Chương
“Tôi sẽ trốn trong vali của chú”
Bạc Tuấn Phong bật cười, thấy nụ cười xinh đẹp thuần khiết của Vân Giai Kỹ, đột nhiên cảm thấy, dù suy nghĩ của cô không được như xưa nữa, nhưng cũng không phải không tốt.
Mọi người đều nói thế giới của trẻ con là đơn thuần nhất, trong sáng nhất, chẳng nhiễm khói lửa nhân gian Cô không cần hiểu thị phi ngoài kia quá nhiều, không phải lắng nghe thế giới đầy gian nan trắc trở của người trưởng thành, chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh anh, để anh yêu chiều là đủ rồi.
“Lần này anh đi vì công việc, không phải đi chơi” Bạc Tuấn Phong suy đi tính lại, vẫn không đưa cô theo mình thì hơn.
Bạc Ngạn Thiên đột nhiên giao nhiệm vụ cho anh tiếp quản dự án của thành phố Hải Thiên, chuyện này có gì đó là lạ.
Anh không dám đưa cô theo cùng.
Vân Giai Kỳ kinh ngạc hỏi: “Vậy chú định đi một mình t”
“ừt Cô lập tức tỏ vẻ rầu rĩ không vuil “Nếu chú bỏ tôi ở đây một mình, người phụ nữ xấu xa kia nhất định sẽ ức hiếp tôi”
“Không đât “Hừ, sao lại không chứ?”
“Cô ta không dám”
Bạc Tuấn Phong nói: “Nếu cô ta ức hiếp em, em gọi điện cho tôi, tôi sẽ trở về ngay lập tức.”
“Được, chú hứa rồi nhé” Cô đưa ngón tay ứt ra, muốn ngoắc tay với anh.
Bạc Tuấn Phong ngoắc chặt ngón tay út của cô, đóng dấu cùng cô.
“Ngoan”
“Chú, chú biết không, ở bên chú, tôi cảm thấy rất vui v nói: “Tôi muốn ở bên chú mãi mãi được không?”
“Được”
Vân Giai Kỳ!
Vân Giai Kỳ vẫn còn chưa tỉnh ngủ, dựa vào lòng anh ngáp vài cái, cứ bất động ôm lấy anh như thế.
Bạc Tuấn Phong nhẹ giọng hỏi: “Có đói bụng không?”
“Không đói”
“Dậy ăn chút gì nhé.”
“Không muốn..” Vân Giai Kỳ dụi dụi mắt: “Vẫn bưồn ngủ… tôi muốn ôm chú thế này…”
Cô dính vào người anh, nhất định không chịu dậy Đương nhiên Bạc Tuấn Phong hy vọng cô sẽ dính chặt lấy mình mãi Trước đây ở cùng anh, Vân Giai Kỳ chưa từng dựa dẫm như vậy.
Anh muốn bị cô dựa dẫm nhiều một chút, bị cô làm nững nhiều một chút Sáng sớm hôm sau.
Bạc Tuấn Phong rửa mặt xong, đi ra khỏi phòng, thấy người giúp việc đấy rương hành lý đi đến, vừa thấy anh thì cung kính nói: “Cậu Bạc, hành lý của cậu và phu nhân đã thu dọn xong”
“Phu nhân?” Người đàn ông nhíu mày.
“Đúng vậy, là ông cụ dặn dò, vé máy bay đã đặt sẵn rồi, sáng sớm hôm nay xuất phát”
Bạc Tuấn Phong cười lạnh.
Anh biết ngay, lần này tới thành phố Hải Thiên công tác, nhất định do.
Bạc Ngạn Thiên ra sức sắp đặt.