Nhìn thấy bức màn kéo xuống, Bo Yong không thể không nói câu "Người đẹp vì lụa!", có lẽ lúc nãy chỉ là một bộ quần áo đơn gian đã tôn lên vẻ đẹp của Na Trát thì bây giờ khi khoát vào mình bộ quần áo của Hoàng Hậu làm cho nàng không những mang theo sự diễm lệ mà còn tôn thêm phần nào tôn quý.
Cho dù Bo Yong gặp người đẹp vô số, không gì là chưa thấy nhưng dù gì đi nữa cũng bị bây giờ Na Trát lên bộ cánh này làm kinh động nhân tâm. Khuôn mặt ấy giống như in sâu vào não bộ, khuôn mặt hắn cũng vì vậy mà mang theo sự mê ly khi đứng trước cái đẹp, cái đẹp mà hắn trước đây chưa từng nghĩ rằng nó lại gần mình như vậy.
"Na Trát! Em đẹp lắm a!" Nói ra câu này không tự chủ hắn còn muốn đi lên sờ thử khuôn mặt
Na Trát thấy Bo Yong bị vẻ đẹp của mình mê hoặc cũng che miệng mà cười "Nhìn anh bây giờ rất hao sắc a!"
Gỉa vờ vuốt ngụm nước miếng Bo Yong mặt cười cười "Không háo sắc sao được! Em đẹp thế mà!"
Khuôn mặt Na Trát có chút phiếm hồng vì lời nới này, cô trước đây nghe người khen đẹp nhiều như vậy nhưng từ Bo Yong nói ra cô lại cảm nhận được một cảm giác khác lạ, trong thâm tâm cô lúc nào không hay mà muốn minh đẹp hơn trong mắt Bo Yong
Người bán hàng cũng không thể không buông lời khen đôi trai tài gái sắc này, một người thì tuấn lãng, một người kiều diễm ướt át "Hai người mặc bộ này vào nhìn rất hợp a!"
Một chút sau hai người cùng nhau chụp mấy tấm hình với bộ trang phục của mình, ngồi trên ngai vàng rồi chụp phong cảnh. Lúc đầu nàng ta còn ngại ngừng chuyện gì hay sao mà có chút không tự nhiên nhưng càng lúc mối quan hệ này cũng dần gần lại. Tự nhiên khoắc tay nhau rồi tự nhiên nắm tay nhau, như là nước chảy thành sông một dạng.
"Anh à! Nhìn em trong tấm hình này đẹp không?" Na Trát giơ ra cho Bo Yong nhìn những tấm hình hồi nãy hai người chụp
Bo Yong nhìn vào cũng không thể kiềm lòng mà khen tới tấp. Suốt quãng đường đi Na Trát cứ coi mấy cái bức hình như trân bảo mà ôm vào lòng còn không ngừng nói bên tai rằng hôm nay chỉ cần như vậy là đủ rồi các kiểu làm cho bên cạnh Bo Yong cũng bị lây nhiễm phần nào.
Đứng từ trên cao nhìn xuống phía dưới cô cung, tuy chỉ là phục dựng nhưng không thể không nói đây là một kiệt tác của thời gian. Đập vào mắt là sự hoành tráng, sự nhộn nhịp mang theo vẻ uy nghiêm cùng quyền thế. Trước cảnh đẹp thì hai người đứng gần sát bên nhau rồi nhìn khung cảnh hoa lệ trước mắt
"Đẹp quá ha!" Na Trát trước khung cảnh không tụ chủ mà thốt lên
Bo Yong quay sang nhìn cô nàng có chút ngỡ ngàng vì cảnh sắc cũng lên tiếng "Đúng là đẹp!"
Đang vui thì Na Trát từ giọng nói lại có chút ưu thương "Không biết bao giờ mới vui được như ngày hôm nay!"
Bo Yong nói "Sẽ có thôi!"
Không hiểu tại sao nói tới đây thì hai người tự giác mà nhìn về phía nhau, Bo Yong cũng không hiểu mình đang làm gì. Có lẽ rằng trước khung cảnh nay, hai người từ trong lòng sinh ra một cổ tình cảm đặc thù.
"Hôm nay! Em rất đẹp!" Bo Yong nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Na Trát mà thốt lên
Không quá lâu thì Na Trát mặt đã đỏ như gất, cô rất muốn quay sang chổ khác nhưng lại không làm được a. "Na Trát mày phải bình tĩnh!" Tự trấn tĩnh bản thân bằng một câu nói vô nghĩa nhưng đầu cô lúc này lại liên tục nhắc cô như vậy mà tại sao không bình tĩnh được a.
"Thôi! Muộn rồi! Em nói chiều nay em có việc mà!" Bo Yong bất thình linh quay sang một chổ khác, hắn thực sự là không kìm nổi a.
Na Trát có chút khựng lại không hiểu tại sao, trong đầu cô nói rằng đắng lẻ phải hôn hay gì đó chứ nhưng mà bị Bo Yong làm như vậy cô cũng rất bất ngờ "Ờ! Đúng ha! Hahaha!"
Cố cười khan mấy cái cho bầu không khí đở ngại, chính cô cũng không biết taij sao hồi nãy mình lại phản ứng như vậy a.
Đi theo phía sau Bo Yong, Cổ Lực Na Trát tự hỏi mình "Có phải hồi nãy mình làm gì không đúng? Hay là mình làm lố gì không ta?" Co có chút không hiểu Bo Yong tự dưng làm vậy là ý gì, tự đặt câu hỏi rồi tự ngu ngơ mà trả lời "Chắc không sao đâu! Do mình nghĩ nhiều rồi thì phải!"
"Em lẩm bẩm gì vậy? Na Trát!" Bo Yong có chút hiếu kì mà quay lui hỏi vì nãy giờ cô nàng có chút kì lạ
Bị Bo Yong làm giật mình, lập tức nhảy cửng lên xua tay "Không! Em chỉ xem thử kịp giờ không thôi!"
"Anh gọi xe taxii cho em rồi! Em không cần lo!"
"Ờ! Vậy cảm ơn anh!"
Suốt quãng đường hai người vẫn giữ một khoảng cách nhưng mà cũng không hiểu vì sao lại bị như vậy. Cái cô àng ngốc Na Trát cứ nghĩ là do mình nên cứ tự ngực dậm chân nãy giờ. Còn Bo Yong cũng biểu hiện có chút kì lạ
Đứng ở trước cửa ra vào khu phim trường Hoành Điểm để mà đợi xe, chắc do thấy bầu không khí không đứng nên Na Trát quay sang Bo Yong cứ muốn nói cái gì đó rồi lại thôi, rồi lại quay sang muốn nói cái gì đó nhưng cũng rồi lại thôi
Bo Yong cũng chú ý tới bên này nhưng hắn lại có chút không muốn hỏi tại sao, mà chỉ nhìn về phía bên xa xăm đường xem hử xe Taxi mình gọi đã tới hay chưa
Na Trát thấy Bo Yong như vậy lại có chút hụt hẩn, cô không hiểu tự dưng đang rất ngột ngào sao giờ anh ấy lại biểu hiện có chút kì lạ như vậy.
Kiềm không được lòng hiếu kì nữa mà cô nàng quay sang giọng nhỏ nói "Anh hôm nay có chuyện gì à?"
Bo Yong nghe được Na Trát hỏi nhưng mà hắn lại có phần không muốn trả lời, chỉ quay sang lắc đầu
"Hay hồi nãy em làm sai gì à?" Na Trát không bỏ mà tiếp tục truy hỏi
"Không! Hôm nay rất vui nhưng mà anh có một số việc buồn lòng thôi!"
"Việc gì?"
"Không có gì? Chỉ là thấy em như vậy anh sợ mình không sứng!" Bo Yong nói được câu đầu là thật còn câu sau thì hắn chỉ là không hiểu tại sao vu vơ nói ra
Na Trát nghe Bo Yong nói vậy tự dưng trầm hẳng mà cũng ngước nhìn về phía bên kia đường.
Xe Taxi cũng không quá lâu để tới nơi, Bo Yong giúp Na Trát mở cửa rồi quay sang dặn dò tài xế một số việc rồi cuối cùng cũng vẩy tay tậm biệt Na Trát
"Nhớ cẩn thận! Tới nơi gọi anh!"
Ngồi trong xe Na Trát cũng cố mà thò đầu ra đạp lại "Anh nhớ giữ gìn sức khỏe! Có dịp em sẽ lại tới thăm anh!"
Nhìn bóng xe đi xa lòng hắn lại có chút nặng trĩu.