Chương
“Bạc gia đẹp trai thật, tôi thấy may mắn biết mấy vì được phục vụ trên chuyến bay Bạc gia đang ngồi Mộ Ngọc My đắc ý vuốt một lọn tóc ra sau tai.
Một lúc sau, tiếp viên hàng không bưng cà phê đến.
Mộ Ngọc My nhận lấy cà phê, nhấp một ngụm, nhìn về phía Tuấn Phong, tỏ vẻ thân mật nói: “Tuấn Phong, cốc Americano này rất ngon, anh muốn uống một cốc không?”
Bạc Tuấn Phong lạnh nhạt nói: “Không cần”
Mộ Ngọc Mỹ lập tức cảm thấy rất xấu hổ.
Cô ta cố nhìn về phía tiếp viên hàng không một cách tự nhiên: “Không có chuyện gì nữa, cô có thể rời đi rồi Tiếp viên hàng không gật đầu và rời đi Nhưng mà, một lúc sau Mộ Ngọc My lại nghe thấy cách bàn tán khác.
về mình.
“Hình như Bạc gia và bà Bạc không ân ái lắm.
Đám cưới liên hôn đều do cha mẹ sắp xếp, có thể tôn trọng nhau như.
khách là tốt lắm rồi…”
Mộ Ngọc My nắm chặt tay vì tức giận, có chút tủi thân Lúc tới khách sạn đã gần trưa rồi.
Mộ Ngọc My bước vào sảnh lớn cùng Bạc Tuấn Phong, quản lý phụ trách tiếp đón đi trước dẫn đường, Bạc Tuấn Phong dừng chân lại và nói: “Lần này, chuẩn bị hai phòn/ Anh vừa mới nói dứt lời, vị quản lý kia hơi sửng sốt, Mộ Ngọc My phía sau cũng kinh ngạc lấm bẩm nói: “Hai phòng…”
Vẻ mặt của quản lý giống kiểu khó mà tin được, cẩn thận từng li từng tí nhắc lại lời nói xin ý kiến anh: “Bạc gia, ngài và bà Bạc… cần hai phòng sao ạ?”
Bạc Tuấn Phong nói: ‘Tôi nghĩ lời tôi nói đã đủ rõ ràng rồi”
Quản lý vô cùng kinh ngạc.
Vừa mới cưới, Bạc gia đã muốn chia phòng với vợ mình sao?
Mộ Ngọc My mỉm cười, rất gượng gạo, nhưng cô ta vẫn phải giả vờ.
không để ý lấy lại thể diện cho mình: “Hai phòng, mấy hôm nay tôi không tiện.”
Sau khi nói xong, cô ta nói với quản lý khách sạn: ‘Anh hãy chuẩn bị cho tôi một phòng tổng thống khác.”
Quản lý lúng túng nói: ‘Khách sạn chỉ có một phòng tổng thống…
Khách sạn này do nhà họ Bạc đầu tư, thông thường anh sẽ ở lại khi đi công tác, phòng tổng thống có phòng họp và phòng khách.
Ngoài Bạc Tuấn Phong ra, không ai có quyền được vào đó ở.
‘Säc mặt Mộ Ngọc My như vừa bị ngã từ trên cao xuống cái hố sâu nhất Vị quản lý nói nói: “Bà Bạc, mời bà qua bên này tôi sẽ làm thủ tục đăng ký cho bà”
Bạc Tuấn Phong không cần đăng ký, nếu ở chung phòng với anh thì không cần đăng ký.
Nhưng thuê thêm một phòng khách sạn, thì cần phải ghi lại thông tin của khách vào sổ.
Đây là quy định không thể thay đổi của khách sạn.
Dù là nhân vật đặc biệt, cũng phải dựa theo quy trình mà phục vụ.
Mộ Ngọc My đi tới quầy lễ tân, vẻ mặt của mấy nhân viên lễ tân có gì đó không đúng lảm.
Đâu có ai ngờ được, Mộ Ngọc My lại tự mình tới đăng ký một căn phòng khác.
Dù mấy nhân viên quầy lễ tân nói chuyện rất nghiêm chỉnh rề nếp, nhưng ánh mắt khác thường của họ khiến Mộ Ngọc My có cảm giác như ngàn nhát dao đang đâm vào người mình, chẳng khác gì bị lăng trì giữa đám đông Bạc Tuấn Phong đã về phòng.