Tục ngữ nói , không sợ trộm lấy, chỉ sợ trộm nhớ.
Cổ Thần Dật biết rõ, hắn bị Trương Ức Vãn để ý.
Cứ nghĩ đến cảnh khi nàng mở túi của mình, thấy bức vẽ con heo mập bị móc mắt, biểu lộ chắc chắn sẽ rất đặc sắc đây.
Rất tốt, thật thú vị, xem như cho cuộc sống mới của hắn tăng thêm một phần niềm vui a.
Sau khi tan học, là thời gian hoạt động của tiểu tổ võ thuật.
Thời điểm Cổ Thần Dật đi vào trong phòng thể dục, hắn phát hiện số nữ sinh ở đây tương đương với nam sinh. sau đó hắn thấy Hoàng Y Y cũng ở đây, đôi mắt hơi híp lại.
Hoàng Y Y là hạng người gì, hắn tự nhiên nhìn thấy tận mắt. Kiếp trước, quan hệ của hắn và nàng không phải là bí mật với Ngọa Long QUật Khởi. Kể cả Vương Thận Hành, ai cũng cho rắng bọn hắn là một đôi trời sinh. Hắn am hiểu tác chiến, Hoàng Y Y am hiểu hỗ trợ, là một cao thủ Computer, bọn hắn từng phối hợp hành động với nhau mấy lần.
Nàng như thế nào tới nơi này?
Hoàng Y Y thấy Cổ Thần Dật hơi khẽ cau mày khi nhận ra nàng, mỉm cười nói :
- Cổ Thần Dật, bắt đầu từ học kỳ này, ta đến Trung Học Văn Lai làm phụ đạo ngoại khóa, phụ trách tiểu tổ vi tính, thấy ngươi cũng báo danh. thế nào? ngươi lại báo danh cả lớp võ thuật hả?
- Ah, Hoàng lão sư tốt! Ta đăng ký lớp, máy tính và võ thuật?
Tuy trong nội tâm biết rõ ý đồ của nàng, thiếu niên vẫn không phá hoại trò hề nho nhỏ này. Lấy trí tuệ của hắn, cũng đoán ra được ý đồ đến của Hoàng Y Y.
Huống chi, trong lòng hắn thật ra là có chút áy náy đấy.
Thực xin lỗi, Y Y, ta không thể nói cho ngươi biết sự thật, chúng ta vẫn là đi một bước tính toán một bước a, không nói cũng là vì tốt cho ngươi...
Hoàng Y Y mỉm cười nói:
- Ta hôm nay không có lớp, nên tới đây để quen thuộc hoàn cảnh của Trung Học Văn Lai.
Chính xác ra, là tới xem tình huống của Cổ Thần Dật.
Đương nhiên, thời điểm nói ra khỏi miệng, "Cổ Thần Dật" đổi lại thành " Trung Học Văn Lai ".
Tại Hoàng Y Y xem, nếu như những sát thủ biết còn có "cá lọt lưới" này, rất có thể áp dụng hành động với hắn, bởi thế nên canh giữ bên cạnh thiếu niên là một biện pháp không tệ. Theo nàng biết, người được tổ chức an bài vẫn đang trên đường đến ẩn núp ở nhà thiếu niên, ôm cây đợi thỏ.
Dẫn xà xuất động, thậm chí thả ra tiếng gió là có cậu bé nhìn thấy Sơn Bản và Jeff giết người...nói như thế, rất có thể Uất Kim Hương và Thiên Hổ Xã sẽ động thủ với cậu bé, mà bọn hắn có thể báo thù cho Cổ Tiểu Quân.
Vì việc này, Vương Thận Hành đã tranh cãi với một vị lãnh đạo của Ngọa Long Quật Khởi, nếu làm như thế là bất lợi với cậu bé, bất kể là bảo hộ hay không dưới tình huống địch tối ta sáng, kỳ thật rất khó bảo hộ hắn chu toàn, nên biết, đây không phải là du côn cắc ké, mà là sát thủ chuyên nghiệp và đặc công.
- Hoàng lão sư, ta đi báo danh, ngài cứ tự nhiên.
- Đi đi.
Hoàng Y Y phất phất tay, rất hứng thú nhìn thiếu niên đang rời đi.
Tiểu tổ võ thuật của Trung Học Văn Lai chia ra làm hai lớp, một là lớp cơ sở, hai là lớp nâng cao.
Tân sinh như Cổ Thần Dật đều được xếp vào lớp cơ sở.
Huấn luyện viên lớp cơ sở họ Lý, là lão sư thể dục của trường, đánh võ rất lợi hại.
Hàng năm Thủ đô đều tổ chức thi đấu võ thuật cho học sinh trung học, đó là thực chiến đao thật, thương thật. Trung Học Văn Lai mấy năm nay đều chiếm hạng nhất, có thể thấy được huấn luyện viên không tầm thường.
Khi Cổ Thần Dật đến, huấn luyện viên bắt đầu điểm danh.
Ban có ba người ghi danh tham gia tiểu tổ võ thuật, ngoại trừ Cổ Thần Dật, còn lại hai người là Vương Vi Sâm và Tiễn Dân, thấy Cổ Thần Dật đi đến, ánh mắt bọn hắn đầy trào phúng.
Điểm danh xong, Huấn luận viên Lý nói :
- Các học sinh, ta tuyên bố mấy cái nội quy. Lớp võ thuật của chúng ta rất có tiếng tại thành phố, mục đích của trường học là bồi dưỡng năng lực chiến đấu, thân thể cường tráng cho học sinh, tương lai có thể xuất lực cho Quốc gia. Mà không phải vì đánh nhau ẩu đả, phàm là đệ tử lớp võ thuật tham dự đánh nhau ẩu đả sẽ bị khai trừ khỏi lớp, đồng thời bị kỷ luật. Đây là nội quy thứ nhất.
- Thứ hai, học sinh tham gia huấn luyện tại lớp võ thuật, nhưng vẫn phải đem tinh lực đặt ở trên học tập, không thể lấy cỡ vì luyện võ mà buông lỏng học tập; Thứ ba, không được ra ngoài đường gây sự, không được lợi dụng thân phận là thành viên của lớp mà làm ảnh ưởng của trường học.
- Điều cuối cùng, thành viên trong lớp nếu có tranh chấp, không có cách nào hòa giải, có thể xin thi đấu, lên lôi đài luận võ, giải quyết vấn đề một lần duy nhất. Người thua nhận lỗi với người thắng, sau khi luận võ, song phương không được trả thù nhau. Đây là truyền thống bao năm qua của Trung Học Ngũ Bảo và Trung Học Văn Lai.
Hai người Vương Vi Sâm, Tiễn Dân lập tức đưa mắt nhìn Cổ Thần Dật, có vẻ rất là hưng phấn.
- Tất cả mọi người, hôm nay có rất nhiều thành viên mới gia nhập lớp võ thuật, tiết đầu tiên chính là kiểm tra lực lương cơ bắp, tính dẻo dai của thành viên mới. Tất cẩ thành viên mới toàn bộ phải tham gia lên xà đơn, chống đẩy, ngồi thức thể, đây là ba hạng mục trắc nghiệm. Hứa Bác, Hoàng Vũ Dương, Chu Hằng, ba người phụ trách ghi chép số liệu.
Học kỳ này, lớp võ thuật có thành viên mới, qua khảo nghiệm, mấy người thành tích kém nhất có thể có cả Cổ Thần Dật.
Đây là sự tình không thể làm khác.
Nếu thực chiến thật sự, tất cả mọi người ở đây đều không phải đối thủ của Cổ Thần Dật, phương pháp giết người và thủ đoạn công kích của kiếp trước đều còn nguyên. Nhưng tố chất thân thể không thể nào thay đổi ngay được đấy.
Thân thể này quá là kém cỏi, hơn nữa mới dính tai nạn xe cộ, hắn tuy nhiên đã sớm rèn luyện, nhưng thời gian quá ngắn, mà còn chưa bắt đầu tu chân...hắn đem hết lực bú sữa mẹ, hai chân loạn đạp cũng chỉ hoàn thành một lần lên xà đơn.
Huấn luyện viên thấy hắn cũng chỉ cau mày. Trắc nghiệm chấm dứt, Huấn luận viên Lý nói :
- Mọi người, tuy nói mục đích tham gia lớp võ thuật là rèn luyện thân thể, nâng cao tố chất, kích phát tiềm lực nhưng đội võ thuật chúng ta hàng năm đều tham gia thi đấu, vì vậy, bạn nào thân thể quá kém, ta có đề nghị trước tiên là phải tăng cường rèn luyện, lên xà đơn kém hơn lần thì đừng tham gia.
Nói đùa gì vậy?
Mục đích ta tham gia lớp võ thuật chính là muốn trở nên mạnh mẽ.
Cổ Thần Dật lúc này nhấc tay nói :
- Huấn luyện viên, thỉnh cho phép ta tham gia huấn luyện với tư cách thành viên ngoài biên chế a, ta nhất định sẽ mau chóng nâng cao tố chất thân thể. Ta có thể không tham gia luận võ khi trường học thi đấu.
Huấn luyện viên còn chưa mở miệng, Vương Vi Sâm nhịn không được quái gở nói:
- đừng như vậy chứ, người như ngươi tham gia lớp võ thuật, không phải cho trường học mất mặt sao?
Tiễn Dân tiếp lời nói :
- Đúng vậy a, suốt ngày trốn ở sau lưng nữ sinh, quá là mất mặt rồi, ngươi muốn tham gia lớp võ thuật, không phải làm cho người khác không ngẩng mặt lên được sao?
Hai người dám châm chọc khiêu khích như vậy, là vì Vũ Tịch Nhan không ở đây, nếu Vũ Tịch Nhan có mặt, hai người bọn họ không dám chọc vào. phần lớn học sinh Trung Học Văn Lai biết rõ, Vũ Tịch Nhan không chỉ có rất xinh đẹp, thành tích học tập tốt, hơn nữa địa vị gia đình vô cùng cao, chuyện khác không nói, nếu thấy người khi dễ Cổ Thần Dật, liền xắn tay áo rồi lao vào liều mạng ngay, cho dù hai "Tiểu Phách Vương" bọn họ, cũng không dám khinh thường.
Còn lại học sinh cũng biết rõ Cổ Thần Dật, không phải vì hắn xuất chúng mà bởi vì danh khí Vũ Tịch Nhan quá lớn, hết lần này đến lần khác nàng chỉ thích chơi với nam sinh nhát gan này, làm cho người ta rất bất đắc dĩ, lúc này tất nhiên mọi người đều hùa theo Vương Vi Sâm, Tiễn Dân.
Trong thanh âm kêu loạn, có người đề nghị :
- Để cho hắn tùy tiện luận võ với một người trong chúng ta, thắng thì có thể lưu lại.
Vương Vi Sâm kêu lên:
- Ý kiến hay, Cổ Thần Dật, có dám hay không cùng ta đánh một chầu?
Vương Vi Sâm người rất cường tráng, phụ thân hắn là thượng tá quân đội, đây cũng là niềm tự hào của hắn, thường hay nói ra khoe khoang, thổi phồng phụ thân hắn lên tận mây xanh...cũng gián tiếp bôi son thiếp vàng lên mặt mình.
Cổ Thần Dật phất tay nói :
- Giữa chúng ta không có thâm cừu đại hận gì, sao phải lôi nhau lên lôi đài luận võ?
- Có a...có a...tại sao lại không có?
Mọi người bên cạnh đồng loạt lên tướng.
Thời điểm Cổ Thần Dật xem trí nhớ chủ nhân trước, đã biết rõ ban có hai tiểu Phách Vương, không có việc gì làm thì liền lôi hắn ra đùa. Hôm nay hắn chiếm thân thể này, cũng muốn cho chủ nhân cũ hả giận đấy, hơn nữa, hai người này suốt ngày ong ong gọi bậy bên cạnh như ruồi, cũng rất là phiền đấy.
- Này không tốt lắm, chúng ta mới tham gia lớp võ thuật đã lôi nhau đi luận võ? quá là khoa trương.
Nam hài thường e sợ thiên hạ không loạn, xem người đánh nhau là một việc rất vui, vì thế liền hô hào.
Huấn luyện viên cau mày nói :
- Chuyện gì xảy ra? Ngươi gọi Vương Vi Sâm đúng không? Quên lời nói của ta lúc trước rồi hả? Học võ không phải để khi dễ kẻ yếu. Lôi đài luận võ là để giải quyết mâu thuẫn không thể hòa giải, ngươi và bạn học này có thâm cừu đại hận gì?
Cái khó ló cái khôn :
- Báo cáo lão sư, hắn, hắn, hắn đã đoạt bạn gái của ta.
- Dừng lại!
Mọi người đều bất mãn nhìn về phía Vương Vi Sâm, hiển nhiên, mấy chữ "Bạn gái của ta" đã làm nhiều người tức giận.
Vương Vi Sâm vội đổi giọng :
- Ách, nhầm rồi, là hắn đoạt nữ sinh tốt nhất của năm nhất, bọn ta đều không thích.
- Dừng, làm sao lại nói thế? Vũ Tịch Nhan là thương hại hắn, cũng không phải tốt với hắn.
Mọi người lại tức giận.
Năm , tuy trường trung học cấm nói yêu thương, nhưng những năm gần đây, lão sư đều quản lí lơi lỏng hơn nhiều, giống như mở một mắt nhắm một mắt. Với tư cách thầy giáo thể dục, Huấn luận viên Lý càng là không xem ra gì.
- Vương Vi Sâm, ngươi xem, mọi người đều phản đối.
- Huấn luyện viên, chúng ta không phải phản đối luận võ, là phản đối hắn ăn nói bừa bãi, để cho bọn họ so một trận đi.
- Đúng vậy a, so một trận đi, cho người mới nhận thức một chút, có trợ giúp cho mọi người tăng thêm lòng muốn luyện võ.
Huấn luận viên Lý có cũng được mà không có cũng không sao hỏi Cổ Thần Dật:
- ..., vị này đồng học, ngươi đồng ý luận võ?
Mọi người ồn ào:
- Hắn nguyện ý!
Ách! nếu mọi người đều đồng ý, xem ra chỉ có thể cố làm rồi. Vấn đề là hắn không thể thu hút sự chú ý của người ngoài, vừa muốn đập cho đối phương một trận, độ khó cũng không hề nhỏ a.