Hai Thụ Gặp Nhau Ắt Có Một Công

chương 17: ngu ngốc hay là không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cá kho ăn ngon, ít nhất là ngon với cái tay nghề của người mới học làm bếp. Tề Hải Dương học này nọ rất nhanh, sở dĩ tối hôm qua làm ra mấy thứ khó nhai kia cũng vì hai mươi mốt năm qua cậu chưa từng xuống bếp.

“Đúng là ba hoa mà, còn đấm ngực chắc chắn biết làm cơm. Mấy món tối qua, tôi sống đến từng tuổi này rồi mà chưa ăn qua thứ khó nuốt như vậy.” Trần Thiên Tường vừa cười vừa lườm cậu một cái, tuy chỉ cách một đêm, nhưng quan hệ của hai người đã trở nên rất thân mật. Tối qua anh còn không nỡ cười cậu, hôm nay đã xỏ xiên rồi.

Tề Hải Dương ngốc ngốc há to miệng lùa cơm vào, “Anh Tường cười lên thật là đẹp mắt!”

Trần Thiên Tường cố ý nghiêm mặt, cầm đũa gõ gõ chén cậu, “Lại nói xàm! Đồ nhị! Ăn cơm!”

“Ở nhà em đúng là lão nhị mà……” Tề Hải Dương nháy mắt mấy cái, hắc hắc cười rồi và thêm hai đũa cơm vào mồm, sau đó lại nói: “Kỳ thật em đâu có định ba hoa, em chưa từng làm cơm nhưng có nhìn mẹ làm, nghĩ là đơn giản ai dè thành ra vậy. Aiz, đều do mẹ cả, nấu cơm là đam mê của bả mà, chưa bao giờ cho người khác động vào, anh trai, em gái, cả ba cũng không được làm. Ở nhà em chỉ có nhiệm vụ rửa chén.”

“A…… Vậy là nhà cậu có ba anh em?” Trần Thiên Tường nhìn như bình thản gắp một miếng cá, lòng lại than thầm một tiếng. Mấy ngày này, chuyện với cậu ta diễn biến quá nhanh khiến anh xem nhẹ vấn đề mấu chốt. Anh cũng sớm công khai với ba mẹ rồi, đời này không định kết hôn, có thể tìm bạn thì tốt, không thì độc thân. Nhưng gia đình Tề Hải Dương đông người vậy, cậu có thể chịu nổi áp lực của gia đình mà công khai tính hướng, thật sự trải qua một đời cùng đàn ông hay không? Hơn nữa cậu ta còn trẻ, bây giờ mấy việc này còn mới mẻ với cậu chứ sau vài năm, có khi cậu lại nhận ra mình hứng thú với phụ nữ hơn thì sao?

“Anh Tường?” Tề Hải Dương nhìn thấy anh trầm mặc đi, đột nhiên như sáng tỏ chuyện gì mà vỗ đầu. “Anh cảnh sát ơi, bỏ qua vụ bể kế hoạch sinh nở đê! Nhà em ở thị trấn nhỏ, luật pháp không nghiêm, hơn nữa cũng nộp phạt đầy đủ rồi!”

“Ngu ngốc!” Trần Thiên Tường cười đến vô lực, cái tên ngu ngốc này dung lượng não có hạn, hoàn toàn không thể lường được chuyện lâu dài. Cho nên anh cũng bớt nghĩ sâu xa đi thôi, ít nhất lúc này …… hạnh phúc là được.

Trần Thiên Tường biết bản thân là bị Tôn Mặc gây ra bóng ma tâm lý, anh căn bản không dám mơ tưởng có thể cùng người yêu trải qua một đời. Anh chỉ có thể áp chế phiền não trong lòng, hưởng thụ bữa cơm trưa ngon lành này mà thôi.

Ăn uống no đủ, Tề Hải Dương tự nhiên phát dục. Cậu vểnh mông xoay eo lượn quanh Trần Thiên Tường vài vòng, phát hiện không hấp dẫn nổi ánh mắt đối phương bèn dứt khoát kéo tay soái ca người ta trèo lên giường.

Trần Thiên Tường vỗ mông cậu một cái, “Ban ngày không làm.”

“Từ lúc chúng ta quen nhau đến nay, đây là ngày nghỉ đầu tiên của anh mà……” giọng nói của Tề Hải Dương ủy ủy khuất khuất, nhưng mà động tác xoa tay cùng nụ cười lại cực kì damdang, nhìn không ra đáng thương, chỉ có đáng cười.

Cho nên Trần Thiên Tường lại cười cười dỗ cậu,“Ngủ trưa cho ngoan đi, thật ra…… Tôi có thể ôm cậu ngủ.”

Tề Hải Dương lập tức chui vào lòng anh, sau đó lại vì nóng mà chui ra, còn trở mình thở dài một tiếng. “Aiz…… Anh đi làm bận rộn, lâu lâu có thời gian nghỉ ngơi còn không biết quý trọng.”

Trần Thiên Tường cũng thầm thở dài, cậu cứ dụ anh làm tình, thật không biết cậu ta thật sự thích anh hay chỉ thích cơ thể anh đây.

Bất quá tuy anh phiền não nhưng vẫn rất săn sóc mà mò trong tủ đầu giường ra cái điều khiển của điều hòa, bấm bíp một tiếng, từng trận gió lạnh rất nhanh thổi ra.

“Dễ chịu chưa?”

“Anh Tường tốt nhất!” Không đợi Trần Thiên Tường nhấc cánh tay, Tề Hải Dương đã lại chui vào lòng anh, còn ôm lấy cái eo rắn chắc của anh.

Ôm lấy người to đùng vừa cứng vừa nặng, Trần Thiên Tường vẫn dùng tay xoa xoa mái tóc ngắn cứng ngắc của cậu ta, ngưng một lát mới do dự hỏi:“Cậu cũng sắp nghỉ hè rồi nhỉ? Sẽ về nhà…… trong bao lâu?”

“Cỡ hai tuần là hè rồi. Về nhà sẽ không lâu đâu, đội bóng có lịch tập luyện hè mà.” Tề Hải Dương tỏ vẽ thỏa mãn, gối lên ngực anh, đột nhiên nhớ tới một chuyện, lại vội vã ngước lên nhìn anh chờ mong.

“Anh Tường! Anh có thể theo em về nhà một chuyến không? Không xa đâu! Ngồi ô tô khoảng bốn giờ!”

Trần Thiên Tường kỳ quái trừng cậu,“Đến nhà cậu làm gì?”

“Đương nhiên là đi gặp cha mẹ em rồi! Bây giờ chúng ta yêu nhau! Em phải giới thiệu anh với bọn họ chứ!” Tề Hải Dương lại gào lên, vội vã kể ra mấy cái lý do nên đến nhà cậu, lòng chỉ sợ anh không chịu đi.

“Mẹ em nấu cơm đặc biệt ăn ngon, thật đó! Còn cha em tốt lắm! Lúc còn trẻ ổng khoái làm cảnh sát lắm, cuối cùng lại không được, nên chắc chắn sẽ thích anh! Còn anh trai, ách…… Hắn mới nhị đó. Thôi bỏ qua hắn, còn có em gái, nhỏ đó thích soái ca……”

“Đợi đã đợi đã ……” Trần Thiên Tường vội ngắt lời cậu, chỉ chỉ mặt mình.“Cậu muốn giới thiệu tôi với người nhà? Lấy thân phận là người yêu?”

Cả mặt của Tề Hải Dương ngập tràn dấu chấm hỏi,“Đương nhiên rồi? Không thì là cái gì?”

Trần Thiên Tường lại chỉ chỉ mặt cậu,“Người nhà cậu biết cậu là đồng tính luyến ái?”

“A!” Tề Hải Dương giật mình vỗ tay,“Em quên! Chưa có nói qua với bọn họ!”

Quả nhiên là thằng ngốc. Trần Thiên Tường ai oán nhéo má cậu,“Đừng quậy phá, dọa sợ mấy người trong nhà.”

“Không sao mà, dọa một chút có sao, lần này trở về liền nói cho bọn họ.” Tề Hải Dương nói rất thản nhiên, còn hạnh phúc nằm sấp xuống ôm lấy Trần Thiên Tường, cọ cọ ngực anh “Lúc trước không nói cho bọn họ biết cũng vì chưa gặp được anh Tường. Giờ thì tốt rồi, em có người yêu tốt vậy, đương nhiên muốn cho bọn họ biết. Bọn họ vui vẻ cũng được, phản đối cũng thế, em chỉ yêu anh, thật đó! dù sao em cũng có anh em, gia đình đâu có thiếu người thừa tự!”

“Hải Dương……” Trần Thiên Tường ôm chặt lấy cậu, hóa ra cậu không phải đồ ngu, cậu cũng có nghĩ tới tương lai. Cậu cứ vô tư vô sầu như vậy là vì cậu dũng cảm hơn anh nhiều, căn bản không sợ hãi khó khăn. Người ngốc là anh mới đúng.

“Được thôi, tôi sẽ xin nghỉ đông, đi với cậu về nhà, cùng lắm thì ở vài ngày.” Trần Thiên Tường thầm hạ quyết tâm, công khai tính hướng với gia đình đâu phải chuyện nhỏ, anh phải ở bên cậu đến cùng. Chung quy ba năm trước anh cũng trải qua chuyện tương tự, sẽ phát sinh chuyện gì anh cũng đoán được, mặc kệ là đánh hay là mắng, hay là trục xuất khỏi gia môn, anh đều sẽ ở bên chia sẻ với Tề Hải Dương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio