Ngọc Tiểu Tiểu ra khỏi cung, hung hăng trợn mắt với cha con Triệu gia, sau đó theo cha con Cố gia lên xe ngựa.
"Công chúa xuất cung?" Vương ma ma ngồi chờ trong xe, thấy Công chúa mình lên xe, vội vàng đưa tay đỡ Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu nhìn Vương ma ma, ngồi đối diện với bà, nói: "Bà còn chưa xuất cung sao?"
Lúc này thùng xa thoáng động, xe ngựa cách Cung Môn, đi về phía trước.
Vương ma ma vén rèm cửa sổ lên nhìn ra bên ngoài, thấy rõ đoàn người đi theo sau xe là người Cố gia, mới hoạt động thân thể mập mạp một cái, ngồi vào bên cạnh Ngọc Tiểu Tiểu, thấp giọng nói: "Nô tỳ vào cung, thừa dịp các vị đại nhân đi gặp Thánh thượng, nô tỳ liền đi theo Ngụy ma ma đến Điện Bạch Hồng."
Ngụy ma ma là ai, Ngọc Tiểu Tiểu không biết rõ, nhưng Điện Bạch Hồng lại khắc sâu ấn tượng của nàng, đây chính là chỗ ở của Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch đi: "Bà đi gặp Ngọc Tử Dịch?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Vương ma ma. Edit by NuyHam
Vương ma ma sửng sốt, nói: "Công chúa biết Thánh thượng sẽ ban tên cho Thất điện hạ sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu lầm bầm hai tiếng, vị Thất điện hạ này và Nữ đế tàn bạo chính là chị em đồng bào (cùng mẹ sinh ra), được một tay Nữ đế tàn bạo nuôi lớn, cuối cùng lại mang binh vào Đế Cung, tự tay hạ sát Nữ đế tàn bạo trong biển lửa. Mặc dù Nữ đế tàn bạo không phải hạng người tốt lành gì, nhưng bất quá Ngọc Tử Dịch này cũng là cái tên hai mươi tuổi chuyên hãm hại chị ruột nha!
Vương ma ma khó hiểu nhìn Công chúa mình lầm bầm nói cái gì đó, nhỏ giọng nói: "Những ngày qua đám người Ngụy ma ma đều không chợp mắt hầu hạ Thất điện hạ, Công chúa, ngài hãy mau nghĩ biện pháp đem Thất điện hạ ra cung đi."
Ngọc Tiểu Tiểu lập tức trợn to hai mắt, tại sao nàng phải đem theo cái tên hai mươi tuổi chuyên hãm hại chị ruột bên người hả?
Vương ma ma lấy từ trong tay áo một cục vải tròn cho Ngọc Tiểu Tiểu nhìn, nói: "Ngày hôm qua Nội Tư đưa y phục đến cho Thất điện hạ, kết quả là mấy người Ngụy ma ma phát hiện vật này trong áo lót của y phục."
Ngọc Tiểu Tiểu cầm cục vải tròn trong tay Vương ma ma, vừa mở vừa nhìn, trên vải có dính chút máu, nhưng màu sắc lại là màu đen.
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Thế tại sao lại không nói cho phụ hoàng ta biết?" Nếu con trai bị người ta hại chết, sao lại không có ai đi nói cho hôn quân kia biết?
Vương ma ma lắc đầu, than thở: "Nói rồi thì sao chứ? Giết mấy thái giám cung nữ bên Nội Tư thì có lợi ích gì?"
"Ai muốn Ngọc Tử Dịch chết?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.
"Thất điện hạ là đang chiếm lấy danh Đích trưởng tử." Lúc Vương ma ma nói những lời này, giọng như thủ thỉ, nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Mẹ ruột của sáu vị điện hạ kia trong cung, ai cũng không phải người thiện tâm."
Ngọc Tiểu Tiểu quả quyết lắc đầu: "Không hiểu."
Vương ma ma thở dài, trong lòng một lần nữa oán hận Hoàng hậu nương nương bảo vệ Công chúa Điện hạ quá tốt rồi: "Thất điện hạ là Đích trưởng tử, mà sáu vị kia ai cũng có thế mạnh hơn ngài ấy, nhưng sau này Thất điện hạ trưởng thành, đó chính là Thái tử đấy!" Vương ma ma giải thích cho Ngọc Tiểu Tiểu.
Giờ Ngọc Tiểu Tiểu đã hiểu, cái tên chuyên hãm hại chị gái này sẽ là người cản đường người khác lên ngôi đi, thành ra là cái gai trong mắt các nữ nhân trong cung nha.
Vương ma ma buồn bã nói: "Mấy người Ngụy ma ma đều là người của Hoàng hậu nương nương, có thể tin được, nhưng các nàng chỉ là nô tỳ, chỉ có thể bảo vệ được Thất điện hạ nhất thời, cũng không thể một đời! Ngụy ma ma đã thương lượng chuyện này với Cố lão Nguyên soái, nhưng..." Vương ma ma nói đến chỗ này cũng không nói tiếp, nếu hôm nay không phải Công chúa mình ra mặt, thì lúc này trên dưới Cố gia đều đang ngồi chồm hổm trong thiên lao đi, Cố gia ngay cả bản thân cũng khó bảo toàn, sao còn có thể bảo vệ Thất điện hạ?
"Yên tâm." Ngọc Tiểu Tiểu thấy bộ dạng sắp khóc của Vương ma ma, nói: "Hắn nhất định sẽ trưởng thành." Chẳng những trưởng thành, vị này còn có thể làm hoàng đế ấy chứ!
Vương ma ma nghe Ngọc Tiểu Tiểu nói thế, òa khóc, nói: "Hoàng hậu nương nương đã liều cả tính mạng để sinh ra Thất điện hạ, hiện tại, Hoàng hậu nương nương đi rồi, ai có thể che chở cho Thất điện hạ bình an lớn lên đây? Nô tỳ thật có lỗi với Hoàng hậu nương nương!"
"Không nên bi quan như vậy chứ?" Ngọc Tiểu Tiểu lẩm bẩm một câu.
Vương ma ma khóc càng lớn tiếng hơn, nói: "Công chúa ơi, chuyện Thất điện hạ phải làm sao bây giờ?"
Ngọc Tiểu Tiểu gãi đầu, cái tên chuyên hãm hại chị ruột kia vẫn còn là con nít nhỉ, chỉ cần đời này mình không làm chuyện gì xấu, không chơi tình nhân, không làm hôn quân, thì cũng không đến nỗi kết cục bị tên kia đốt cháy đi? Nghĩ tới đây, Ngọc Tiểu Tiểu nói một câu: "Vậy ta đem tên nhóc đó ra khỏi cung là được."
"Cái gì?" Vương ma ma hỏi.
Ngọc Tiểu Tiểu đẩy cửa xe ngựa, tung người một cái, đã không thấy bóng người đâu.
Vương ma ma khóc đến nước mắt nước mũi chảy ròng, nhìn Công chúa mình biến mất quá nhanh, bà hoàn toàn phản ứng không kịp.
Cố Tinh Nặc cỡi ngựa đi bên cạnh xe, thấy một bóng người thoáng qua trước mắt hăn, muốn kêu lên, thì bóng dáng vị này đã tiêu thất, Cố Tinh Nặc đành nghiêng đầu hỏi người trong xe ngựa: "Công chúa Điện hạ lại đi?"
Vương ma ma nghe câu hỏi của Cố đại công tử, thần hồn mới kéo lại, phục hồ tinh thần: "Công chúa, Công chúa Điện hạ hồi cung, Đại thiếu gia, chúng ta phải quay lại." Vương ma ma kêu Cố Tinh Nặc.
Không riêng gì Cố đại công tử, ngay cả Cố lão Nguyên soái đang ngồi trên ngựa, thân thể nhoáng một cái, không phải Trưởng công chúa không cam lòng, chạy về cung giết Triệu phi chứ? (Nuy: Không đến nỗi, nhưng kết quả chỉ kém một chút thôi, hắc hắc cười xấu xa )
"Quay lại." Cố Thần thấp giọng ra lệnh.
Một đội người vội vàng quay đầu, nhắm Đế Cung mà chạy.
Một lúc sau, tướng quân canh giữ Môn Cung của Đế Cung thấy Ngọc Tiểu Tiểu đứng trước mặt mình, suýt chút nữa đã quỳ xuống, tại sao vị này lại quay lại chứ?
"Nếu Công chúa Điện hạ muốn gặp Thánh thượng, mạt tướng sẽ lập tức phái người đi bẩm báo thay Công chúa Điện hạ." Tướng quân khom người, bày ra tư thái thấp bé, nói với Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Bọn Triệu Thu Minh đi rồi sao?"
Tướng quân vội vàng gật đầu, nói: "Đám người Triệu tướng gia đã về phủ rồi, nếu Công chúa Điện hạ muốn tìm Triệu tướng, có thể đến Tướng phủ ạ."
"À." Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Lúc này ta không muốn tìm ông ta, ta muốn vào cung."
Vị tướng quân này im lặng một chút, ngài không tìm Triệu Thu Minh, vậy ngài hỏi hắn làm gì hả?
Ngọc Tiểu Tiểu điểm chân một cái, trực tiếp bay vút lên thành lâu vào cung.
Đế Cung cũng không phải để cho ngài vào như vậy á! Tướng quân âm thầm hô to, là ai dạy Trưởng Công chúa khinh công? Có cần hay không chỉ trong một ngày mà dùng võ công như vậy chứ?
Ngọc Tiểu Tiểu vào cung, tiện tay bắt lấy một tiểu thái giám, nói: "Dẫn đường đến Điện Bạch Hồng."
Tiểu thái giám thấy Ngọc Tiểu Tiểu liền run lên, nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công....Công chúa Điện hạ, nô tài cái gì cũng không biết."
"Không biết đường đến Điện Bạch Hồng sao?"
"Biết."
"Vậy thì đi." Ngọc Tiểu Tiểu đẩy tiểu thái giám về phía trước.
Hiền Tông toàn tâm toàn ý khuyên nhủ ái phi mình không nên thương tâm khổ sở như vậy, thì Kính Trung ngoài cửa thông báo: "Thánh thượng, Công cháu Điện hạ lại hồi cung rồi ạ."
Chén trà trên tay Hiền Tông rơi ngay xuống đất: "Nàng trở về làm cái gì?"
Kính Trung nói: "Thánh thượng, Công chúa Điện hạ đi Điện Bạch Hồng."
Triệu phi vừa nghe Ngọc Tiểu Tiểu đi Điện Bạch Hồng, trong lòng còn không hiểu cái gì sao? Nói với Hiền Tông: "Như thế nào Công chúa lại tùy tiện ra vào cung, một chút quy củ cũng không có, đây rốt cuộc là thế nào chứ?"