Các cổ đông đều ở đây, hầu hết mọi người đều ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.
Bây giờ Vân Giai Kỳ đang nắm một lượng lớn cổ phiếu của Vân thị trong tay.
Mấy lão cổ đông của Vân thị vốn đã sớm oán than dậy đất.
‘Vân Lập Tân cầm lấy bản hợp đồng thu mua trong tay cô, khuôn mặt ông ta dữ tợn, ép hỏi: “Cô lấy đâu ra số tiền này hả?! Cô ý vào việc có Tuấn Phong che chở mình nên mới cầm tiền của cậu ta tới nhãm vào Vân thị đúng không!? Cô cho rằng cô làm ra trò này thì có thể thực hiện được nó à?! Tôi không ký vào bản hợp đồng này!”
Cho tới hiện giờ, Vân Lập Tân vẫn tự cho rắng Vân Giai Kỳ đã lợi dụng Bạc.
Tuấn Phong để thu mua Vân thị ‘Vân Giai Kỳ cười, cô ngồi trở lại chiếc ghế kia, lạnh lùng thốt ra: “Ông không ký bản hợp đồng này cũng được thôi, đây là cơ hội cuối cùng mà tôi cho ông, mặc dù ông không ký thì phần lớn cố quyền của Vân thị đều năm trong tay tôi Bước tiếp theo tôi sẽ chỉnh đốn lại nhân viên và các quản lý cấp cao của công ty nếu ông vẫn cố muốn nắm lấy phần cổ quyền nhỏ bé kia mà giấy giụa trong đây thì tôi cũng không ngại đâu”
‘Vân Lập Tân tức giận trợn trừng mát: “Cô nói cái gì? Cô có quyền gì mà đòi tổ chức lại quản lý cấp cao của công ty?”
“Bãng việc tôi là chủ tịch tương lai của Vân thị “Cô ——I Cô có tư cách gì đòi ngồi lên vị trí này!?”
“Ông cho rằng tôi thèm cái vị trí này à?” Vân Giai Kỳ nở nụ cười lạnh xinh đẹp: “Tôi chỉ muốn nhìn ông giấy giụa, bị ép thoái vị, nhìn ông hấp hối giấy giụa dưới chân tôi, nhìn ông rơi từ đỉnh núi xuống đáy cốc rồi tan xương nát thịt như thế nào mà thôi.
Vân Lập Tân, đây là món nợ mà ông thiếu tôi, bây giờ là lúc ông nên trả lại!”
Nhất thời Vân Lập Tân không nhịn được, ông ta hận không thế tát một cái vào mặt cô.
Nhưng mà nhìn hai bảo tiêu đang đứng bên người Vân Giai Kỳ, ông ta nhãn nhịn thu tay lại, sau đó nói với Vân Giai Kỳ: “Tôi xin khuyên cô, cô nên nhanh chóng thu tay lại! Nếu không thì cô chết như thế nào cũng không biết được đâu!
Cô dám hắt nước bẩn lên người tôi, cô còn công kích Ngọc Hân, Bạc Ngạn Thiên nhất định không ngồi yên mặc kệ! Cô đang ở dưới chân thủ đô này, Ngọc.
Hân là cháu dâu mà Bạc Ngạn Thiên đã định, có ông ấy ở đây thì không tới lượt cô tác oai tác quái! Tôi khuyên cô đừng có chấp mê bất ngộ nữa, cô cho rằng chúng tôi sẽ ngồi chờ chết ư?
‘Vân Lập Tân lại nói: “Cô lấy giác mạc của Ngọc Hân! Chờ đến lúc chuyện này bị tuôn ra ngoài thì sớm muộn Vân Giai Kỳ cô cũng sẽ trở thành chuột chạy qua đường, người nào gọi thì người đó đánh, rơi xuống một đời bị bêu xấu!”
“Được thôi!” Vân Giai Kỳ nói: “Cho dù chuyện đó thật sự là do tôi làm thì sơ sánh với những chuyện mà Vân Ngọc Hân làm ra cũng chỉ là trò gặp thầy mà thôi! Ngược lại tôi cũng muốn biết nếu cư dân mạng biết chuyện này là do tôi làm, so sánh với việc Vân Ngọc Hân phá bỏ đứa con trong bụng tôi, lại lợi dụng, mượn bụng tôi để sinh con thì học sẽ có cảm tưởng gì!”
“Cô! Cô có chứng cứ gì?”
“Vũ Minh và Mạn Nhi chính là bãng chứng tốt nhất Vân Giai Kỳ nói: “Vân Lập Tân, ông còn muốn chơi với tôi à? Ông lấy cái gì để tiếp tục chơi với tôi, ông đã chẳng còn lợi thế nào trong tay nữa rồi!”
‘Vân Lập Tân tức giận đến đỏ mặt tía tai, hai mắt hận không thể bùng phát.
Ông ta nhìn quanh bốn phía, các cổ đông lập tức cúi đầu ra vẻ mắt điếc tai ngơ mà tiếp tục ký tên vào hợp đồng, ‘Vân Lập Tân đập bàn, rống giận nói: “Không được ký!”
‘Vân Lập Tân tiếp tục nói: “Các người làm việc với Vân thị nhiều năm như vậy, cùng hội cùng thuyền, nhưng hiện tại Vân thị chỉ tạm thời rung chuyển mà các người đã định bán cố quyền đi rồi, trong mắt các người còn có tôi hay saol?”
“Vân Lập Tân, nếu không ngại thì chúng ta cạnh tranh với nhau đi”
“Cái gì?”
“Bây giờ cổ quyền mà tôi đang nắm trong tay có tỉ lệ tương đương với ông, nếu hiện tại tôi cho ông một cơ hội khác, để ông có thể thu mua cổ quyền trong tay những cổ đông khác, chỉ cần tỉ lệ cổ quyền của ông trên tôi thì ông vẫn là chủ của Vân thị.
Nhưng nếu ông không có nhiều cố phần như thế thì ông chỉ còn nước lần ra khỏi Vân thị mà thôi”.