Chương
Tất nhiên thế lực chính của Bạc thị là ở Quốc Hoa nhưng nếu như chỉ nhánh của tập đoàn Thiên Ngạo ở New York giậm chân một cái, toàn bộ thị trường chứng khoán sẽ lung lay Nhưng mà…
Sao Bạc Tuấn Phong lại đến đây.
Daisy, cô đến giúp cho tôi.
“Vâng, chủ tịch”
Swich vội vàng đến trước cửa văn phòng, anh ta vừa mới đóng cửa vào liền nghe một tiếng “Bộp”, một thứ gì đó vung thẳng vào mặt anh ta Người đàn ông vội lùi về sau, một đống báo cáo nện vào ngực anh ta rồi rớt xuống đất Swich liếc nhìn xung quanh, lập tức nhặt báo cáo lên.
Trên mặt anh ta lộ vẻ giận dữ: “Đây là cái gï?”
“Năm , người mẫu Anh, hai mươi tuổi, nhận lời mời đến Milan chụp hình, không ngờ sau khi bị hạ thuốc, bị đưa đến giam cầm trong thị trấn nhỏ không biết tên. Ban đầu, bọn tống tiền định lên kế hoạch đưa cô lên trang web đen để bán đấu giá, làm thí nghiệm vật sống, sau đó vì không phù hợp với điều kiện của người thuê nên được thả ra.”
Swich ngẩng đầu.
Bạc Tuấn Phong ngồi trên ghế sô pha, mặc một bộ đồ vest, đi giày da, tóc màu đen tuyền được cắt tỉa gọn gàng.
Hai chân anh nhẹ nhàng bắt chéo, mười ngón tay đan chéo vào nhau đặt trước ngược, tóc mái trên trán, đôi mắt thâm thúy, hiện lên một ánh sáng đầy lạnh lùng.
Swich kinh sợ.
Bạc Tuấn Phong vẫn không có biểu cảm gì: Cuối cùng, người mẫu đó đã báo cảnh sát, liên kết với cảnh sát đa quốc gia, truy bắt và đuổi bọn bắt cóc về Anh. Qua điều tra, bọn bắt cóc đã giao dịch trên trang web đen, buôn người. Trong năm năm qua, anh ta đã kiếm được khoảng bitcoin trị giá mười lãm triệu đô la mỹ. Những khoản thu này đến từ bán phụ nữ, bán họ đến nhiều nước, làm nô lệ, làm đồ chơi”
“Một trong những nạn nhân nữ trước đó là Chloe, cô ta bị bán đến Ả Rập, trở thành nô lệ. Ba tưần sau, người mua cảm thấy chán cô ta nên muốn tặng cô ta cho người khác, cuối cùng, qua nhiều chủ nhân cô ta cũng bị vứt bỏ, bị ném cho hổ ăn, người sống sờ sờ trở thành thức ăn cho thú”
Sắc mặt Swich cứng ngắc.
Không đợi anh ta lên tiếng, Bạc Tuấn Phong lại nói: ‘Năm , trên trang web đen xuất hiện rất nhiều giao dịch. Mua bán người, chỉ là một phần nổi. Ma túy, súng ống đạn dược, đầu mỏ, không có gì là trang web: đen không dám bán. Bộ máy phục vụ lớn nhất của web đen là TOR, trong đó TOR nằm trong tay toàn bộ ‘con đường tơ lụa, mỗi năm giao dịch thành công thuốc viện, mỗi năm chiếm khoản sáu mươi ba phần trăm lượng ma túy trên thị trường toàn cầu.
Bạc Tuấn Phong ngước mắt lên nhìn Suich, lạnh lùng nói: “Những kẻ buôn bán ma túy này lợi dụng trang web đen mua bán, buôn lâu, ngoài ra, buôn bán người trên web đen, cực kỳ vô nhân đạo. Con gái bị bán đi làm nô lệ, con trai bán đi làm thú vui cho người ta, giải phẫu xác sống, quay thành video, khống chế mọi người. Mẫu xét nghiệm được đóng gói rao bán”
Cuối cùng Swich không nghe nổi nữa.
Anh ta đi đến trước bàn, đặt văn kiện xuống, nở một nụ cười xã giao.
“Từ lúc nào mà Tổng giám đốc Bạc lại quan tâm đến những vụ án này?”
“Black Mass” Bạc Tuấn Phong đọc lên cái tên này”Có lẽ các người cũng biết đến nhân vật này”