Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô vừa cảm thấy uất ức vừa thấy tức giận nói: “Rốt cuộc tôi phải làm thế nào thì anh mới có thể buông tha cho tôi?
Bạc Tuấn Phong, cuộc sống của tôi đã bị anh hủy hoại rồi, vẫn chưa đủ sao? Anh là một tai họa đối với tôi, là một dấu chấm hết! Không có anh, cuộc sống của tôi trôi qua như gió yên sóng lặng, nhưng kể từ khi anh xuất hiện trong cuộc sống của tôi, anh đã làm xáo trộn thế giới của tôi vãn chưa đủ sao?! Anh muốn ép tôi đến mức nào thì mới hài lòng chứ?”
Vân Giai Kỳ quyết tâm muốn cắt đứt mối quan hệ với anh tat Cô yêu người đàn ông này, nhưng cô không thể chịu đựng được.
Tình yêu là chuyện của hai người, nhưng hôn nhân thì không phải như vậy!
Nhà họ Bạc xen vào cuộc sống của hai bọn họ như thể từ trên trời rơi xuống.
Cô không thể với tới người đàn ông này.
Cô không muốn nữa!
Không có gì là không thể buông được, đau rồi thì có thể buông được!
Vân Giai Kỳ nước mắt lưng tròng, nghiến răng nói: “Chúc anh và Vân Ngọc Hân mãi mãi hạnh phúc, tôi cũng mong tôi và Tống Hạo Hiên vui vẻ hạnh phúc, bên nhau trọn đời trọn kiếp!”
“Đứa bé là của ai”
Bạc Tuấn Phong đột nhiên hỏi cô.
Sắc mặt của Vân Giai Kỳ như cứng lại.
“Tất cả những người nổi tiếng ở thủ đô đều biết rằng tôi đang mang thai đứa con của Tống Hạo Hiên.
Nó là con của ai ư? Của tôi hay của Tống Hạo Hiên?”
“Em nói nghiêm túc đấy chứ?” Bạc Tuấn Phong nhướn mày.
“Đương nhiên là tôi đang nói nghiêm túc!”
Vân Giai Kỳ tiếp tục nói: “Bạc Tuấn Phong, tôi đã phản bội anh, khi ở bên anh trong lòng tôi còn nghĩ đến người đàn ông khác, không chỉ trong lòng tôi mà cơ thể tôi cũng phản bội anh! Anh nghĩ rằng anh có thể khiến tôi cảm thấy thỏa mãn sao? Một mình anh không đủ để tôi cảm thấy thỏa mãn, không chỉ có Tống Hạo Hiên.
Đàn ông của tôi nhiều vô số! Nhưng Tống Hạo Hiên dám nhận đứa bé này, vì thế tôi để cho anh ta làm cha của đứa bé này, không được sao?”
“Vân Giai Kỳ!”
“Tôi chính là loại phụ nữ lăng nhăng, đa tình, anh có nhận ra không? Loại đàn ông nào tôi cũng có, dựa vào cái gì mà tôi phải đi theo anh chứ!?”
Nhịp thở của Bạc Tuấn Phong đột nhiên chùng xuống.
“Còn ai nữa?”
“Cái gì?”
“Ngoài Tống Hạo Hiên ra, còn có ai nữa?”.