Chương
Bạc Minh Lâm nói ẩn ý: “Câu này tôi hỏi chị mới đúng chứ? Chị dâu cả, tại sao chị lại ở đây vậy?”
“Tôi.. Mộ Ngọc My nói: “Cẩm Di sắp đi rồi, bình thường bà ta hay chăm sóc tôi nhất, tôi đến nói lời tạm biệt”
“Ð?” Bạc Minh Lâm cau mày, nhưng lại không vạch trần cô ta.
Anh ta cười cười nói: “Chị dâu cả, ai trong nhà này cũng đã từng trải cả rồi. Có lúc, thủ đoạn quá vụng về vừa nhìn đã biết ngay”
Lời này đã thể hiện rõ thái độ của anh ta rồi.
Mộ Ngọc My hoảng hốt, ngờ vực nhìn Bạc Minh Lâm nói: “Cậu muốn thế nào?”
Cô ta biết Bạc Minh Lâm đã nhìn rõ thủ đoạn lừa bịp của cô ta.
“Không phải chứ? Chị cho rằng ông nội không nhìn ra sao? Ông nội đã biết cả rồi, chiếc nhẫn ngọc bích đó là do chị trộm đi, bảo Cẩm Di giá họa cho Vân Giai Kỳ”
Tim Mộ Ngọc My đập bình bịch.
“À Bạc Minh Lâm nói: “Đạo hạnh của chị quá kém!”
Mộ Ngọc My nói: “Tôi không biết cậu đang nói gì Cứ coi như ai cũng nhìn thấu trò lừa bịp vụng về của cô ta, thế thì đã Sao?
Chỉ cần cô ta không thừa nhận thì không có ai có thể vén lên tấm màn này.
Mộ Ngọc My muốn đi, Bạc Minh Lâm xoay người, nói với theo sau lưng cô ta: “Không sao hết, chúng ta có thế hợp tác”
Bước chân của cô ta dừng lại Cô ta quay người lại, đùa cợt nói: “Hợp tác? Hợp tác thế nào? Chúng ta cũng không đứng cùng một con đường”“
“Làm sao chị biết chúng ta không cùng đứng trên một con đường?”
“Mục tiêu của cậu không phải là muốn quyền thừa kế của nhà họ Bạc sao? Cậu cho rắng tôi sẽ hợp tác với cậu, giúp cậu đoạt quyền?”
Bạc Minh Lâm đi tới trước mặt cô ta, thản nhiên nói: “Chị cho răng bây giờ chị đã có thể ngồi vững vị trí phu nhân tổng giám đốc ư? Chị cũng nhìn thấy rồi, cho dù Vân Giai Kỳ biến thành dáng vẻ ngu xuẩn như bây giờ thì Bạc Tuấn Phong vẫn mê mẩn cô ta. Sớm muộn rồi cũng có một ngày anh ta thừa kế chức chủ nhân nhà họ Bạc, đợi đến ngày ông nội qua đời thì Vân Giai Kỳ cũng ngồi lên vị trí phu nhân tống giám đốc, nào có đến lượt chị?”
Mộ Ngọc My khẽ giật mình. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Tôi có thể loại bỏ Vân Giai Kỳ giúp chị”
“Vậy điều kiện của cậu là gï?”
“Tôi không tham lam quyền thừa kế của nhà họ Bạc, tôi cần một nửa là được rồi”
Mộ Ngọc My cực kỳ hoảng sợ, nhưng cô ta hanh chóng bình tĩnh lại: “Cậu không tham lam sao? Một nửa quyền thừa kế nhà họ Bạc có nghĩa là gì, có nghĩa là một nửa đất nước Quốc Hoa!”
“Vậy thì có sao? Tôi cũng không tham lam đến mức muốn toàn bộ Bạc Vân!” Bạc Minh Lâm nói: “Chỉ cần chị giúp tôi một tay, giữ chắc một nửa Bạc Vân, dù sao cũng tốt hơn bị chồng rưồng bỏ và ra đi với hai bàn tay trắng!”
Anh ta đúng là rất biết cách đánh vào chỗ hiếm.
Đột nhiên Mộ Ngọc My không nói gì nữa.
Cô ta suy đi nghĩ lại, Bạc Minh Lâm nói rất có lý.
Hôm nay cô ta có chỗ đứng trong nhà họ Bạc, đơn giản là vì ỷ vào sự ưu ái của Bạc Ngạn Thiên.