Bước chân nhẹ nhàng trên đường phố Hàn Quốc, nhìn những chiếc xe đang lao vút trên đường còn hắn thì đang ngồi một mình thẫn thờ như kẻ vô hồn.
Hắn đang cố tiếp nhận tình cảnh xung quanh bây giờ, mọi thứ quá mới lạ đối với hắn. Gia đình khác biệt, đất nước khác biệt, tuổi tác khác biệt.
Không một thứ gì khiến hắn có thể hoảng sợ như bây giờ. Mới hôm qua hắn còn đang vui vẻ cắp sách đi làm thì hôm nay hắn đã ngồi đây.
Bây giờ hắn có tên Lee Bo Yong, không còn là Lâm Phong nữa.
Hôm qua hắn là một tên tuổi đang sống cuộc sống bình thường như bao người, ai ngờ mới tỉnh dậy sau giấc ngủ hắn liền không còn thấy mình tỉnh dậy trên chiếc giường thân quen nữa mà là ở một căn nhà xa lạ làm hắn cả sáng hôm nay thẫn thờ như người điên.
Bây giờ hắn xuyên về một thế giới khác, nhưng theo những gì hắn tìm được ở trên mạng thì thế giới này chỉ là một thế giới song song rất giống thế giới cũ mà hắn sinh sống, thế nhưng lại có một số sự kiện lại khác đi, trên mọi mặt có thể nói gần như tương đồng với thế giới cũ.
Hiện tại Bo Yong đang có mặt ở Hàn quốc với thân phận là một tên sinh viên Trường đại học Seoul năm chuẩn bị ra trường ngành kinh doanh.
Đứng dậy, thở dài một hơi như muốn trút hết buồn phiền trong lòng lúc này. Việc hắn có thể làm bây giờ chỉ có thể là chấp nhận và chấp nhận.
Không một sự lựa chọn nào có thể để cho hắn chọn lúc này. Dựa theo kí ức trong đầu hắn lại đi về căn nhà vừa xa lạ lại vừa quen thuộc mà hắn đã thức dậy vào sáng nay.
Vừa mở cửa ra một không khí ấm áp đập vào mặt. Lúc này đã là mùa thu năm , không khí ngoài trời lúc này đã có chút se lạnh. Nhìn căn phòng lạ lẩm hắn có chút bi ai, dù sao ở thế giới cũ hắn cũng là gia đình khá giả, giờ chuyển sang khiếp này phải sống trong căn nhà nhỏ thế này hắn có chút không quá quen thuộc.
Nhìn vào nhà bếp, một người phụ nữ đang bận rộn chuẩn bị bữa trưa. Có thể nói đây là một hình ảnh ấm áp biết bao, nhưng trong mắt Bo Yong bây giờ nó thật sự không hề cho hắn cảm giác ấm áp là mấy, nó chỉ gợi lại cho hắn nổi nhớ về già đình của mình bên kia thế giới, một thế giới mà chỉ có hắn mới biết nó tồn tại trên thế giới này.
Hơi có chút ngượng ngùng nhưng hắn vẫn cố mở miệng ra nói như chưa hề có chuyện gì" Mẹ, con đã về!"
"Ồ! sáng nay sao con ra ngoài sớm vậy, có chuyện gì với con ở trường học à?"
"Không ạ! Chỉ là con muốn đi dạo đâu đó vào hôm nay mà thôi! Con lên phòng đây!"
"Nhớ dọn dẹp phòng con đi nhá!"
Mở cửa phòng, đặt mình nằm trên giường. Trong đầu hắn lúc này cũng không còn bao nhiêu phiền muộn, đã biết không thể trở về thế giới kia bây giờ được thì điều hắn cần làm lúc này là phải sống thật tốt ở thế giới này đã.
Nhìn lại tình cảnh của hắn bây giờ không mấy là khả quan, nhưng cũng không quá là tồi tệ. Hắn ở thế giới này có thể nói là khá tự kỷ, chẳng có một mối quan hệ nào cho ra hồn, nhưng bù lại hắn lại có khả năng học tập cực tốt. Trường đại học quốc gia Seoul nói vào đó đâu phải chuyện dễ dàng như vậy, thành tích học của hắn luôn ở dạng top toàn trường mới giúp hắn vào được ngôi trường đó.
Trong đầu hắn bây giờ chỉ muốn nghỉ cách kiếm ra tiền, vì chỉ cần có tiền là hắn có thể giải quyết một số chuyện trước mắt. Tiền không phải tất cả, nhưng muốn cố tất cả trước tiên phải có tiền.
Nghỉ đi nghỉ lại thực sự là không quá khả thi, dù sao ở thế giới trước hắn cũng không quá quan tâm nhiều vào kinh tế ở Hàn Quốc.
Lúc này bỗng dưng trong đầu hắn vang lên một tiếng vang làm hắn giật nảy cả mình" Chào mừng đến với thế giới mới!"
" Ai!! Là ai đang nói?" Quay cuồng tìm hết mọi ngóc ngách xung quanh phòng, nhưng hắn chẳng thể nào tìm thấy tiếng nói đó phát ra từ đâu.
" Tôi là hệ thống! Chính tôi là người đã đưa bạn đến đây!"
"Hệ thống! Tại sao ngươi lại đưa ta đến đây?"
" Chẳng phải như ngươi ước nguyện đây ư!"
"Ta ước nguyện!" Như chìm vào một mảnh ký ức quay về một thời xa xưa
Trong đầu Bo Yong bây giờ là hình ảnh của hắn ở thế giới trước đang chấp tay mình nhìn vào bầu trời sao trong miệng đang thì thẩm ước nguyện điều ước của mình với khoảng trời rộng lớn vô ngân
" Xin thời gian hãy quay trở lại để tôi hoàn thành được giấc mơ của mình!"
" Đúng rồi! Tôi đã từng ước!"
" Ta đã thực hiện giấc mơ của ngươi cho thời gian quay trở lại, nhưng ngươi không hề nói là không gian nào hay là địa điểm nào nên ta đưa ngươi qua thế giới mới khi thời gian chỉ mới ở năm !"
Bo Yong lúc này trong đầu một mãnh trống rỗng, hắn đang tự chửi mình tại sao có thể ước ngu như thế, đúng là trẻ người non dạ.
"Vậy ta ở thế giới cũ?" Bo Yong hỏi câu này trong sự sợ hãi, hắn sợ hãi hắn ở thế giới kia sẽ biến mất như vậy thì bố me của hắn, gia đình của hắn sẽ như thế nào bây giờ, nhưng sau khi nghe xong câu trả lời thì hắn cũng có thế thở phào nhẹ nhõm
" Không sao! Thế giới kia vẫn sẽ hoạt động một cách bình thường và ngươi ở thế giới kia vẫn tồn tại và tiếp diễn, điều ta làm chỉ là đưa ý thức của ngươi tới một thế giới mới mà thôi."
Vậy là hắn tới đây để thực hiện giấc mơ mà hắn đã bỏ dở.
Hắn trước khi trở thành một con người h đi làm,h về hắn cũng từng có một ước mơ vĩ đại như bao người, thế nhưng thực tế quá khắc nhiệt đã khiến cho giấc mơ của hắn phải dang dở.
Hắn từng có mong muốn mình sẽ trở thành một người nghệ sĩ có thể tham gia những bộ phim có thể đứng trên sân khấu như những người nổi tiếng, rồi hắn chạy theo giấc mơ đó theo học một trường học diễn xuất, cố gắng đi học nhạc mong mình sẽ có sở trường ở một môn nào đó thế nhưng sức khỏe của bố mẹ hắn ở thế giới đó đi xuống làm hắn chẳng thể nào tiếp tục mà phải dừng lại về nhà tiếp quản lại công việc của gia đình.