Hàm Đào

chương 174: độc kế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên ngoài có thể nghe thấy tiếng vó ngựa, lồng sắt đung đưa xóc nảy, tiểu mao cầu ở trong lồng bị lăn qua lăn lại. Phượng Nhị hoảng sợ, đây là nơi nào a!

Người bên ngoài lồng sắt nghe thấy tiếng kêu của gà con, đột nhiên dừng lại, xung quanh một mảnh yên tĩnh. Phượng Nhị lao đến một góc lồng sắt, cố cảm nhận hoàn cảnh xung quanh, đột nhiên kéo giọng kêu to: "Pi ——"

Một tiếng còn chưa kêu xong, liền thấy một trận khói mù thổi vào trong lồng, tiểu gia hỏa bị sặc không ngừng ho khan, sau đó bắt đầu mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Đậu: huhu, tội nghiệp Phượng Nhị quá đi. Bé mới có tí tuổi thôi mà tụi nó nỡ đánh thuốc mê

Người bên ngoài nhẹ nhàng thở ra, hùng hùng hổ hổ nói: "Nữ nhân kia nói không được để tiểu kê kêu to, sẽ dẫn tới mật thám của Quy Vân Cung, cũng không biết là thật hay giả."

"Quản thật hay giả cái gì, cứ cẩn thận một chút, nếu thật sự là thần thú của Quy Vân Cung, bị bọn chúng phát hiện thì chúng ta chết chắc, tốt nhất vẫn nên nhanh chóng báo cáo lên trên đi."

Trước khi hôn mê, Phượng Nhị đã nghe được cuộc nói chuyện của hai người kia. Lúc tỉnh lại thì lồng sắt đã không còn xóc nảy nữa, cũng không có tiếng vó ngựa, cố gắng ngồi dậy, dùng cánh vỗ vỗ bẹp bẹp cái bụng mao mao, đói quá nha......

Vải đen chậm rãi tháo xuống, lộ ra ánh mặt trời lóa mắt, tiểu phượng hoàng nhịn không được dùng cánh nhỏ che mắt lại.

"Đây là thần thú á?" Một thanh âm già nua vang lên.

Phượng Nhị chậm rãi buông cánh, thích ứng với ánh sáng chói lòa, lúc này mới nhìn người bên ngoài lồng. Có năm lão nhân mặc đạo bào thuần một màu xám ảm đạm, trong đó có một người từng đến Quy Vân Cung, chính là Xuân Sơn Chân Nhân.

Nơi này là một trong tam đại kiếm phái Nhạn Đãng Sơn. Nhạn Đãng Sơn chia làm năm tòa sơn phong đông nam tây bắc trung, mỗi ngọn núi do một trưởng lão quản hạt, trên giang hồ xưng là Nhạn Đãng ngũ lão, không gọi tên huý, chỉ dùng đạo hào. Phân biệt gọi là Xuân Sơn, Nam Sơn, Vô sơn, Hàn Sơn, Vọng Sơn Chân Nhân.

"Pi......" Phượng Nhị nhìn những người này, có chút sợ hãi, nho nhỏ kêu lên.

"Đây không phải chỉ là một con gà con thôi sao?" Nam Sơn chân nhân có chòm râu quai nón dài, tính tình nóng nảy, chỉ vào tiểu mao cầu trong lồng sắt chất vấn Xuân Sơn Chân Nhân bên cạnh.

"Trong Quy Vân Cung không được săn bắt chim, có lẽ thần thú thật sự là chim thì sao." Xuân Sơn Chân Nhân miễn cưỡng giải thích.

Phượng Nhị chớp chớp mắt, những người này nói cái gì bé tất nhiên đều hiểu, mở to đôi mắt tròn xoe đen nhánh nhìn một lúc, chậm rãi đứng lên, chạy đến cạnh lồng sắt, giương miệng kêu pi pi, sau đó khẽ mổ mổ, ý bảo mình rất đói bụng.

"......" Đây là gà con đi, Xuân Sơn Chân Nhân cũng không chắc lắm.

Rải một ít hạt kê vào trong, mấy người không nhìn nữa, xoay người một bên thương lượng đại sự. Hoàn Vương dùng con chim này đổi lấy sự ủng hộ của Nhạn Đãng Sơn, nói đây là thành ý lớn nhất của hắn, tuy rằng nghe có chút ly kỳ.

"Nếu thật sự có thể đổi được bản dịch《 Tiêu Thiều Cửu Thành 》, còn ngại gì ân tình của Hoàn Vương." Nam Sơn chân nhân vỗ bàn nói.

"Chỉ sợ Hoàn Vương muốn mượn tay Nhạn Đãng Sơn lấy được bản dịch."

"A, hiện giờ Đan Túc không ở Trung Nguyên, mao đầu tiểu tử Đan Y không đáng để ý."

"Hoàn Vương cũng nghĩ đến năm người chúng ta có thể đối phó với Đan Y nên mới đem đồ tới Nhạn Đãng Sơn."

"Việc đã đến nước này, nhiều lời cũng vô ích, cho dù chúng ta hiện tại đổ việc bắt con gà này cho Hoàn Vương, Quy Vân Cung cũng sẽ không tin."

Phượng Nhị nhìn hạt kê dưới chân, một chút cũng không muốn ăn. Bé là hỏa phượng cao quý, không phải trúc thì không ăn, những người này lại giống như cho gà ăn mà ném cho bé hạt kê! Nhưng mà...... Bụng đói quá nha......

Tiểu hồng điểu thật sự quá đói nên đành cúi đầu mổ hạt kê, không có mùi thơm của trúc, so với trúc mễ rang thật sự là khó có thể nuốt xuống. Một bên ăn kê, một bên nghe những người đó nói, tuy rằng có một số việc nghe không hiểu, nhưng đại khái vẫn minh bạch, những người này muốn dùng mình đến uy hiếp ca ca, muốn cái gì mà chín thành.

Năm lão nhân nói đến nói đi cũng không thống nhất được, liền giao lồng sắt cho một đệ tử, bảo hắn coi chừng cẩn thận.

"Không được giết hay làm bị thương, thứ này chính là vật báu vô giá." Xuân Sơn Chân Nhân không yên tâm mà dặn dò một câu, tuy rằng lời này đến ông cũng không tin, nhưng để ngừa vạn nhất, nếu bọn họ thật sự giết chết thần thú của Quy Vân Cung, chờ Đan Túc trở về chắc chắn sẽ huyết tẩy Nhạn Đãng Sơn.

Đệ tử kia nhìn gà con trên khóe miệng còn dính kê, rất là khó hiểu, nhưng vẫn nghe lệnh lui xuống.

Bắt được Thanh La đem về, ả lại khăng khăng mình chỉ tới trấn trên mua son phấn, căn bản chưa từng thấy nhị cung chủ.

"Canh ba trưa nay, thuộc hạ thấy Thanh La xuất hiện ở Lạc Vũ Kiều, hướng tới Tê Ngô Cung." Cò trắng hàng năm gác bên thác nước nói.

Lạc Vũ Kiều chính là một con đường dẫn tới nơi ở của Đan Y nối rừng ngô đồng với cung điện.

"Sau khi ta cùng với lâu chủ Hạc Linh tách ra, vốn tới trúc phong nhưng lại nhớ ra phải về nhà lấy chút đồ, do dự một lát lúc này mới từ Lạc Vũ Kiều rời đi." Thanh La mặt không đổi sắc nói.

Lúc trước ả ở ngoài rừng ngô đồng bị Đan Y trách tội, lâu chủ Hạc Linh sinh khí rời đi, Thanh La trong lòng buồn bực không đi theo, càng nghĩ càng giận liền trốn trong rừng ngô đồng tìm cơ hội, không ngờ đúng là gặp đại vận nên đụng phải tiểu phượng hoàng.

Đan Y mắt lạnh nhìn Thanh La, đột nhiên rời bảo tọa, nháy mắt chuyển qua trước mặt Thanh La, bóp chặt cổ ả ta, thanh âm mang theo băng giá lạnh lẽo, từng câu từng chữ tràn ngập sát ý: "Hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, Nhị cung chủ ở nơi nào?"

"Không...... Không biết......" Mặt Thanh La nhanh chóng biến thành màu đỏ tía, phát ra thanh âm như xương cốt đứt gãy, khàn khàn thô lệ. Cố muốn thoát khỏi tay của Đan Y lại đều phí công, Thanh La chỉ có thể vô lực duỗi đầu lưỡi trợn trắng mắt, bộ dáng thập phần khó coi.

Mắt thấy người sắp tắt thở, Đan Y mới buông tay, giống như thứ dơ bẩn mà ném đi, quay ra nói với Điêu Liệt: "Giao cho ngươi, trước khi trời sáng phải cạy được miệng ả ta."

"Rõ!" Điêu Liệt lập tức tuân lệnh, sai người trói Thanh La lại, thuận tay kéo cả Thanh Tộc tộc trưởng đi.

Đan Y như sư tử đang phát bạo, đi lại trong đại điện, "Toàn lực tìm kiếm, cưỡi khoái mã cũng chạy không xa, trong phạm vi trăm dặm, lục soát từng tấc đất cho ta."

"Rõ!" Mười hai lâu chủ đồng thời lĩnh mệnh, vô số chim chóc bay ra từ Ngọc Sơn, phân ra bốn phương tám hướng.

Đã qua một ngày hai đêm vẫn không có bất cứ tin tức nào, Thanh La bị đánh đến huyết nhục mơ hồ vẫn cắn răng thà chết không nói. Trong lòng ả hiểu rõ, chỉ cần kế hoạch của Hoàn Vương bắt đầu tiến hành, ả liền có thể thoát tội, nếu chịu không được mà nói thật, chờ đợi ả sẽ chỉ là trừng phạt càng nặng hơn, thậm chí sẽ liên lụy tới người nhà.

Theo thời gian từng chút từng chút qua đi, sắc mặt Đan Y càng ngày càng khó coi.

Phượng Nhị tuy còn nhỏ, nhưng bé là phượng hoàng vừa sinh ra đã hiểu biết, nếu phát hiện mình đang ở chỗ xa lạ, chắc chắn sẽ kêu lên gọi chim chóc quanh đó trước. Nhưng mà, lâu như vậy còn không có tin tức......

"Thanh La kia không phải người có lá gan trực tiếp hại Phượng Nhị, định là đã giao tiểu gia hỏa cho người khác, tính toán lấy ra uy hiếp ngươi," Thần Tử Thích ôm lấy Đan Y sắc mặt lạnh băng, vỗ vỗ lưng Y, "Sẽ sớm có tin tức thôi."

Được ngửi mùi hương trên người Thần Tử Thích, Đan Y vẫn luôn căng chặt thân thể mới thoáng thả lỏng một chút, nhắm mắt lại chậm rãi gật gật đầu, "Ân."

Bọn họ có võ công cao cường, ba ngày không ngủ không nghỉ cũng không quan trọng, từ khi đệ đệ mất tích, Đan Y cùng Thần Tử Thích không chợp mắt chút nào, vẫn ở Triều Phượng Điện chờ tin tức. Người bắt Phượng Nhị nhất định biết phương pháp truyền tin của Quy Vân Cung nên hoàn hảo tránh được bị lục soát.

Thần Tử Thích nghiêng đầu hôn hôn trán Đan Y, muốn cho y dựa vào mình ngủ một lát.

Điêu Liệt kéo Thanh La tới đại điện, quỳ xuống đất thỉnh tội, "Thuộc hạ đã dùng hết thủ đoạn, nữ tử này vẫn mạnh miệng chối tội, cái gì cũng không chịu nói."

Thanh La quỳ rạp trên mặt đất, ngẩng lên khuôn mặt đầy máu, thanh âm nghẹn ngào nói: "Cung chủ, cầu người cho ta chết thống khoái đi, ta thật sự chưa từng gặp Nhị cung chủ. Phu nhân, người đã gả cho cung chủ, cần gì phải hãm hại ta!"

Đậu: đậu! Ai đó ném con bánh bèo này đi cái

"Ngươi là ai nha?" Thần Tử Thích ôm Đan Y, không thể tin nổi mà nhìn nữ nhân kia, hắn không nhớ rõ diện mạo của Thanh La, rốt cuộc con mắt nào nhìn qua, này là cái gì với cái gì? Chắc là xem nhiều thoại bản rồi.

Lúc này, Ô Bất Kiến đột nhiên từ Kiếm Dương tới, vội vã vào điện, dâng lên một phong thư từ Hoàn Vương.

"Là do một dân thường đưa tới, hỏi một câu thì có tới ba câu không biết." Ô Bất Kiến giao thư cho Thần Tử Thích.

Thần Tử Thích nhíu mày, trên phong thư viết bốn chữ "Giản Vương thân khải", nhanh chóng mở ra. Bên trong chỉ có một tờ, nhìn đích xác giống bút tích lão nhị.

【 Ngô() đệ, đồ vật đã tới tay, tuy không biết một con gà con thì có tác dụng gì, nhưng đã chuyển cho Nhạn Đãng Sơn. Nhờ đệ đệ ở đó giúp Nhạn Đãng Sơn phái lấy được bản dịch. Thiên hạ đại kế, cẩn thận hành động. Huynh, Kiên 】

() Ngô ở đây nghĩa là ta, ý nói đệ đệ của ta

Viết cái rắm chó gì đây! Thần Tử Thích đập mạnh tay trên bàn, "Thao con mẹ nó Thần Tử Kiên, hóa ra là hắn làm, còn muốn giá họa cho lão tử!

Đan Y đang dựa vào lòng Thần Tử Thích, nội dung một chữ cũng không lọt, dần dần mím chặt môi.

"Cung chủ, Thanh La cũng có một nửa là Vũ nhân, không có khả năng phản bội phượng hoàng, mà phu nhân là người của hoàng thất!" Thanh La cũng không biết lấy được sức lực từ chỗ nào, bò dậy kêu to, "Rừng ngô đồng chỉ có cung chủ cùng phu nhân có thể vào thôi!"

Đan Y ngồi dậy từ trong lòng Thần Tử Thích, đôi mắt đen nhánh thâm sâu phủ đầy hàn băng, nhàn nhạt mở miệng: "Giết ả."

Hết thảy đã sáng tỏ, nhiều lời vô ích.

Thanh La không thể tin được mà nhìn Đan Y, bị Điêu Liệt một tay kéo ra ngoài, "Cung chủ, oan uổng a!"

"Đan Y......" Thần Tử Thích ngửa đầu nhìn Đan Y đã đứng dậy.

"Chúng ta đến Nhạn Đãng Sơn." Đan Y quay đầu, vươn tay ra với hắn.

Thần Tử Thích nắm lấy bàn tay ấm áp hữu lực, gật gật đầu.

Kế hoạch này của Thanh La tuy rằng nghĩ ra vội vàng nhưng lại thập phần hữu hiệu. Một mực chắc chắn mình oan uổng, cái gì cũng không nói, chỉ khi thư của Thần Tử Kiên gửi tới mới lật lọng cắn ngược Thần Tử Thích. Toàn bộ Quy Vân Cung đều là Vũ nhân, duy nhất chỉ có Thần Tử Thích là phàm nhân, cái gọi là không phải cùng tộc tất có dị tâm, tất nhiên sẽ bị Đan Y nghi ngờ.....

Đáng tiếc, ả đánh giá sai tình cảm của Đan Y cùng Thần Tử Thích rồi.

Điêu Liệt hóa thành hắc ưng khổng lồ dẫn đầu bay trên bầu trời, phía sau là trăm điểu đại quân. Lưng chim ưng đen nhánh, tiểu hồng điểu ngửa bụng lên trời nằm trên lưng ưng, một con tiểu long xanh thân mềm như bông vắt người qua thân hình tròn vo kia, bốn trảo túm lấy lông ưng, giống như dây thừng chặt chẽ cố định tiểu hồng điểu, phòng ngừa chim ưng bay đến cao hứng nghiêng người hất tiểu hồng điểu xuống.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Điêu Liệt: Chuyến bay chim ưng hạng nhất sắp cất cánh, hành khách vui lòng cài dây an toàn

Điểu công: Đai an toàn, mau cài vào

Thích Thích: Ngươi quá tròn, trảo sau của ta không bám được

Điểu công: ( hóp bụng )

Thích Thích: Đai an toàn đã cài tốt, có thể bay lên

Điêu Liệt: Hành khách vui lòng ngồi ổn định, không được tùy tiện vuốt đai an toàn, tránh bị rớt khỏi phi cơ

------------------------------

Từ từ ném cái địa lôi cố lấy lê ném cái địa lôi tề lăng miếu ném cái hoả tiễn

Lạc đường ném cái lựu đạn diệp tiêu thiên ném cái địa lôi ném cái địa lôi

ném cái địa lôi tiểu dê béo ném cái địa lôi chín nghi, ném cái địa lôi

●═ băng tinh tiêu di ném cái lựu đạn tử lê ném cái địa lôi hách vinh vinh ném cái địa lôi

Hô ~ ném cái địa lôi manh ai ai tiện lợi quân ném cái lựu đạn miêu mễ luyến thượng cá ném cái địa lôi

Manh ai ai tiện lợi quân ném cái lựu đạn rưng rưng chờ đổi mới ném cái địa lôi thân tàn chí kiên ném cái địa lôi

Tử lê ném cái địa lôi A Khải ngày mai không đi làm ném cái địa lôi rừng rậm mộc ném cái địa lôi

Một con cà chua tinh ném cái lựu đạn tam sinh tam thế ném cái địa lôi p_l-??? Ném cái địa lôi

Rưng rưng chờ đổi mới ném cái địa lôi phòng nhỏ nha ném cái địa lôi ánh mặt trời vừa lúc ném cái địa lôi

Chín nhẹ ném cái địa lôi vân thu ném cái địa lôi đi ở truy càng trên đường lớn ném cái địa lôi

Chưa mặc ném cái địa lôi số ném cái địa lôi chờ ngày mai lạc ném cái địa lôi

Một mộc ném cái địa lôi hàn lâm tử ném cái địa lôi oa là đầu trọc tiểu yêu nghiệt ném cái địa lôi

Thái Lan hươu cao cổ ném cái địa lôi hải đến lam hạ ném cái địa lôi tử lê ném cái địa lôi

Bạc trĩ tương tương ném cái địa lôi tuyết cỏ ném cái địa lôi thiên.Ⅰ. Ném cái địa lôi

Quân cờ ném cái địa lôi quân cờ ném cái địa lôi ô long say ném cái địa lôi

Nháo nháo ix ném cái địa lôi cố chấp chuyện xưa ném cái địa lôi thuần khiết ngốc mao ném cái địa lôi

Thiếu thiếu không phải thiến thiến ném cái địa lôi duyệt bảo bảo ☆ ném cái địa lôi ta lại tưởng cải danh ném cái địa lôi

Hách vinh vinh ném cái địa lôi vân thu ném cái địa lôi cố chấp chuyện xưa ném cái địa lôi

Cố chấp chuyện xưa ném cái địa lôi thiên.Ⅰ. Ném cái địa lôi trừng giang như luyện ném cái địa lôi

Chuyển 裑ゞ hỏa tị đường ruộng ném cái lựu đạn thiên.Ⅰ. Ném cái địa lôi trừng giang như luyện ném cái địa lôi

Tô có gì ném cái địa lôi lạo thủy ném cái địa lôi nanguatu ném cái địa lôi

Nhìn xem ném cái lựu đạn ta là một con gà con ném cái địa lôi hách vinh vinh ném cái địa lôi

Chung tình vọng tưởng ném cái địa lôi bằng hư ngự điên ném cái địa lôi hải đến lam hạ ném cái địa lôi

Vân thu ném cái địa lôi miêu mễ luyến thượng cá ném cái địa lôi bảo mặc đồng tử ném cái địa lôi

Chơi tới đi chơi ném cái địa lôi hoa lưu lưu tiểu miêu nhãi con ném cái địa lôi AuaAuayy ném cái lựu đạn

Ta đã ném cái địa lôi sanh tiêu khởi ném cái địa lôi ném cái địa lôi

●═ băng tinh tiêu di ném cái hoả tiễn vãn anh đêm phiêu ném cái địa lôi phân khối ném cái địa lôi

Lạc đường ném cái địa lôi thanh lăng minh mông ném cái địa lôi sự cố câu lưu ném cái địa lôi

Manh ai ai tiện lợi quân ném cái lựu đạn manh ai ai tiện lợi quân ném cái lựu đạn bằng hư ngự điên ném cái địa lôi

Địch địch ném cái địa lôi bạch lâu màu mười một ném cái địa lôi mặt trăng mặt ngoài một đống hố ném cái địa lôi

balledone ném cái địa lôi nháo nháo ix ném cái địa lôi nháo nháo ix ném cái địa lôi

Cố lấy lê ném cái địa lôi lynn ném cái địa lôi Ngô chân chân ném cái địa lôi

Sanh tiêu khởi ném cái địa lôi người rảnh rỗi la ném cái địa lôi quân cờ ném cái địa lôi

Da da ném cái địa lôi quả táo vạn tuế ném cái địa lôi từ điển lý luận ném cái địa lôi

Ăn tẫn thiên hạ ném cái địa lôi tuyết cỏ ném cái hoả tiễn tuyết cỏ ném cái địa lôi

Đè nặng nai con tinh Ngô thiên sư ném cái địa lôi bốn nhị thế nhưng xuẩn đến ném cái địa lôi thanh thương hơi ngâm ném cái địa lôi

Duyệt bảo bảo ☆ ném cái địa lôi ngựa gỗ ném cái địa lôi bạch cánh miêu ném cái địa lôi

Tâm khoan cá phì ném cái địa lôi Mywing ném cái địa lôi vân thu ném cái địa lôi

Một cây hỏa ném cái địa lôi mạc tiểu cảnh ném cái địa lôi Bamboo ném cái địa lôi

Rưng rưng chờ đổi mới ném cái địa lôi Trường An Trấn Quốc Công ném cái địa lôi miêu mễ luyến thượng cá ném cái địa lôi

Lạnh lẽo hồng nhan ném cái địa lôi một con bánh mật nhỏ ném cái địa lôi phượng linh diễn miêu ném cái địa lôi

Đậu da nhi ném cái địa lôi thanh mộc nam ném cái lựu đạn miêu đường ném cái địa lôi

Tử lê ném cái địa lôi tiêu đường ném cái địa lôi cánh chim の thiêm ném cái địa lôi

Chỗ rẽ quay đầu lại ném cái địa lôi đè nặng nai con tinh Ngô thiên sư ném cái địa lôi

yu ném cái địa lôi Kỷ Cambri năm sâu ba lá ném cái địa lôi

Hai ngày nay địa lôi quá nhiều, chia làm ba phần cảm tạ, về sau sẽ nhớ rõ mỗi ngày dán lên ~ cảm ơn các đại nhân đã nhiệt tình ~ phát một nắm kê, sao sao pi ~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio