh Hjnyu, cô đã thấy qua anh ta lúc còn là linh hồn. Kazuo là một hải tặc bí ẩn, số lần chạm mặt anh ta trên tàu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Yeong thì không ấn tượng mấy về anh chàng đó mặc dù anh ta đã cứu cô một mạng từ tay tàu địch về, rất khó ưa hệt như thuyền trưởng anh ta. Kazuo nhìn thấy Yeong cũng chỉ cười một cái rồi quay đi chỗ khác

- Đúng là một con người bí ẩn mà - Không biết từ khi nào Rei đã xuất hiện quay lưng cô, cậu cũng mặc bộ trang phục giống với mọi người nhưng chỉ khác ở chỗ có thêm cái khăn chùm đầu to lớn che hẳn đi mái tóc màu vàng kim và đôi mắt xanh đặc biệt của cậu - Đây là lần đầu tiên tôi thấy Kazuo xuất hiện trên tàu đó, thật là dịp hiếm thấy

- Rei, tên nhóc nhà ngươi nên chắc chắn kế hoạch lần này thành công đi, không thì cả bọn sẽ toi hết đấy - Baron giơ nắm đấm hâm hoạ

- Không sao đâu, nơi này tôi biết rõ nhất mà - Rei cười trừ nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy ánh mắt cậu có gì đó rất phức tạp hiện hữu bên trong

Từ xa, họ chỉ có thể nhìn thấy được một cánh cổng cao lớn. Đợi cho con tàu đến gần hơn cả bọn hải tặc mới há hốc ngạc nhiên với cảnh tượng trước mắt. Là thác nước? Hay là cái hố sâu giữa biển? Nếu gợp hai cái đó chung rất có thể sẽ miêu tả được cảnh tượng này. Vùng biển phía trước không còn là mặt biển lênh lắng nữa mà đó chính là một cái vực hố thác nước cực kì rộng lớn với những mõm đá cao. Thác nước đổ xuống dữ dội, khói nước trắng bốc lên tạo cho vực hố trông thêm huyền ảo. Chẳng ai biết vực hố này sâu bao nhiêu, cũng chẳng biết bên dưới có gì, chỉ biết rơi xuống đó thì có một kết cục duy nhất là tan xác. Trên vực hố đó có duy nhất một con đường dẫn vào trung tâm, mặt nước nối tiếp với biển như một cây cầu rộng lớn với tên gọi là "biển trời".

Đến trước cổng đi, con tàu bị hai chặn lại bởi hai tàu hải quân neo ở đó. Quả không hổ danh là cái nôi của hải quân, chỉ ở cổng vào thôi mà số lượng hải quân lớn gấp năm lần các nơi khác. Tàu hải tặc tự mình chui đầu vô hang cọp như thế chắc cũng chỉ có Lendary Black.

- Mau xuất giấy phép thông hành.

Ván gỗ được bắt ngang, một tên cao to trong đám hải quân lên tiếng, có lẽ là đại đội tưởng, hắn cùng vài chục tên khác tiến sang Lendary Black. Bọn hải tặc lập tức căng thẳng cố nhớ lại những gì đã được huấn luyện ngày hôm qua, tuyệt đối không để đám hải quân kia nghi ngờ, nếu không mọi chuyện sẽ khó kiểm soát.bg-ssp-{height:px}

- Giấy thông hành của chúng tôi đây.

Chin cầm theo vài ba tờ giấy trắng chi chít chữ không rõ nội dung gì và đưa cho bọn chúng.

- Mau kiểm tra hàng hóa

Tên đội trưởng cầm lấy những tờ giấy, vẫn không quên ra lệnh cho đám hải quân nhanh chóng kiểm tra. Trên tàu có kí hiệu của thương gia, chắc chắn đến đây để trao đổi buôn bán nhưng vẫn không nên lơ là, kiểm tra hàng hoá vẫn sẽ an toàn hơn.

- Các ngươi mau đem hàng hoá ra đây - Victor thúc giục bọn hải tặc trên tàu nhanh chóng một chút, để hải quân lên tàu hải tặc là một cấm kị, tốt nhất nên giải quyết nhanh chóng chuyện này - Cẩn thận một chút

Những thùng hàng được bọn chúng đem ra khá nhiều, khi kiểm tra bên trong chỉ toàn là trang phục quần áo đủ các loại, các kiểu, còn lại là những viên đá khoáng thạch pha lê trông rất đẹp mắt. Yeong không biết mọi người đã chuẩn bị những thứ này từ bao giờ và cũng không biết từ lấy đâu số lượng nhiều đến như vậy. Có vẻ Lendary Black cải trang rất tốt, bọn người của hải quân hầu như không nghi ngờ về bất cứ gì.

- Tàu thương gia Darylen ư? Trước giờ chưa từng nghe qua? - Tên hải quân lật đi lật lại tờ giấy, có chút thắc mắc

- Tôi hỏi mấy người có thật sự là hải quân không vậy? Danh tiếng bọn này cả giới hải.....

- Baron!

Nhận ra ánh mắt cảnh cáo của Chin, anh lập tức im bặt, lúc này mới nhận ra, suýt nữa thì lời nói của anh đã đưa cả bọn vào rắc rối rồi

- Xin lỗi vì sự thất lễ lúc nãy - Thấy tên đội trưởng bên hải quân có chút nghi ngờ, Chin mới lên tiếng giải thích - Chúng tôi là tàu buôn hải ngoại, lúc đầu chỉ giới hạn nhỏ ở một số vùng biển nên chưa được nhiều người biết đến. Chúng tôi mới được cấp phép thương gia trong khoảng thời gian gần đây nên muốn mở rộng giới hạn danh tiếng hơn.

- Cậu là ông chủ ở đây sao? - Tên đó im lặng xem xét một lúc rồi lại nói

- Không, đây mới chính là ông chủ của chúng tôi

Chin đứng nép sang một bên, người con trai phía sau anh bước lên, ánh mắt hắn tuy điềm tĩnh nhưng vẫn mang đến cảm giác phải khiến người ta dè chừng. Hjnyu nhìn tên đội trưởng, sắt mặt vẫn không thay đổi

- Có chuyện gì ư?

- Không, không có gì - Tên đội trưởng kia rõ ràng là bị ánh mắt của hắn doạ đến mất bình tĩnh, hành động trở nên vội vã hơn, giấy phép thương gia, giấy thông hành đều có đủ, không còn lí do gì để mà kiếm chuyện với con người đáng sợ này - Các ngươi được phép cập bến.

Cánh cổng vàng to lớn được mở ra, con tàu nhanh tiến vào. Quả nhiên phía bên trong của cổng trời cũng có không ít hải quân canh gác. Con đường từ đây trở vô cũng tốn ít nhất là nửa ngày để đến được trung tâm đế quốc Kou, hay nên gọi nó là vùng đất của ma thuật.

Đi lâu hơn một chút, số lượng hải quân canh gác cũng giảm dần về sau, cách một vài chục mét lại có một vài tên hải quân đứng canh gác trên các cột đài cao. Từ cổng trời này có thể quan sát rõ khung cảnh xung quanh, nơi đây giống như tách biệt với biển vậy, xung quang chỉ là toàn là vực thác với núi đá. Trong khi cả bọn hải tặc bắt đầu di chuyển những thùng hàng về vị trí ban đầu, Yeong và mọi người cũng không có việc gì để làm nên đành ngồi không trên boong tàu, nửa ngày cũng không phải là thời gian quá dài để bọn họ được nghỉ ngơi mà làm việc khác

- Nè, làm sao mà chúng ta có được mấy giấy phép quan trọng đó vậy? - Yeong thắc mắc từ đầu đến giờ, không nhịn được nữa nên liền tò mò hỏi

- Cô nghĩ hải tặc Lendary Black là gì nào?

Rei mỉm cười, cậu đưa mắt ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh mình, tuy vậy ở cậu có điều gì đó rất lạ, nhiều lúc cô muốn hỏi nhưng lại chẳng biết nên bắt đầu như thế nào. Có lẽ cậu ấy không thích nơi này

- Tôi ghét vùng đất này - Rei bỗng nhiên lên tiếng, nụ cười nhạt đã hiện rõ tâm trạng của cậu - Nhưng lại không sao dứt khỏi nó được

Yeong ngây người trước câu nói ấy, vậy là cô đã đoán đúng, cậu không hề thích nơi này, nhưng tại sao lại như thế. Một pháp sư chẳng phải rất thích ma thuật sao? Đây lại còn là một vùng đất ma thuật, tại sao trông cậu ấy lại có vẻ căm hận đến như thế

- Nếu không thích thì cậu cứ việc quên chúng đi, những kí ức về nơi này?

- Có lần tôi đã thử dùng thuật lãng quên lên chính mình nhưng kết quả chẳng tốt đẹp mấy

- Lẽ ra tôi không nên nói về chuyện này nhỉ?

Yeong cuối mặt khó xử, nhắc về chuyện không vui của người khác là không đúng, Yeong cũng không muốn khiến Rei trở nên buồn phiền hơn nên đành cuối mặt im lặng. Tuy đã gia nhập Lendary Black khá lâu nhưng cô vẫn chưa thật sự hiểu hết về mọi người, điều này khiến cô có chút không vui

- Không cần phải làm vẻ mặt đó đâu - Rei đưa tay véo nhẹ một bên gò má của cô và nở nụ cười - Tôi khá vui vì được cô để tâm đến đấy

Yeong bất giác mỉm cười đáp lại. Cả hai người có lẽ do cùng tuổi nên khá tâm đầu ý hợp, chỉ cần nói chuyện một chút là không dứt ra được, thậm chí còn không để ý có ánh mắt phừng phực sát khí đang nhìn về phía này. Ai cũng nhận ra tình huống lúc này, chỉ có hai người trẻ vô tư kia là không để tâm đến. Bọn hải tặc vì không muốn bị vạ lây nên lập tức tản đi chỗ khác, ai trong bọn chúng mà chẳng biết, tuy rằng Yeong là một hải tặc mới và không có gì nổi bật nhưng lại rất được sự để mắt chú ý từ thuyền trưởng bọn họ. Chuyện này chỉ có tên pháp sư đằng kia là ngu ngốc đến mức không nhìn ra hoặc có thể là cậu ta đang muốn giành người với thuyền trưởng. Đó là một việc không ai trong bọn chúng cả gan làm ngoại trừ Rei, nếu cứ như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày Rei bị đá ra khỏi tàu cho coi

- Thôi nào thuyền trưởng, cậu cứ trừng bộ mặt đáng sợ đó ra thì bọn hải quân trước sao cũng sẽ phát hiện đó - Baron cười trừ, trước giờ hải tặc ở đây đều sợ hãi hắn, có mỗi cô gái kia là bất phục, thậm chí còn chữi rủa hắn, rất đáng để bọn họ khâm phục

- Im miệng hoặc bị đá xuống biển - Hjnyu trừng mắt liếc sang chỗ Baron

- Được rồi, không nói nữa

Baron liền lảng đi chỗ khác, tuy vẫn thấy buồn cười vì chuyện vừa rồi nhưng anh không muốn bản thân mình trở thành chỗ để hắn trút giận

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com

Trước Sau

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio