Chương
Cô đã ngủ hai ngày liền, mồ hôi nhê nhại, người cô nhớp nháp và nhờn dính, Đợi cô tầm rửa thay đồ xong, Bạc Tiêu Dương đã hoàn tất thủ tục xuất viện, còn cầm thêm vài thang thuốc bắc.
Vân Giai Kỳ vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy bao thuốc lớn, da đầu cũng ngứa ngáy rồi “Uống một ngày hai bữa, sau bữa ăn”
“Phải uống bao lâu vậy?”
“Một tháng”
“Một tháng sao!” Đồng tử Vân Giai Kỳ bị chấn động: “Muốn tôi phải uống thuốc bắc một tháng, quả là muốn tôi sống không bãng chết mà”
Đột nhiên Bạc Tiêu Dương nói: “Giai Kỳ, cô chăm sóc sức khỏe thật tốt, cuối tuần sau chúng ta đi chụp ảnh cưới hả?”
Ảnh cưới…
Vân Giai Kỳ nói: “Chụp ảnh cưới sao?”
“Ừ” Bạc Tiêu Dương nói: “Chúng ta kết hôn, đương nhiên phải chụp ảnh cưới. Cô không muốn sao?”
Vân Giai Kỳ đột nhiên không nói nữa, cô ngồi trên giường, cúi đầu, níu chặt ga trải giường.
“Bạc Tiêu Dương có hẹn rồi”
Tìm Vân Giai Kỳ “đập thình thịch” một lúc.
Ngày mai, Tuấn Phong và Mộ Ngọc My đã có.
Bạc Tuấn Phong và Mộ Ngọc My đã hẹn nhau chụp ảnh cưới rồi sao?
Vân Giai Kỳ kinh ngạc nói: “Anh ấy… anh ấy không sao chứ.”
“Không có gì đáng ngại”
“Thang máy rơi từ nơi cao như vậy. Anh ấy bảo vệ tôi, va đập phải rất mạnh”
Bạc Tiêu Dương nói: “Anh ấy thường chú ý đến tập thể dục. Các bác sĩ rất ngạc nhiên khi thang máy rơi xuống cao như vậy, mà may mắn thay, cơ lưng của anh ấy đã bảo vệ xương của anh ấy. Nếu đổi thành người thường, nhẹ thì cũng gãy xương, nặng thi liệt nửa người”
Vân Giai Kỳ càng nghe, càng kinh hồn bạt vía Bạc Tiêu Dương nói: “Chúng ta về nhà thôi”
“Ừ” Nhìn Vân Giai Kỳ có chút không tập trung.
Bạc Tiêu Dương nằm tay cô, xuống tầng hầm đỏ xe, lên xe, Vân Giai Kỳ thắt dây an toàn, ngấn ngơ nhìn ra ngoài cửa số.
Cho đến khi xe dừng ở cổng của trung tâm Thế Kỷ, cô mới có thể định thần lại “Tai sao cậu lại đưa tôi đến đây?”
“Thì về nhà”
“Sao cậu không đưa tôi về nhà?”
Bạc Tiêu Dương nói: “Đồ ngốc à, đây là nhà của chúng ta m ‘Vân Giai Kỳ vẫn thắn thờ tại chỗ như cũ.
Bạc Tiêu Dương nói: “Đồ đạc và đồ dùng trong nhà đã được dọn đến, bác trai cũng đã đồng ý chúng ta sống thử trước khi kết hôn. Hành lý của cô tôi đều chuyển qua hết rồi”
Cậu ta nói xong liền bước đến ghế phụ mở cửa xe ra, đưa bàn tay về phía cô.
“Xuống xe nào” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
“Vân Giai Kỳ bước xuống xe.
Căn biệt thự to lớn không còn trống trải như mấy ngày trước, đồ đạc tất cả đều đây đủ.
Đồ dùng trong nhà, điện gia dụng, đầy đủ tất cả mọi thứ.
Bảo mẫu với quản gia cũng được phân công đầy đủ.
Hai người vừa bước tới cửa, đám người hầu xếp thành hai hàng, cung kính đồng thanh nói: “Cậu ba Bạc, cô Vân, hoan nghênh hai người về nhài”
Khuôn mặt ai cũng tràn đầy sự nhiệt tình.
Vân Giai Kỳ lại vẫn có chút không muốn nghe theo.
Cho đến khi bước vào phòng khách cô ngồi xuống chiếc sô pha êm ái, khoanh tay nhìn vô định.