Hàm Đào

chương 162: động phòng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuối cùng vẫn chọn giao tiêu để làm hỉ phục, áo lụa mỏng như cánh ve dưới ánh nến như dát một vầng sáng sặc sỡ, ánh lên tuấn nhan đang ngà ngà say, đẹp không sao tả xiết.

Đan Y đặt người trên giường, vuốt ve gương mặt hồng hồng, "Còn phải uống rượu hợp cẩn mà ngươi đã uống say rồi?"

"Uống, rượu này nhất định phải uống!" Ánh mắt Thần Tử Thích dứt khoát, giọng nói cũng to hơn ngày thường rất nhiều, giãy giụa đứng lên, chạy đến trước bàn nâng lên hai chung rượu thanh ngọc, đưa cho Đan Y một cái, miệng lẩm bẩm, "Một hồ lô chia hai nửa, một dải tơ hồng hai người nắm. Cùng nhau uống rượu hợp cẩn, hức, nhất sinh nhất thế vĩnh viễn triền miên."

Đan Y một tay ôm lấy gia hoả đang lảo đảo, mím môi cười khẽ, nâng lên chung rượu trong tay, cùng hắn vai kề vai uống cạn.

"Cạch!" Thần Tử Thích uống xong liền thuận tay ném ra sau đầu, ôm lấy cổ Đan Y, "Uống xong rồi, đi, động phòng đi!"

Đan Y bế ngang người lên, một lần nữa phóng tới trên giường, chống ở trên người Thích Thích lẳng lặng ngắm nhìn.

"Hắc hắc hắc, mỹ nhân, sau này ngươi chính là người của tiểu gia ta." Thần Tử Thích không thành thật mà duỗi tay ôm lấy gương mặt tuấn mỹ của Đan Y.

Đan Y để tuỳ hắn nháo, nhấc tay, chậu nước trong nháy mắt bị nội lực mạnh mẽ hút tới, nhẹ nhàng vắt khô khăn lau mặt cho Thần Tử Thích.

Lau đi mồ hôi, mắt đào hoa xinh đẹp càng thêm sáng ngời, đuôi mắt nguyên bản có một tầng phấn nhạt, hiện giờ đã nhiễm toàn sắc hoa đào, càng toát lên vẻ yêu mị.

Khăn vải hơi lạnh làm Thần Tử Thích thanh tỉnh một chút, thấy được si mê trong mắt Đan Y, hơi bĩu môi, nắm một bên tai của y, "Đan Y, nói thật, từ khi ta sáu tuổi đã quen biết nhau, khi ngươi thượng ta không cảm thấy xấu hổ sao?"

Lời nói thô tục bộc trực không hề hợp với không khí kiều diễm đêm động phòng hoa chúc, nhưng bởi vì ám chỉ trong đó mà khiến bụng dưới căng thẳng. Đan Y ho nhẹ một tiếng, "Không cảm thấy." Tuy nói vậy nhưng vẫn đỏ mặt, cúi đầu, nhẹ nhàng hôn một cái trên dôi mắt đào hoa yêu mị kia, "Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa, chi tử vu quy, nghi thất nghi gia."()

() 桃之夭夭,灼灼其华,之子于归,宜室宜家: Đậu tìm được đây là bài Đào yêu (桃夭 ) trên thivien.net, đại ý là "Đào xanh mơn mởn, Trái đơm đầy cành, Người nay vu quy , yên bề gia thất"

"Ân, ngươi đang nói gì?" Thần Tử Thích ngửa đầu, cắn cắn hầu kết xinh đẹp.

"Ngô......" Đan Y kêu lên một tiếng, yết hầu phát ra tiếng cười khẽ trầm thấp dễ nghe, đem một bàn tay giấu ở sau người, chậm rãi vươn ra, trong tay liền có thêm một chiếc lông đuôi phượng hoàng diễm lệ.

Lông chim dài chừng nửa thước, cực kỳ đẹp, sợi lông mỏng, rậm rạp không tì vết, xếp đều từ đầu đến cuối, phần cuối là mắt đuôi mượt mà. Lông đuôi phượng hoàng dưới ánh nến như thể hồng bảo thạch được điêu khắc tỉ mỉ, rực rỡ lấp lánh.

"Chúng ta đã thành thân, cái này cho ngươi." Giống như khi còn nhỏ, mỗi một lần đưa cho Thần Tử Thích đồ chơi, trên mặt giữ bình tĩnh mang theo khí chất cao quý kiêu ngạo trời sinh, lỗ tai lại ngăn không được mà đỏ lên, có chút ngượng ngùng. Nếu hiện tại là điểu thân thì nhất định sẽ dùng móng vuốt nhỏ đá đá mặt đất.

Thần Tử Thích ngồi dậy, nhận lấy lông đuôi phượng hoàng trân quý. Lúc trước Thanh Tiêu phu nhân đã hỏi có từng được nhận lông đuôi từ Đan Y không. Lông đuôi đối với phượng hoàng trống mà nói là thứ vô cùng quý, dùng thứ này để theo đuổi phối ngẫu. Nếu Phượng hoàng đem ra cái đẹp nhất thì chính là coi đối phương là bạn lữ duy nhất.

Thần điểu phượng hoàng, cả đời chỉ có thể có một bạn lữ, sinh cùng tẩm chết cùng huyệt.

"Muốn múa cùng ta không?" Đan Y thấy Thần Tử Thích nhìn lông chim đến phát ngốc, bộ dáng thực sự yêu thích thì không khỏi cao hứng.

"Múa sao?" Thần Tử Thích ngẩng đầu nhìn, có chút kinh ngạc, "Múa gì cơ?"

Đan Y mỉm cười, lui về phía sau mấy bước.

Vũ đạo trên thế gian có ngàn vạn loại, tế tự nhã vũ nhạc, cung đình tục vũ nhạc, giang hồ đao kiếm vũ, Tây Vực Hồ Cơ vũ, lại không có loại nào so được với điệu nhảy của Đan Y hiện giờ.

Không một từ ngữ nào có thể hình dung được cảnh đẹp trước mắt, người đời thường nói vũ điệu đẹp nhất chỉ có chứ phượng tường loan(), bởi vì điệu múa của phượng hoàng chính là cảnh tượng đẹp nhất thế gian, không gì sánh được. Điệu múa mang thần thái cương liệt kiêu ngạo của thần phượng bay lượn cửu thiên, có cảnh hùng điểu() tha thiết tìm phối ngẫu, theo hồng y chuyển động mềm mại, bên tai phảng phất như vang lên giai điệu cổ xưa.

() Chứ phượng tường loan: Phượng hoàng chao liệng

() Hùng điểu: Chim trống

Phượng hề phượng hề quy cố hương, ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng.()

()凤兮凤兮归故乡,遨游四海求其凰: Đây là câu đầu trong bài Cầm ca của Tư Mã Tương Như, đại ý là "Chim phượng bay về cố hương, Ngao du tứ hải cầu gặp hoàng"

Điệu múa này tên là phượng cầu hoàng, từ thượng cổ truyền qua ngàn đời, đã khắc sâu trong trí nhớ của mỗi một thuần huyết thần phượng để theo đuổi phối ngẫu.

Thần Tử Thích nhìn đến ngây người, Đan Y vốn đã đẹp như trích tiên, lúc này càng khiến người hít thở không thông, nếu bây giờ Đan Y đưa ra yêu cầu gì, hắn nhất định cũng sẽ đáp ứng không chút do dự.

Nhưng mà Đan Y cái gì cũng chưa nói, chỉ cầm lấy chiếc lông đuôi nho nhỏ kia, hóa thành một dây tơ hồng. Lông quá nhỏ không đủ để biến thành dây lưng, chỉ có thể uốn thành một cái vòng tay.

Đan Y cầm dây tơ hồng đeo lên cổ tay Thần Tử Thích, "Đây là tín vật, sinh tử ly hợp."

Thần Tử Thích nhìn tơ hồng trên cổ tay, đột nhiên rơi xuống hai giọt nước mắt. Hắn biết phượng hoàng cả đời chỉ có thể có một bạn lữ, nếu bạn lữ chết đi, lập tức sẽ giống trong truyền thuyết —— phượng mất lữ, thương tâm mà chết. Thật là con chim không có mắt nhìn.

"Sao vậy? Ngươi không thích sao?" Đan Y nhìn hắn khóc, lập tức hoảng loạn.

Thần Tử Thích dụi dụi mắt, ôm chầm lấy Đan Y, "Ta sẽ cố gắng sống lâu một chút, nha......"

Đan Y sửng sốt, nở nụ cười, đưa tay ôm lại Thích Thích, đặt một nụ hôn ôn nhu lên đỉnh đầu, "Ân."

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Đệ đệ: Động phòng hoa chúc là gì thế ạ?

Điểu cha: Chính là khi động phòng mang tới hoa và nến

Đệ đệ: Nga ~ Vậy sinh tử ly hợp là gì ạ?

Điểu cha: Chính là mặc kệ sinh thần hay tang tóc, đều phải làm xa hoa

Đệ đệ: Nga ~ Vậy Phượng Nguyên ca ca từ bỏ là gì ạ?

Điểu cha:...... Chính là, tẩu tử đã ăn no nhưng ca ca vẫn không ngừng đút

Điểu công: Nghe chân tường đều lăn cho ta!

-------------------------------

Tháp bố trạc quân ném cái địa lôi

Lạc đường ném cái lựu đạn

ném cái địa lôi

Chung tình vọng tưởng ném cái địa lôi

Tĩnh trúc khó thư mạc ngưng lăng ném cái địa lôi

Vân thu ném cái địa lôi

Tiêu đường ném cái địa lôi

ném cái hoả tiễn

Ngọc lâu minh sa ném cái lựu đạn

Ngọc lâu minh sa ném cái hoả tiễn

Toàn thế giới nhất khốc phì chuột ném cái địa lôi

Cố chấp chuyện xưa ném cái địa lôi

ném cái địa lôi

Lạo thủy ném cái địa lôi

Cat ném cái địa lôi

Thanh ngưng trần ném cái địa lôi

Ngày mộ muộn về ném cái lựu đạn

Tử lê ném cái địa lôi

Tây Môn nói mát ném cái địa lôi

Pi pi ném cái địa lôi

Mr___ tô ném cái địa lôi

Mộc tân ném cái địa lôi

Tự âm ném cái địa lôi

Phượng ương ném cái địa lôi

ném cái địa lôi

Nháo nháo ix ném cái địa lôi

Ta đã ném cái địa lôi

Trong đó viết ném cái địa lôi

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio