(Tác đang trong tình trạng thiếu kinh phí nên phải đi làm thêm! mà mỗi lúc tui nghỉ tay là tui viết vì vậy có chổ nào sơ sót anh em nhớ bình luận để tui sửa lại nha!)
Đêm nay hắn dành cả một đêm để ngắm trời sao, rồi không biết từ lúc nào mà ngủ thiếp đi nữa.
Tiếng chương báo thức ren bên tai, Bo Yong gắng mở đôi mắt mệt mỏi mà vơ lấy tắt nó đi. Đứng người dậy, ưỡn thân một cái dưới cái ánh nắng sớm, nhìn trên điện thoại có mấy cuộc gọi của quản lý Kim còn thêm vài tin nhắn
"Bo Yong! Hôm nay có lịch đến đoàn phim! Tôi sẽ đón anh lúc h!"
Nhìn đồng hồ cũng đã h hơn nên hắn cũng nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay quần áo xuống nhà thì đã thấy quản lý Kim đứng ở cửa nói chuyện với mẹ hắn
"Đi thôi! Nếu không chúng ta sẽ trễ mất!" Quản lý Kim giọng hối thúc Bo Yong
Ôm mẹ một cái rồi hắn cũng nhanh chân mà đi ra xe.
"Hôm nay chúng ta có hai hoạt động! Một là làm lễ ở đoàn phim xong thì cậu phải qua bên Yg để chuẩn bị cho sản phẩm mới của TeaYang!"
Bo Yong ngồi sau xe ngủ gà ngủ gật nên có nghe lọt chữ nào đâu nên cứ dạ dạ vâng vâng cho qua chuyện, quản lý Kim nhìn qua kính xe thấy hắn vậy cũng lắc đầu mà tiếp tục chạy xe vậy.
Chạy tới đoàn phim cũng gần h, nơi này hầu như mọi người đều có mặt, chỉ còn tầm vài ba người chưa tới mà thôi. Cậu vừa tới đã bị đạo diễn Lee trách móc cho một trận vì cái tội là diễn viên chính mà giờ này mới đến, bị đứng gần đó bà cô Park Min-young cười cho một trận.
Vừa thoát ra được đạo diễn Lee thì bên biên kịch Song lại kêu hắn qua, cho hắn thêm một trận chửi no nê nữa mới buông tha cho hắn.
Ngồi bịt xuống ghế, hắn có chút phiền lòng với hai người này a, chửi thì cùng nhau chửi lần luôn đi đâu cần người này part người kia part đâu. Nhìn đứng từ xa bà cô Park Min-young chạy lon ton quanh phim trường hắn có chút muốn xả giận
Bo Yong ngồi trên ghế mà hô lớn "Park Min-young!"
Thấy cô ta quay sang nhìn hắn liền đưa tay ngoắc cô ấy tới "Đi lấy cho tôi mấy tờ khăn lạnh!"
Park Min-young đứng trước mặt hắn hai tay vòng ở trước ngực cất giọng nói "Ở đây làm gì có khắn lạnh!"
Bo Yong ngước mặt lên nhìn "Cô không biết đi tìm à?" lúc nói còn không quên lấy điện thoại quơ quơ trước mặt
Không nói câu nào mà bỏ đi thẳng thần, Bo Yong ngồi trên ghế nhìn bà cô này giận đùng đùng bỏ đi trong lòng không tự hiểu mà vui sướng
"Cậu làm vậy không phải hơi quá đáng rồi không!" tiếng nói là của Yoo Ji-tae ngồi gần đó
Bo Yong nhìn sang thủ thế im lặng nói "Anh nói là không dính vào mà! Sao anh đổi ý à?"
Nghe tới đó Yoo Ji-tae ca cũng lắc đầu mà làm ngơ vậy
Không qua p thì Park Min-young quay lại trên tay còn cầm theo một mớ khăn lạnh, đi tới phía Bo Yong rồi thẳng tay mà ném vào người Bo Yong
"Ngoan! Ít ra cũng biết mà tự tìm!"
Một lúc sau cũng tới lúc làm lễ nên đạo diễn Lee cũng gọi mọi người lại để cung kiến, Bo Yong vì là nhân vật nam chính nên được đứng ở sau đạo diễn và biên kịch, bên cạnh hắn là Park Min-young. Thế nhưng lúc này mặt cô lại có chút không tình nguyện lắm.
Biết là đang cúng nên hắn cũng nhỏ giọng nói " Hôm nay cô đẹp lắm!"
Nghe xong câu này bên cạnh Park Min-young có chút kì lạ nhìn qua hắn "Cậu nói tôi đó hả?"
Bo Yong thấy cái phản ứng này cũng cười cười mà gật đầu, lời khen này là thật lòng vì hôm nay Park Min-young mặt một bộ áo trắng quần jean nhưng lại toát lên sự quyến rũ lạ thường
Park Min-young cũng nhỏ giọng nói lại "Cậu mà cũng biết nói tiếng người à?" nói xong còn trộm cười
Cái bà cô này lâu lâu hắn mới thật lòng khen thế mà dám "Lát nữa tôi sẽ đăng bức ảnh đó lên mạng!"
Min-young lập tức giật mình khuôn mặt vô tội nói "Cậu bị điên à!"
Hắn không trả lời mà quay sang nở một nụ cười mà hắn cho là độc ác nhất. Đúng lúc Min-young đang định quay sang nói tiếp thì biên kịch Song đã quay lại ra hiệu im lặng nên nời muốn nói cũng nuốt luôn vào trong
Tuy khiếp trước hay kiếp này hắn cũng không mê tín lắm nhưng mà Bo Yong cũng không có muốn làm ảnh hưởng đến đoàn phim, hắn không tin nhưng hắn vẫn tôn trọng tín ngưỡng của mọi người. Ai cũng có niềm tin của riêng mình nên hãy tôn trọng niềm tin của họ.
Thắp nhan rồi cung kiếng đã xong mọi người cũng ngồi quay quanh nhau để nói chuyện rồi đợi cúng xong lấy đồ xuống. Bo Yong hôm nay đặc biệt muốn ngồi cạnh Min-young, chả biết sao nhưng ngồi gần người đẹp thì thường rất thơm
"Tôi đã đăng bức ảnh đó lên!"
Đang ngồi nghe chuyện cười nói vui vẻ Min-young lập tức đứng bật dậy "Cậu nói gì?"
Cả đoàn người đang nói chuyện thấy Min-young làm vậy mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người Min-young, ý thức việc mình làm nên cô nở một nụ cười tự tin rồi nhẹ nhàng ngồi xuống, lúc này một nụ cười tự tin sẽ đánh tan mọi ngại ngùng
Mọi người lại tiếp tục thì Min-young ghé qua bên cạnh Bo Yong "Cậu nói giởn hay thật vậy?"
Bo Yong có thể nghe thấy tiếng nối cô vang lên ken két " Đi lấy cho tôi ly nước!"
Min-young hơi tức giận nói "Cậu còn chưa trả lời tôi đó!"
Hắn chỉ nhìn qua thì thầm vào tai cô "Nếu cô không đi nhanh điều đó sẽ thành sự thật đó!"
"Anh!"
Đúng là tới đoàn phim là chuỗi ngày vui vẻ của hắn, không không lại có thêm một người để sai vặt. Lúc sau đồ cúng được lấy xuống cũng là lúc mà tất cả mọi người bắt đầu bửa tiệc của họ, các bàn ăn được bầy ra. Cả đoàn phim đều cố gắng ngồi nán lại để uống hi vong bộ phim này sẽ thành công
Bo Yong cùng Min-young thì ngồi chung bàn với đạo diễn cùng biên kịch và nhà sản xuất, vì ngồi mà bàn thì toàn bô lão nên cả Bo Yong cùng Min-young cũng ăn nói rất khép nép, ai hỏi gì đáp nấy lâu lâu thì pha trò cho bàn ăn thêm náo nhiệt. Bo Yong hồi ở kiếp trước cũng là dân kinh doanh nên mây cái trên bàn nhậu thì hắn quá rành rỏi.
Chạm dưới ly, rồi kính trên nhường dưới được Bo Yong thuần thục, lúc nào nên nói hắn nói lúc nào nên vỗ tay thì vỗ tay. Trái lại Min-young thì là thân con gái tuy cũng biết rất nhiều về mấy cái này nhưng làm sao có thể giống Bo Yong được, liên tục được mấy người chức lớn mà trút rượu, không quá lâu thì cô đã có chút ngã sang trạng thái say.
Biết cô nàng này đã say nhưng lại không muốn làm cho không khí trên bàn ăn lắng xuống nên ai mời cũng cứ uống mà chẳng chối từ. Nhìn cái cô nàng ngốc này hắn có chút thương cảm nên mấy ly sau hắn cũng phụ uống cho cô nàng này.
Đúng là mấy người này cũng là mấy người thường xuyên đi tiếp khách kiểu này nên tửu lượng thực sự là quá trâu bò rồi, Bo Yong cơ thể tốt như vậy mà cũng đã có cảm giác đầu óc hơi hơi choáng. Biết không thể ở lại lâu nên hắn kề cạnh bên tai của Min-young mà nói nhỏ
"Lát tôi sẽ lấy cớ nên cô nhớ phối hợp!"
Thế nhưng cô nàng lại say đên mức không biết trời trăng mây gió gì mà cứ cười vô thức.
Bo Yong cũng đứng dậy dùng ly cụng với mấy vị lãnh đạo rồi nói "Lát nữa em có lịch trình nên em uống để chạy cho kịp chương trình!"
Lúc này trờ đã ngã sang trời chiều nên Bo Yong viện cớ nầy cũng có người không tin lắm, đạo diễn Lee biết hắn đang muốn trốn nên cũng đứng dậy đỡ đạn cho hắn
"Cậu Bo Yong có việc thì cứ đi trước đi!"
Biết mình được cứu nên hắn cũng nhanh chóng cạn ly rồi lôi bên cạnh có chút muốn bất tỉnh nhân sự Min-young theo, hắn không ngờ rằng là không ai ngăn hắn lại chắc có lẽ họ cũng nhận ra là Min-young đã quá say để uống tiếp.
Kéo được cái cô nàng này ra khỏi chổ tổ chức tiệt thì hắn cũng mất rất nhiều sức, cứ đòi bắt hắn cho cô ấy về lại để uống tiếp, người thì cứ ưỡn qua ưỡn về làm hắn đở cái bà cô này thôi cũng khó khăn
"Uộng tiếp nữa a!"
Cho cái bà cô này ngồi dựa vào gốc cây hắn lấy điện thoại của cô nàng này ra để gọi cho quản lý của cô ấy
"Alo! Cô là quản lý của Min-young đúng không!"
"Dạ vâng!"
"Min-young uống rất say cô có thể cho người qua đón cô ấy về được không!"
"Chúng tôi sẽ tới liền! Anh có thể nhìn cô ấy hộ chúng tôi một chút được chứ?"
"Vậy tới nhanh đi!"
Quay sang nhìn cái bà cô say xỉn nhà thì đã đang ngồi ôm cái cay ven đường mà ngủ, Bo Yong lúc này nghỉ ra gì đó. Hắn móc điện thoại ra chụp thêm vài tấm ảnh.
Nhìn chiến công của mình hôm nay. thật sự là quá đẹp. Thấy để Min-young vậy cũng tội nên hắn đã đưa cô ấy lên nằm trên một băng ghế đá gần đó.
Nữa giờ sau thì quản lý của Min-young cũng tới nơi, hắn cùng cô quản lý đó giúp cái bà cô này đưa vào trong xe
"Xin lỗi! Vì làm phiền anh như vậy!" Người quản lý nữ đó cúi đầu xin lỗi Bo Yong
Hắn cũng khách khí vẫy tay kêu người đó đi nhanh đi, lúc sau hắn cũng gọi quản lý Kim tới đón mình về dù sao đầu hắn cũng choáng choáng nên đi xe cũng không phải là phương án tốt